KHI CHỒNG MUA BÁNH SINH NHẬT

Người đàn ông trung niên bước vào tiệm bánh sinh nhật và nói với cậu bé tại quầy: "Tôi muốn đặt chiếc bánh có viết chữ để mừng sinh nhật vợ".

- Trình bày thế nào ạ? - cậu bé hỏi.

- Cậu viết thế này: "Em không già đi", phía trên, "Mà em còn trẻ lại", phía dưới.

Thằng bé lấy bút ghi chép cẩn thận rồi nói:

- Chiều ông ghé lại lấy, con sẽ làm thật đẹp và cẩn thận cho ông.
Buổi tối, khi khách khứa đã ngồi vào bàn đầy đủ, người chồng mang bánh đặt giữa bàn, trịnh trọng mở hộp bánh ra.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy dòng chữ :
......................

.."Em không già đi phía trên mà em còn trẻ lại phía dưới". ->Doc them

Con trai và con gái

Con trai
(Thơ của Phương Tuấn Linh)



Người ta nói con trai hay lạnh lùng
Bởi họ có trái tim sắt đá
Chẳng rung động khi mùa thu thay lá
Mây cứ trôi, và họ cứ tỉnh bơ.

Con trai chẳng bao giờ biết mộng mơ
Chẳng biết buồn khi hè tắt nắng
Hoa phượng cứ rơi, rơi trong thầm lặng
Rơi mãi, rơi hoài, và chỉ thế mà thôi

Con gái nếm mùa hè bằng vị ngọt đôi môi
Của chiếc lá me rơi hay bông phượng ngoài kia đang cháy
Còn con trai nếm.... trên chân bằng cú đá mạnh
Quả bóng lăn tròn, quần cộc, áo may ô

Bằng lăng rơi chiều xuống hững hờ
Con trai đâu hiểu được cái buồn biêng biếc ấy
Hè đã hết và thu sang cũng vậy
Con trai bảo: Quy luật của tự nhiên (?)

Nhưng mà này hãy nhìn kĩ mà xem
Con trai cũng có tim đấy chứ?
Họ chẳng bao giờ rơi nước mắt trước phái nữ
Nhưng lại thèm khóc vô cùng khi trở về thế giới riêng

Con trai thường hay suy nghĩ liên miên
Nhưng họ chẳng nói cho ai bởi có ai hiểu họ?
Con gái coi lời con trai như là gió
Thì họ nói làm gì, thà im lặng còn hơn...

Con trai rất ít khi dỗi hờn
Bởi con trai đã nhường con gái cả
Nhưng con gái chẳng biết điều gì cả
Lúc nào cũng muốn họ xin lỗi trước cơ

Nhiều lúc buồn con trai thích làm thơ
Thơ họ viết đơn sơ nhưng rất thật
Con trai vẫn thường nghĩ nhiều hơn nói
Nên con gái chẳng bao giờ hiểu đâu...

Mỗi người đều có lòng thầm kín trong nhau
Nhưng con gái làm sao hiểu nổi
Cánh me rơi hay nắng hè tắt vội
Con trai phải tự mình hiểu lấy mà thôi

Con trai chỉ muốn một tình bạn giản đơn thôi
Nhưng con gái cứ đồn lên này nọ
Con gái vô tình làm con trai buồn đó
Con gái ơi, bạn có biết thế không???


---------------------------------------------------------------

Con gái gửi con trai
(Thơ của Nguyễn Bích Liên)


” Người ta nói con trai hay lạnh lùng
Bởi họ có trái tim sắt đá”
Con trai ơi sao mà kì quá
Lạnh lùng với cỏ hoa, với cả đất trời
Mùa hạ về tội nghiệp cánh phượng rơi
Cứ đốt cháy lặng thầm, con trai đâu có hiểu
Họ cứ mải mê với trái bóng tròn "thần diệu"
Thật hững hờ khi con gái nhìn hoa... thơ thẩn những ước ao

Chùm phượng đỏ thắp lửa tít trên cao
Nên con gái làm sao hái được?
Con trai quá vô tình nên con trai.... đáng ghét!
Con gái giận rồi, còn trách họ điều chi?
Rõ ràng con trai phải xin lỗi trước đi
Vì con gái cũng muốn "kiêu kì" một chút

Con trai rất lặng thầm nên mang nhiều bí mật
Vừa "lạnh lùng", vừa "suy nghĩ liên miên"
Lại "thèm khóc vô cùng khi trở về thế giới riêng"
Họ còn "làm thơ'' mỗi khi buồn! Kì lạ thật!!!

