tạ ơn chúa

Một cha xứ định bán con ngựa của mình . Một người đến hỏi mua. Cha xứ dặn dò:
- Tôi cần lưu ý ông - Cha xứ nói - Nó chỉ nghe theo những tiếng nhà đạo mà thôi. Muốn thúc nó chạy thì nói "tạ ơn Chúa", muốn nó chạy nhanh hơn thì tiếp tục nói "tạ ơn Chúa". Còn muốn nó dừng lại thì hãy nói "Chúa nhân từ".

- Lần đầu tiên tôi nghe thế đấy - Vị khách hàng đáp - Chứ tôi quen với ngựa cả đời rồi

Leo lên yên ngựa xong ông khách hô:
- Tạ ơn Chúa!

Con ngựa bắt đầu chạy đi chầm chậm . Đến tiếng "tạ ơn Chúa" thứ hai thì nó phi nước đại rất nhanh . Nhưng bất ngờ vị khách thấy bờ vực thẳm ngay trước mặt mình , hoảng hốt ông ta thét lên :

- Chúa nhân từ!!!

Con ngựa kịp dừng lại sát mép bờ vực. Lau mồ hôi chảy lòng ròng trên trán, ông khách thở phào:

- TẠ ƠN CHÚA !!! ->Doc them

Đêm

Ðêm nghe tiếng vọng về
Bừng tỉnh giữa cơn mê
Trên kia ngôi sao nhỏ
Là dáng em hiện về.


Hạt sương mang nỗi nhớ
Theo bóng trăng đi tìm
Lẻ loi hoàng hoa cúc
Thoáng hương cũ tình xưa.

Em về trong ký ức
Người tình nhỏ lãng quên
Ta cố tìm môi mắt
Chờ ngưởi về trong đêm.

Ðêm ấp ủ riêng mình
Chút thi tình lãng tử
Nghe thầm thì bở ngở
Lời cây cỏ yêu nhau.

Bài thơ viết chưa xong
Nghe như buồn đã tới.
Ðêm đi qua đêm đợi
Ðêm lại buồn ……buồn hơn
->Doc them

hoài niệm mưa

Như những giọt mưa bên đời lất phất
Để ngày lên cho nắng gió đi tìm.
Em hờn dỗi rớt rơi vào cõi mộng
Ướt át ôi sầu úa những ngày Đông.

Rồi một ngày kia, có chút nắng hồng
Bất chợt đi qua, vô tình đón lấy
giọt mưa - em - thêm một lần run rẫy
tan vào đời những bọt sóng ngây thơ.

Tôi đứng đây làm chiếc bóng đợi chờ
Ngơ ngẩn giữa trời, mong mưa trở lại.
Chiều qua rồi nhưng lòng vu vơ mãi
Giọt mưa mềm khắc khoải nỗi niềm tôi.

**************


Tình đã chia phôi, cách mấy nhánh đời
Tôi. Chút nắng. Vẫn bên thềm đứng đợi
cuộc tình buồn như huyền thoại giọt mưa......
đắc tài ->Doc them

vẫn tương tư

Em đi vàng lá thu phong
Tôi xin gởi lại ngày Đông riêng mình.
Chợt đành gói trọn cuộc tình
Giấu vào dĩ vãng đôi hình bóng xưa.

Tiếc thương ngày tháng bơ vơ
Cô đơn tôi - kẻ ngu ngơ bên đời
Thu về lẻ bước đơn côi
Đời xuôi theo gió rã rời chân đi.

Em đi mang hết những gì
Buồn ngày tháng cũ, nặng ghì đôi vai.
Còn đây chút nắng nhạt phai
Hong trên kỷ niệm những ngày yêu đương
đêm về nhặt lấy hạt sương
nhỏ vào khoé mắt nghe vương lệ sầu.

Ngày xanh ấp ủ còn đâu
Hương xưa đã muộn thắm màu chia phôi.

Khép thân riêng một góc trời
Gởi người yêu dấu một lời Tình Xa ......

