Nhớ!


Ở nơi nào em có biết hay không?
Nơi xa lắm cứ nhớ hoài em đó.
Dòng nhắn tin không phản hồi bày tỏ
Lặng lẽ hoài anh thức suốt canh thâu?

Giờ phút này em đang ở nơi đâu?
Bóng đèn chát sao lạnh lùng thế nhỉ?
Vẩn vơ buồn lòng bâng khuâng suy nghĩ?
Lạnh căn phòng, lạnh tận ở trong tim.

Chắc giờ này Sài Gòn náo nhiệt phải không em?
Đường nhộn nhịp người xe như trẩy hội.
Phố lên đèn đủ mầu trong đêm tối
Nhộn nhịp bước chân rộn rã tiền vui cười.


Phồn hoa lắm những nét mặt xinh tươi
Tung tăng phố Sài Gòn vui náo nức
Bỗng cơn mưa buổi chiều thành oi bức
Có nhớ không Hà Nội chút thu về.

Nhớ tới em hoa sữa lại ngủ mê
Chẳng thơm nữa như lúc mình dạo phố
Hồ tây vắng hàng liễu buồn như muốn đổ
Xuống mặt hồ tan biến những giọt sương


Hồ Gươm xanh mắt ngọc bởi vấn vương
Thiếu bước chân của một nàng tiên nữ.
Sánh vai cùng một chàng lãng tử
Lấy khuân hình rồi in trọn vào tim

Thu đã đến nhưng vẫn mải đi tìm
Hai trái tim sinh vào mùa thu ấy
Con đương xưa, quán café vẫn vậy
Lác đác buồn lác đác chút tương tư

Sài Gòn vui chợt nắng bỗng chợt mưa?
Hà Nội thu có người đang nhung nhớ
Suốt canh thâu vặn mình rồi trăn trở
Rồi vô tình khẽ gọi Hà Nội mùa thu

Tôi yêu em, yêu cả mùa thu
Yêu say đắm mùi hoa sữa tỏa
Yêu si mê sương Hồ Tây trắng xóa
Yêu những gì tất cả thuộc về em!


Sài Gòn ơi san sẻ chút bóng đêm
Chia một ít ngoài này chút nắng
Hà Nội chia chút mùa thu hoang vắng
Góp chút vui, Hà Nội gửi nhớ một người.



(Phan Thanh Bình)
->Doc them