Con trai ơi, có cần gì bí mật?
"Thổ lộ" đi cho con gái hiểu cùng
Con trai sẽ không chỉ một mình
Khi "cánh me rơi hay nắng hè tắt vội"
Con gái đâu muốn xem lời con trai như gió thổi?
Chỉ tại con trai khó hiểu quá đó thôi....

Con gái cũng muốn tình bạn giản đơn thôi
Nhưng bạn bè cứ đồn lên này nọ
Con gái biết con trai buồn lắm đó
Nhưng con gái cũng buồn, bạn có hiểu thế không???(st)
->Doc them

Con trai không có quyền được khóc

Con trai không có quyền được khóc
Giọt lệ rơi sẽ nuốt ngược vào trong
Dù nước mắt ngược rơi sẽ xát muối cõi lòng
Con trai vẫn sẽ không rơi nước mắt...

Con trai không có quyền được khóc
Cho dù là nước mắt của chia ly
Con trai không khóc vì bất cứ lý do gì
Cho dù nước mắt rơi vì những điều tủi nhục...

Con trai không có quyền được khóc
Cho dù người ấy đi sẽ trống vắng tâm hồn
Việc gì phải khóc? Tình cũ chết thì chôn!
Là con trai sẽ không bao giờ khóc !

Con trai đời nào khóc! Sống cuộc đời ngang dọc
Lệ rơi ư? Chỉ là thứ nước mưa
Một thứ nước mưa có thêm chút muối
Con trai mà khóc, khóc biết mấy cho vừa

Là con trai phải luôn luôn sắt đá
Sống ngao du và tỉnh táo lạnh lùng
Con trai chẳng biết đến chữ run
Còn gì lạnh hơn? Trái tim này là băng giá!

Con trai tự coi mình là tất cả
Chẳng lệ thuộc vào ai cũng như chẳng tin ai
Trái tim con trai đầy những vết chai
Coi nước mắt là điều gánh nặng

Con trai làm những gì con trai muốn
Nhưng có một điều lại vừa muốn vừa không
Có đôi lúc muốn khóc cho thoả lòng
Nhưng con trai thì không có quyền được khóc ->Doc them

BỐN MÙA ... EM

Em tươi tắn cây đâm chồi nảy lộc
Gọi mưa xuân về ríu rít chim ca
Em duyên dáng trong một tà áo mới
Xuân dịu dàng theo từng bước em qua


Em hào hứng tự tin như n ắng sớm
Ngày thật dài bao bề bộn xung quanh
Trưa dịu mát cơn mưa rào hối hả
Em đưa Hạ về trời sắc trong xanh


Em trầm lặng Thu sang bao giờ thế
Lá vàng bay trong ký ức tư duy
Gió xô nghiêng những con phố già nua
Hồn Thu em bồi hồi từng ngọn cỏ


Đột ngột đông về khi em buồn bã
Gió bấc liên hồi giá buốt tim ai
Chiều ảm đạm nét mắt huyền phảng phất
Có quên đi sau một giấc mơ dài ...


Kỳ lạ thế, giao mùa trong khoảnh khắc
Sắc thái thiên nhiên hay giao cảm lòng tôi
Không có em, mọi quy luật đều vô nghĩa
Không bốn mùa chỉ mãi mãi em thôi
->Doc them

gửi tình yêu

Nếu ta gửi tình yêu
Vào một nơi chân thật
Thì tình yêu của ta
Sẽ thành hương thành mật

Gửi tình yêu vào đất
Được hoa trái đầy cành
Gửi lên trời cao rộng
Sẽ được ngọn gió xanh

Ta trao cả cho em
Một tình yêu cháy bỏng
Như một cánh buồm xinh
Hiến mình cho biển rộng

Ta đã gửi cho em
Một con tim dào dạt
Và em trả cho ta
Nỗi buồn đau tan nát!