Hoang Vu
EM ĐI ->Doc them

Khong de

Không có nghĩa mỗi lần sóng vỗ
Là nồng nàn hôn cát đâu em!
Và anh hiểu ngoài khơi vừa ngập gió
Đưa sóng vào rồi đẩy sóng xa thêm...

Không có nghĩa những con tàu đêm đêm
Chưa ngủ bởi hải đăng còn thao thức
Thăm thẳm giữa đại dương màu mực
Biết về đâu khi chỉ một thân tàu?
Cuối chân trời sao và biển hôn nhau
Bờ lặng lẽ cúi đầu không dám khóc.
Mai sóng lại về thôi, mặn mòi ,nặng nhọc
Thở cạnh bờ trong giấc ngủ vô tâm
.
Hoàng hôn ơi! Sao mắt bờ quầng thâm?
Xưa biển hứa ngàn năm yêu cát trắng!
Phiêu du mãi để con thuyền khô đắng
Sóng có bao giờ yên lặng đâu, bờ yêu!

Đại dương xa, gió rủ rỉ rất nhiều
Sao thì thầm từ ban chiều mời gọi?
Không có nghĩa mỗi lần nghe sóng nói
Yêu rất nhiều là cho cả bờ đâu !
"Em không muốn,Biển ơi! Tình lừa dối
Bao đêm tàn biển ngắm ánh trăng rơi
Cay đằng lòng trong từng lời biển nói
Đừng yêu ai! Yêu một mình em thôi!"

Lẽ nào biển không mặn bằng nước mắt
Sóng cồn cào ôi sóng thắt bờ dương
Phút nông nổi vạn cánh buồm nghiêng ngả
Bỗng dị hình một vết đau thương
Làm sao biết bão giông từ đâu đến
Khi bình yên mặt biển quá tinh khôi
Khao khát bỏng cả một trời cát trắng
Mát dịu nửa chừng con sóng lặng về khơi
Nước mắt lạc giữa ngập tràn biển cả
Có một thời đã biết hóa ngọc châu
Anh sẽ nhặt cho mình dù không hiểu
Chuỗi ngọc này dạt đến từ đâu! ->Doc them

hôm nay thật may mắn !!!

Một lần gặp một lần quen
Một người nhớ, một người quên sao đành?
Giá mà em chẳng gọi anh
Giá mà anh chẳng tưởng mình... được yêu!

không ngờ cuối cùng cũng đăng kí dược 20 chỉ..làm khỏi lo...dù toàn những môn mình không muốn học..
chắc phải thưởng cho mình bằng cách gọi cho em mới được, mấy hôm rùi không nghe em nói nhớ em quá em ơi....
chợ tình
TÌNH NHƯ GIẤC MƠ
YÊU VỐN ẢO MỘNG
ĐỜI CÒN MAI MĨA
MỘT KIẾP PHIÊU BỒNG

TÌNH vừa đến, vội đi ai có biết
NHƯ nắng chiều, úa sắc bóng hoa râm
GIẤC chiêm bao, tìm kiếm mộng trăm năm
MƠ một thuở, dấu chân hằn đá sỏi

YÊU có nghĩa: Tìm nhau trong mòn mỏi,
VỐN ân tình, len lỏi, chốn chợ đông
ẢO giác kia, mua bán một chữ lòng
MỘNG chung hướng khi ai người ngã giá

ĐỜI là thế: Mảnh sầu tay víu vá
CÒN lại gì lúc xa lạ, quay lưng
MAI có khi gặp gở ... thoáng ngập ngừng
MĨA chi nữa, khi lần ta bội ước

MỘT tình yêu, thấp cao bao nhịp bước
KIẾP đa tình, bạc phước, số truân chuyên
PHIÊU lãng đi, cho quên lối thuyền quyên
BỖNG bềnh sóng, thả trôi theo dòng nước ->Doc them

NỖI NHỚ TRONG ĐÊM

Tam ca áo trắng
Nhớ hôm nào ngước mặt ngắm trời xanh
Em ước nguyện tình ban đầu như thế
Biết làm sao cuộc đời là dâu bể
Tình yêu này là nốt nhạc dở dang

Những buổi chiều nhạt nắng bước lang thang
Trên đá sỏi mà sao buồng tim êm ái
Thung lũng tình sợi tơ vương mềm mại
Cuộc đời mình sáng rực giữa đêm đen

Giọt mưa rơi hay là nước mắt em
Anh thao thức với đêm dài mộng mị
Anh trăn trở giữa niềm đau thế kỷ
Nhớ nhung hoài không đến được với nhau

Chiếc khăn cũ vẫn còn mang kỷ niệm
Bài hát xưa dìu dặt cả tâm hồn
Trong cuộc tình còn in dấu môi hôn
Trăng đã xế tình em hoài rực rỡ
->Doc them

Số 5 kỳ diệu

Một anh chàng mê chơi cá ngựa thường hay bị thua. Một hôm. anh ta nằm mơ thấy có 5 con ngựa đang chạy đua trên một cánh đồng rộng. Tỉnh dậy, anh ta đi ăn sáng thì thấy có 5 chiếc xe hơi chạy vèo qua mặt. Vào quán ăn, nhìn quanh quẩn, anh ta cũng chỉ đếm được có tất cả 5 vị khách (kể cả anh ta). Anh ta nghĩ bụng:

- Tại sao lại có sự trùng hợp thế nhỉ? Hay là trời ban cho mình con số 5 may mắn đây?

Ăn xong, anh ta vừa đi về vừa suy nghĩ mông lung về con số 5. Chợt anh ta lại trông thấy một cậu bé cầm 5 que kem đang đứng bên đường.

- Được rồi! Lần này đúng là trời phù hộ ta. Nhất định con ngựa số 5 sẽ chiến thắng.

Nói thế, anh ta quyết định về gom hết tài sản để mua tờ phích cá ngựa cho con ngựa số 5.

Ngồi trên khán đài mà anh ta cứ tủm tỉm cười một mình. Phen này thắng lớn đây.

Và điều kỳ diệu của con số 5 đã xảy ra. Con ngựa mang số 5 của anh ta đã về hạng thứ... 5. ->Doc them

Phụ nữ thật sự muốn gì???

Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi, có một ngôi làng của bộ tộc Adam sống trong một thung lũng. Tất cả mọi người trong bộ tộc đều lấy tên của bộ tộc để đặt trước tên của mình như một sự tôn vinh, Adam1, Adam2, và cứ thế tăng dần lên...

Một ngày nọ, tù trưởng của làng, Adam1, bỗng nẩy ra ý định mình sẽ làm một chuyến phiêu lưu. Anh ta đem theo tất cả những thứ cần thiết, trao quyền tù trưởng cho người bạn thân nhất của mình là Adam2 rồi lên đường.

Chuyến phiêu lưu nào cũng đến lúc kết thúc, và Adam1 giờ đây đang trên con đường trở về ngôi làng yêu quí của mình. Gần về đến làng, Adam1 chỉ còn phải đi qua một con đường nhỏ xuyên qua núi.

Bỗng nhiên, một con quái vật khủng khiếp nhảy ra ngay trước mặt anh, nói với Adam1 rằng nó sẽ giết chết anh nếu không trả lời được câu đố của nó.

Nó nói rằng đây là một câu đố vô cùng khó, hàng trăm hàng ngàn năm nay, những bộ óc siêu việt nhất của loài người cũng không tài nào có câu trả lời đúng, vì thế nó sẽ cho Adam1 thời gian một năm để tìm ra câu trả lời. Quá thời hạn đó nó sẽ tìm đến để giết chết Adam1 (đương nhiên là nó sẽ làm được- quái vật mà) và tiện thể tiêu diệt luôn cả làng của anh ta.

Và câu hỏi đó là : "Phụ nữ thật sự muốn gì?"

Đây quả là một câu hỏi quá sức khó đối với Adam1, nhưng không còn cách nào khác, anh đành chấp thuận.

Trở về, Adam1 hỏi tất cả mọi người trong làng, nhưng không ai đưa ra được câu trả lời hoàn hảo. Adam1 cũng mời tất cả các nhà thông thái của bộ tộc Adam đến để hỏi, các nhà thông thái tranh cãi với nhau rất lâu, rất lâu mà vẫn không tìm ra được câu trả lời .