Ta muốn ôm cả đất
Ta muốn ôm cả trời
Mà sao không yêu trọn
Trái tim một con người? ->Doc them

Dừng hứa sẽ cho nhau

Khi chia tay, anh nói anh là người yêu em nhất,
Hơn tất cả xưa nay, và mai sau cũng chẳng có bao giờ.
Anh yêu em như yêu gió, yêu mây, yêu trời, yêu đất,
Như yêu ruộng đồng, yêu nhạc, yêu thơ...
Nửa đời rồi em vẫn cứ mộng mơ,
Nên rất chi hài lòng với lời yêu như thế.
Em cũng yêu anh như sông, như bể,
Như ánh mặt trời như thể vầng trăng,
Đôi ta yêu nhau trời đất chẳng sánh bằng,
Như cái bát em ăn, như cái chiếu em nằm,
Không thể ví như tình yêu trên mây, trên gió.
Trái tim em như căn phòng bỡ ngỡ,
Chẳng có cửa em vào, chẳng có ngõ em ra.
Giá được yêu anh, không một phút rời xa,
Và chẳng bao giờ run sợ...
Như thể chiếc bình thuỷ tinh dễ vỡ,
Hãy trao em tình yêu với tất cả nỗi tự hào,
Ta sống giữa cuộc đời đâu phải giấc chiêm bao,
Mà thoắt ẩn hay là thoắt hiện,
Như nàng tiên ốc nửa mình dưới biển,
Nửa trần gian say đắm với nhân tình.
Nếu yêu nhau sao chẳng sống hết mình ?
Ngày đã xa, đêm rồi, xin chớ lạc,
Ta hãy trao nhau nỗi niềm khao khát,
Và cả những giờ phút biếng nhác ở bên nhau.
Ta cứ ngỡ yêu nhiều, nhưng nào có yêu đâu,
Bởi còn lại phía sau tất cả,
Ta như chú gấu già sợ những ngày sương giá,
Mượn tạm gốc cây sồi trú ẩn những mùa đông,
Rất có thể là YÊU, rất có thể là KHÔNG,
Ta đừng hứa trao cho nhau, cả trời, cả đất...
Hãy trao nhau chính trái tim mình chân thật,
Với con người và cuộc sống của ta thôi...
->Doc them

Ly nước nặng bao nhiêu?

Người dẫn chương trình giơ cao một ly nước và hỏi khán giả: “Quý vị thử đoán xem ly nước này nặng bao nhiêu?”. Và câu trả lời là: “Điều đó còn phụ thuộc vào việc anh cầm nó trong bao lâu?”.

Đúng vậy, nếu tôi cầm nó trong một phút thì không có gì đáng nói. Nhưng nếu tôi cầm một tiếng đồng hồ thì tay tôi sẽ mỏi. Còn nếu cầm một ngày, quý vị sẽ gọi xe cứu thương cho tôi. Cùng một khối lượng, nhưng mang nó càng lâu thì càng trở nên nặng hơn.

Cuộc sống cũng vậy, nếu chúng ta cứ liên tục chịu đựng những gánh nặng, theo thời gian nó sẽ ngày càng trở nên trầm trọng. Không sớm thì muộn chúng ta cũng sẽ gục ngã. Điều quý vị cần làm là đặt ly nước xuống, nghỉ một lát rồi tiếp tục cầm nó lên. Thỉnh thoảng chúng ta phải biết đặt gánh nặng cuộc sống xuống, nghỉ ngơi lấy sức để còn tiếp tục mang nó trong quãng đời tiếp theo. Khi bạn trở về nhà, hãy quẳng gánh lo âu về công việc ngoài cửa. Ngày mai, bạn nhặt lên và tiếp tục mang ->Doc them

Em chẳng đẹp đâu!




Em ơi, em chẳng đẹp đâu!
Không tin cứ lấy gương tàu mà soi!
ừ thì có thắm làn môi
ừ thì hai núm má cười, đã sao?