Cuối cùng họ khuyên Adam1 nên đến hỏi mụ phù thuỷ già sống gần đó, tuy nhiên cái giá phải trả cho mụ thường là rất đắt...

Những ngày cuối cùng của thời hạn một năm cũng đã tới gần. Adam1 không còn cách nào khác là đến xin ý kiến của mụ phù thuỷ. Cô ta đồng ý sẽ đưa câu trả lời nhưng với một điều kiện. Đó là cô ta muốn lấy Adam2, vị tù trưởng rất đẹp trai, phong độ và mạnh mẽ của bộ tộc Adam, bạn thân nhất của Adam1.

Adam1 thất kinh và nghĩ, nhìn mụ phù thuỷ mà xem, mụ vừa cực kì xấu xí lại vô cùng độc ác. Adam1 chưa từng bao giờ thấy một ai đáng sợ như mụ ta. Không, Adam1 sẽ không để bạn thân của mình phải chịu thiệt thòi đến như vậy. Adam1 cố thuyết phục mụ ta nhưng không, mụ không chấp nhận ai khác ngoài Adam2.

Khi biết chuyện, Adam2 đã nói với Adam1 rằng sự hi sinh đó của chàng làm sao có thể so sánh được với sự sống của Adam1 và sự tồn tại của ngôi làng yêu quý. Và Adam2 quyết định hy sinh.

Cuộc hôn nhân được chấp thuận và Adam1 cũng nhận được câu trả lời. Điều phụ nữ thật sự muốn đó là: "Có thể tự quyết định lấy cuộc sống của mình".

Ngay lập tức tất cả mọi người đều nhận ra rằng mụ ta vừa thốt ra một chân lý. Adam1 của họ nhất định sẽ được cứu. Quả thật con quái vật khủng khiếp nọ đã rất hài lòng với câu trả lời và giải thoát cho Adam1 khỏi cái án tử hình kia.

Sau đó tất nhiên là đám cưới của mụ phù thủy và Adam2. Tưởng chừng như không có gì có thể khiến Adam1 hối hận và đau khổ hơn nữa vì đã để cho bạn mình phải hy sinh như vậy. Tuy nhiên chàng tù trưởng Adam2 của chúng ta vẫn cư xử hết sức chừng mực và lịch sự.

Đêm tân hôn, Adam2 thu hết can đảm bước vào động phòng. Nhưng, gì thế này? Trong phòng không phải là mụ phù thủy già nua xấu xí mà là một cô gái vô cùng xinh đẹp đợi chàng tự bao giờ.

Nhận thấy sự ngạc nhiên trên nét mặt chàng, mụ phù thuỷ từ tốn giải thích là vì chàng rất tốt với cô lúc cô là phù thuỷ nên để thưởng cho chàng, cô sẽ trở thành một người xinh đẹp dễ mến đối với chàng trong một nửa thời gian của ngày. Vấn đề là chàng phải lựa chọn hình ảnh của nàng vào ban ngày và ban đêm.

Chao ôi sao mà khó thế? Adam2 bắt đầu cân nhắc:

Ban ngày nếu nàng là một cô gái xinh đẹp thì ta có thể vênh mặt, ưỡn ngực tự hào cùng nàng đi khắp nơi cùng anh em, nhưng ban đêm làm sao mà chịu cho nổi?

Hay là ngược lại nhỉ, học ở Bách Khoa bao năm rồi ta đâu cần sỹ diện với bạn bè cơ chứ, cứ để nàng ta xấu xí trước mặt mọi người đi, còn khi màn đêm buông xuống ta sẽ tận hưởng thiên đường cùng nàng công chúa kiều diễm kia?

Adam2 đã nghĩ ra câu trả lời cho mình, trước khi nhìn xuống dưới, nếu bạn là 1 Adam, bạn cũng nên có câu trả lời, ai mà biết được liệu bạn có rơi vào tình huống này hay không .



o O o


Adam2 đã bảo mụ phù thuỷ hãy "tự quyết định lấy số phận của mình". Tất nhiên câu trả lời này đã làm cho mụ phù thuỷ đội lốt cô nàng xinh đẹp kia hài lòng và nàng ta nói rằng nàng ta sẽ hóa thân thành một cô nương xinh đẹp suốt đời. Đó là phần thưởng cho người biết tôn trọng ý kiến của phụ nữ.





Vậy bài học rút ra từ câu chuyện này là gì???




Như Adam2 sau này vẫn nói đi nói lại với con cháu…




Vợ bạn đẹp hay xấu điều đó không quan trọng, từ sâu bên trong cô ta vẫn là một mụ phù thuỷ. ->Doc them

Anh yêu em

Kiều Văn
Anh yêu em để yêu đời
Bên em, càng khát đất trời bao la...
Em cười môi đậm sắc hoa
Lời em như suối ngân nga bên ngàn

Tình em sóng sánh biển tràn
Hồn em ngọn lửa nồng nàn đêm đông.
Nghĩ gì ơi mắt mênh mông
Ngác ngơ lạc giữa cõi lòng của anh

Một vùng ốc đảo long lanh
Thách trăm cơn bão, vẹn lành đợi em
Để cùng chắp cánh đôi tim
Bay qua thể kỷ đi tìm trời xa

Dịu kỳ thay giữa tình ta
Mùa xuân bừng dậy hương hoa ngát trời!
Em: nguồn vui sống tuyệt vời!
Em: niềm hiêu hãng chói ngời trong
->Doc them

Già rồi vẫn dại

Hai vợ chồng đang chơi gôn tại một sân gôn cực kỳ đắt tiền, bao quanh bởi những ngôi nhà cực kỳ sang trọng. Khi chơi đến lỗ thứ ba, chồng dặn dò vợ (một phụ nữ rất xinh đẹp):

- Em yêu, hãy thận trọng, vì nếu trái banh lỡ va vào một cửa kính, thì chúng ta phải đền một số tiền lớn đấy.

Người vợ làm một cú đánh mạnh và tất nhiên trái banh bay thẳng vào cửa kính lớn nhất của một ngôi nhà sang trọng nhất. Người chồng tức giận, rầy vợ, sau đó hai người đến gõ cửa ngôi nhà. Một giọng nói trả lời:

- Mời vào!

Người chồng mở cửa ra và nhìn thấy một cái chai bể ở góc nhà, các mảnh chai văng đầy phòng khách. Một người đàn ông ăn mặc sang trọng đang ngồi trên ghế bành hỏi:

- Chính các người đã làm bể cửa kính?

Vợ chồng răm rắp trả lời:

- Vâng, nhưng chúng tôi rất lấy làm tiếc.

- Thật ra các người đã giải thoát cho tôi. Tôi là một vị thần bị giam trong cái chai này trong suốt 1.000 năm. Vậy để trả ơn các người, tôi xin tặng ba điều ước. Nhưng vì có hai người, nên tôi sẽ tặng mỗi người một điều ước, còn điều ước thứ ba sẽ dành cho tôi.

Người đàn ông hỏi người chồng:

- Ông ước điều gì?

Người chồng trả lời:

- Tôi muốn mỗi tháng nhận được 1 triệu USD.

- Được thôi, kể từ ngày mai ông sẽ nhận được số tiền này vào mỗi đầu tháng.

Vị thần quay qua người vợ và hỏi:

- Còn điều ước của bà là gì?.

- Tôi muốn có một ngôi nhà ở mỗi nước trên thế giới.

- Được thôi. Kể từ ngày mai bà sẽ nhận được giấy chủ quyền của các ngôi nhà này.

Người chồng hỏi vị thần:

- Vậy còn điều ước của ông là gì?

- Ta bị nhốt trong cái chai này trong hơn 1.000 năm và suốt thời gian này ta không được gần với phụ nữ. Do đó, điều ước của ta là được gần với vợ ông nhé!

Hai vợ chồng nhìn nhau một hồi và cuối cùng người chồng nói:

- Được thôi, với 1 triệu USD mỗi tháng và tất các các ngôi nhà trên thế giới, tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể đồng ý điều này, em nghĩ sao?

Người vợ trả lời:

- Em đành phải đồng ý thôi!

Vị thần đưa người vợ vào phòng ngủ...