Thông minh trán tất nhiên cao
Đã là con gái mắt nào chẳng xanh?
Kể chi suối tóc mát lành!
Cứ lười không cắt tóc anh cũng dài!
Bảo em son phấn là sai
Cứ trời nắng đẹp má ai chẳng hồng!
Chưa già tất phải trẻ trung
Chị anh hồi sắp lấy chồng chẳng thua!
Sao lại cười! Rõ lạ chưa?
Hay là em nghĩ anh đùa trêu em?
Thật đấy mà chả đẹp đâu!
->Doc them

Cà Phê Muối

Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ, và hơn nữa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngập mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sư nên cô đồng ý.
Họ ngồi ở một chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện.
Bỗng nhiên chàng trai gọi người phục vụ:
- Xin cho tôi ít muối để tôi cho vào cà phê!
Mọi người đứng xung quanh hết sức ngạc nhiên và nhìn chằm chằm vào chàng trai. Chàng trai đỏ mặt, nhưng vẫn múc một thìa muối cho vào cốc cà phê và uống.
Cô gái tò mò:
- Sao anh có sở thích kỳ quặc thế?
- Khi tôi còn nhỏ, tôi sống gần biển- Chàng trai giải thích- Khi chơi ở biển tôi có thể cảm thấy vị mặn của nước giống như cà phê cho muối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.
Cô gái thực sự cảm động. Một người đàn ông yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm với gia đình của mình. Nên cô gái bắt đầu nói chuyện cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về gia đình... Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi gặp tiếp theo...
Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm... và cô đã tìm được người đàn ông của mình qua cốc cà phê muối.
Câu chuyện đến đây vẫn là có hậu, vì " công chúa" đã tìm được "hoàng tử", và họ cưới nhau, sống rất hạnh phúc.
Mọi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàng trai- nay đã là chồng cô- một cốc cà phê với một thìa muối. Và cô biết rằng chồng cô rất thích như vậy.
Suốt 50 năm kể từ ngày họ cưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống cốc cà phê muối và cảm ơn vợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế.
Sau 50 năm người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:
" Gửi vợ của anh,
Xin em hãy tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất- về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường nhưng anh lại nói nhằm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được, đành phải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần, nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối em một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu.
Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh không thích cà phê muối, nhưng mỗi sáng được uống cốc cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy tiếc vì mình đã phải uống cả. Nếu anh có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có được em, và anh sẽ uống cà phê muối cả cuộc đời"
Khi người vợ đọc xong lá thư cũng là khi lá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt.
Nếu bạn hỏi người vợ rằng: "Cà phê muối có vị thế nào?", chắc chắn bà sẽ trả lời: "Ngọt lắm". ->Doc them

Em Có Biết Không?

- Em có biết khi lần đầu đi cạnh em , cảm giác của anh là một điều khó tả , anh đã không dám cầm tay em.

- Em có biết khi lần đầu nhận được thư tay của em , thế giới xung quanh anh dường như toàn màu hồng.

- Em có biết anh gọi điện đến cho em, điều anh muốn duy nhất đó là được nghe em nói.

- Em có biết ngày mới gặp em anh thấy giọng nói của em có một cái gì đó thực sự đặc biệt , và đến một ngày anh đã hiểu điều đặc biệt đó là gì.

- Em có biết em đã mang đến cho anh một ngày sinh nhật với rất nhiều kỉ niệm và hạnh phúc , điều mà mọi năm anh hoàn toàn không có.

- Em có biết anh đã "chim cú" thế nào khi thấy em hàng ngày đi chat với bao nhiêu bạn bè (và bao nhiêu thằng ) trên mạng.

- Em có biết anh đã phải năn nỉ thằng bạn thân của anh để nó dạy anh chat và add nick em vào đầu tiên trong list chat của anh .

- Em có biết anh đã cảm thấy thế nào khi có một thằng con trai khác cũng yêu em , và...

- Em có biết anh sung sướng và hạnh phúc thế nào khi em từ chối nó và nói với anh ....

- Em có biết khi lần đầu em giận anh , anh đã cảm thấy vô cùng ân hận thế nào.

- Em có biết tất cả những gì anh làm đều muốn em được hạnh phúc, để được thấy em cười.