Hai tiếng đồng hồ sau, vị thần hỏi người vợ:

- Này, chồng em bao nhiêu tuổi vậy?

- Dạ, 40 tuổi, nhưng sao ông lại hỏi tuổi anh ấy?

- Thật không thể tưởng tượng! Đã từng này tuổi rồi mà ông ta vẫn còn tin là có thần thánh ư! ->Doc them

NHỚ ANH

Khi nhớ ANH ...hic...nên em đói bụng
Đành chạy ra bếp lục lung tung
À đây !Khoai nưóng ...rùi bắp luộc
Em xực hết ngay cho đở buồn :P

Ăn xong ...hic...em lai thâý nhớ anh
Nên phóng auto khắp thị thành
Tìm mua bánh đúc rùi bánh cuốn
Làm hết ba phần ..hic..vẩn nhớ anh :o

Quyết định " chơi "thêm một tô cháo
Ăn xong ...hic..nỗi nhớ lại dâng trào
Em đành quay sang hàng bên cạnh
"Xơi "thêm tô phở với bánh bao :rolleyes:

Vẩn nhớ ..hic..kỳ ghê ...hic..nên nhủ lòng
Ăn thử bánh xèo coi đở không
Tự nhiên nghe xót con tim quá
Nhớ anh ...hic..nên nghèo ...anh biết không?

->Doc them

Câu chuyện... tưởng bở

Hai vợ chồng nọ có một cánh đồng rộng lớn. Khi chồng qua đời, cô vợ không đảm đương được công việc đồng áng bèn thuê người giúp việc.


Để tránh điều tiếng không hay, cô chọn một anh chàng đồng tính luyến ái. Một hôm cô chủ mở tiệc chiêu đãi. Dự tiệc có cả khách của cô và bạn bè của người giúp việc. Tiệc tàn, cô chủ gọi anh chàng giúp việc vào phòng. Ngồi trên ghế với giọng ngà ngà say cô ta nói:

- Tôi là chủ, vì vậy, cậu cần thực hiện mọi yêu cầu của tôi, phải không?

Người giúp việc run rẩy đáp:

- Vâng!

- Vậy thì, cởi giày của tôi ra!

Anh chàng giúp việc cung cúc nghe lời.

- Cởi nốt tất nữa!

Anh ta lại làm theo.

- Cởi váy tôi ra!

Người giúp việc ngoan ngoãn vâng lệnh.

- Cởi cả nịt ngực nữa!

Anh chàng nghe lời không chút phản kháng.

- Làm ơn cởi nốt quần lót của tôi ra!

Mệnh lệnh lập tức được tuân theo. Cuối cùng, cô chủ nói:

- Lần sau cậu mà còn mặc quần áo của tôi đi chơi là tôi đuổi việc cậu ngay lập tức. Nghe chưa? ->Doc them

BOTAY.COM

Tôi biết ơn những người đã lừa dối tôi. Chính họ đã cho tôi thêm kinh nghiệm trong cuộc sống Toi biết ơn những người đã nói xấu tôi. Chính họ đã dạy tôi cách đứng trên dư luận. Tôi biết ơn những người đã ngáng đường tôi. Nhờ họ mà ý chí nghị lực của tôi thêm vững vàng Tôi biết ơn những người đã từ chối tôi. Họ đã giúp tôi có được tinh thần lạc quan và hy vọng... ....Tôi biết ơn và nhớ mặt từng đứa... Để còn trả thù.. ->Doc them

em khỏe lại rồi...!

"Em bảo anh wên đi
Nhưng lòng anh lại cứ nhớ..
Em bảo anh đừng nhớ..
nhưng lòng anh lại khó quên.."