- Em có biết khi em ra đi mọi ảo mộng trong anh đã sụp đổ .Những kỉ niệm ngày nào của đôi ta giờ đã theo thành dĩ vãng . ..
---------- ->Doc them

Tình Yêu Không Có Lí Do

Một cô gái hỏi bạn trai của mình :
-Tại sao anh yêu em?
-Sao em lại hỏi như thế ,sao anh tìm được lí do chứ!
-chàng trai trả lời
-Kô có lí do gì tức là anh kô yêu em
-Em ko thể suy diễn như thế được
-Nhưng bạn trai của bạn em luôn cho cô ấy biết lí do anh ta yêu cô ấy
-Thôi được ,anh yêu em vì em xinh đẹp ,giỏi giang ,nhanh nhẹn.Anh yêu em vì nụ cười của em,vì.
em lạc quan .Anh yêu em vì em luôn quan tâm đến người khác
Cô gái cảm thấy rất hài lòng
Vài tuần sau cô gặp phải một tai nạn khủng khiếp,nhưng rất may cơ vẫn còn sống.Bỗng nhiên cô trở nên cáu kỉnh vì cô thấy mình vô dụng .Vài ngày sau khi bình phục cô nhận được lá thư từ bạn trai của mình
"Chào em yêu
Anh yêu em vì em xinh đẹp .Thế thì với vết sẹo trên măt em bây giờ anh ko thể yêu em được nữa
Anh yêu em vì em giỏi giang nhưng bây giờ có làm được gì đâu .Vậy thì anh ko thể yêu em
Anh yêu em vì em nhanh nhẹn nhưng thực tế là em đang ngồi trên xe lăn .Đây ko phải lí do giúp anh có thể yêu em
Anh yêu em vì nụ cười của em.Bây giờ anh ko thể yêu em nữa vì em lúc nào cũng nhăn nhó , than vãn
Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác nhưng bây giờ mọi người lại phải quan tâm đến em quá nhiều . Anh ko nên yêu em nữa...

Đấy em chẳng có gì khiến anh phải yêu em vậy mà anh vẫn yêu em .Em có cần lí do nào nữa ko em yêu. "
Cô gái bật khóc và chắc chắn cô ko cần một lí do nào nữa .
Còn các bạn có bao giờ hỏi những người thân của mình vì sao họ yêu bạn ko?Tình yêu đôi khi ko nhất thiết phải cần lí do đâu bạn ạ .


Đừng hỏi vì sao anh yêu em
Hãy hỏi mặt trời vì sao toả nắng
Sao mặt trăng khi khuyết khi đầy
Đêm màu đen và ngày màu trắng

Đừng hỏi vì sao anh yêu em
Hãy hỏi biển tại sao có sóng
Sao gừng cay và sao muối mặn
Mùa thu trút lá vàng, em có biết vì sao?

Đừng bao giờ em hỏi anh tại sao
Anh không biết làm sao cho em hiểu
Anh cảm thấy cuộc đời anh còn thiếu
Một điều gì...Có lẽ chính là em

Hãy làm sao để anh yêu nhiều hơn
Thay câu hỏi bằng nụ hôn cháy bỏng
Đến với anh bằng tình yêu rất nóng
Để muôn đời ta vẫn mãi có nhau.
->Doc them

Anh Nè !



Anh ơi, em nói anh nè !
Anh ra ngoài phố mua chè em ăn...
Mua thêm một mớ... cóc xanh
Rồi anh gọi sửa đậu nành cho em...
Xong rồi ta ghé quán kem,
Đi ngang bò bía mua thêm...
- Anh hết tiền !
->Doc them

KHI NÀO THẤY...

Khi nào thấy trên đường dài mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông,
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi:
Tán đa tôi, bóng mát vốn quen dừng

Khi nào thấy bị đời buồn gậm nhấm
Cần một lời tiếp sức để đi xa
Em hãy đến tìm tôi nơi bãi vắng:
Biển tôi chờ, con sóng mãi ngân nga

Lúc nào đó, lòng em mang thương tích:
(Những vết thương vô ý tự gây nên)
Em hãy đến bên tôi, chiều tĩnh mịch,
Tôi xin làm con suối tắm cho em

Nếu cần nữa, tôi là hồ trên núi
Trong hoang vu, im lặng ngắm mây trời
Em hãy đến, chim thiên nga, cánh mỏi,
Đậu yên lành trên gương mặt hồ tôi.
->Doc them

Số phận con vẹt giỏi nhất thế giới

Con cái ai cũng muốn cha mẹ vui lòng, nhưng các bậc phụ huynh yêu quý, khi có quà của các con cũng nên “tìm hiểu kỹ trước khi dùng”.
Ba người con trai nọ đã lập gia đình, mỗi người tìm một con đường riêng để kiếm ăn và đều phát tài.Nhân 8-3 ba người gặp nhau, họ bàn bạc về những món quà họ có thể tặng cho người mẹ già. Người anh Cả nói:

- Anh sẽ xây một căn nhà lớn cho mẹ chúng ta.

Người con thứ hai nói:

- Em sẽ gửi cho mẹ một chiếc Mercedes cùng với tài xế.

Em Út cười và nói:

- Ha, em sẽ hơn hẳn hai anh. Hãy nhớ mẹ thích đọc Kinh Thánh như thế nào? Và hai anh biết rằng mẹ nhìn không tốt? Em sẽ gửi mẹ một con vẹt đáng kinh ngạc có thể đọc thuộc lòng cả bộ Kinh Thánh. Mất 14 năm để mấy bậc huynh trưởng chức sắc nhà thờ dạy nó. Mẹ chỉ phải gọi tên chương sách và con vẹt sẽ đọc lên.

Chẳng bao lâu sau đó, họ nhận được thư của mẹ, nội dung như sau:

- Cả à, căn nhà con xây quá to. Mẹ chỉ sống trong một phòng nhưng mẹ phải lau cả căn nhà, hơi bị mệt. Còn thằng Hai, mẹ quá già để đi đây đó và ở nhà phần lớn thời gian, vì vậy mẹ hiếm khi dùng chiếc Mercedes. Nhưng mẹ rất cảm động vì sự hiếu thảo của các con! Con trai Út yêu quý nhất của mẹ, con rất tốt khi biết mẹ thích gì. Con chim đó hầm với hạt sen quả là ngon tuyệt vời! ->Doc them

tam su ngay 8-3

có một cô vợ nhân ngày 8-3 bảo chồng viết ra giấy những lợi ích từ ngày cưới nàng về,và tờ giấy viết rằng:

>>Cảm ơn vợ vì những “lợi ích” nhiều khôn kể xiết nàng mang đến:

1. Vợ dạy cho ta tính phục thiện (sẵn sàng nhận lỗi tuy mình không làm gì sai cả).
2. Vợ dạy cho ta tính kiên nhẫn, chờ đợi không biết mệt (để vợ sửa soạn đi lễ hay đi sắm đồ).
3. Vợ cho ta sức khỏe (không hút thuốc lá, uống bia, đi chơi khuya với mấy thằng bạn “cô hồn”).
4. Vợ dạy cho ta tế nhị (không bao giờ chê bai dù cơm khét, canh mặn).
5. Vợ dạy cho ta lễ phép (đi thưa, về trình).
6. Vợ dạy cho ta sự rộng lượng (kiếm được bao nhiêu tiền, tặng vợ hết).
7. Vợ là huấn luyện viên thể dục tại gia của ta (làm vườn, cắt cỏ, đổ rác, giặt quần áo, lau dọn nhà cửa, mang vác khi theo nàng ra phố).
8. Vợ dạy cho ta tính gọn gàng, trật tự (chỉ được bày biện của riêng trong một góc tủ vợ cho).
9. Vợ dạy cho ta sự công chính (ra đường cứ thẳng một đàng mà đi, không nhìn ngang liếc dọc, nhất là ở chỗ có nhiều phụ nữ).
10. Vợ giúp cho ta trở thành người cha gương mẫu (thay tã, tắm rửa, cho con bú, ru con ngủ...).
11. Vợ dạy cho ta biết giá trị của hai chữ Tự Do (nay không còn nữa).
12. Vợ dạy cho ta biết phấn đấu với nghịch cảnh (muốn chết nhưng cứ sống chơi).
->Doc them