Hôm kia điện cho em .em cứ bảo anh không có gì làm sao?chắc em bảo mình cứ điện cho em hoài không làm gì khác hay sao ấy..tai người ta nhớ mới điện thôi bộ có chuyện mớiđiện cho em sao,,lúc rày cứ hễ buôn ra là lại nghĩ về em ..không biết em làm gì trên đó...em còn đau hết..cứ nghe em nói phải mổ thì lại lo,,,dù là tiểu phẩu mà có đụng đến dao kéo là thấy nguy hiểm thôi....
tối qua điện cho em ..thấy tâm trạng em khá hơn cũng vui..nghe em bảo đi mổ có một mình em nói không buồn gì nhưng vẫn thấy sao sao ấy..lúc trước muốn lén lên gặp em dù em giận cũng chịu nhưng muốn cũng như không ..lịch thi thì kế bên ,mà máy tính lại hư nữa...bộ nguồn bị hỏng ,,phải mua cái mới..híc nghèo mà gặp cái eo hoài có lẽ tại bắt máy suốt .ngày nào nó cũng làm việc hơn 15h không hà..bó tay máy nào chịu nổi..nên nghe em nói ko cho anh lên anh bèn đi sửa máy..lúc sửa xong mới hối hận ....
Hiện tại trong túi không còn bao nhiêu,,điện thoại thì hết tiền ..chắc muốn nghe giọng em nói cũng không được nữa rồi...nhớ em chịu không nổi..
trời ơi thương một người thì dễ nhưng quên một nguời thì khó quá..
mấy bữa nay mỗi khi nghĩ tới em lại lấy game ra chơi cho hết nhớ ..đúng là hết nhớ thiệt ..nhưng buôn ra lại nhớ nữa kiểu này không biết làm sao học đây lo ghê..em cũng bảo mình lo học hoài nhưng thật sự mình làm không được ..
trời ơi,,,thật là khó chịu,,,thương em ghê,,,vậy mà không biết bao giờ em lấy chồng mới đau,,,dù suy nghĩ nhiều khi em hạnh phúc là được đâu nhất thiết là lấy anh vì chắc gì anh lo được cho em.. nhưng đôi lúc anh lại ích kỉ chỉ muốn em luôn bên anh thôi..dù sao tự lo cho em cũng tốt hơn.......nhưng chắc lo em không nổi thiệt quá phải ko em..nhưng anh không nản lòng đâu... ->Doc them

lại thêm ngày mới...

Nếu có thể anh sẽ là mây nhỏ
Che mát vai em hai buổi đi về
Thành gió nữa nếu mà anh có thể
Ru giấc say nồng mát dịu đêm quê

Sáng nay đang học thì em gọi điện..lâu quá em kô gọi cho anh rồi,,,được nghe em nói chuyện thì rất vui nhưng mà sao lúc rày máy ghè quá chẳng nghe em nói gì toàn là đoán đại không nản ghê....
Hồi chiều này cũng vậy...đang học thì em điện cho,...em bảo mai em mổ rồi,,,nhưng anh không nghe rõ em mổ mấy giờ nữa,,,ban đầu nghe 6h30 sao lai là 8h30 cuối cùng lại nghe em nói 5,6 gì đó.,..híc...kệ đi..
Em trên đó có 1 mình không biết tính sao nữa,,,em em thì phải học và đi làm nữa thời gian đâu lo cho em,,,??
Em lại nói bạn bè chẳng đứa nào tới giúp...thiệt tình ...cứ muốn lên đó với Tiểu Thư Nhỏ thôi.. dù chưa chắc giúp được gì.. nhưng ít ra cũng phụ em vài chuyện lặt vặt//với lại có anh chắc em cũng đỡ buồn và tủi thân...
Nhưng anh vài bữa nữa là thi học kì hè rồi không biết tính sao, chứ dù em không cho anh cũng lên thôi ...để em vậy anh dưới này cũng lo lắng lắm thà lên trên đó thấy em anh bớt lo hơn...
thôi mong em có thể tự mình xoay sở được ..hi vọng bệnh của em không đến nổi nặng..chỉ mong là như vậy..chúc em mau hết bệnh em nha,, ->Doc them

em lại bệnh nữa rồi.,,.

"Phải chăng em là cơn gió lạ ...
Thổi wa một lần rồi đi xa
Anh chỉ là cây khô mùa hạ,,,
Biết bao giờ gặp lại gió xuân..."

lần này không biết em bị gì ..lo cho em lắm..hỏi em không nói có lẽ tại khó nói..mà ta cũng kì cứ hỏi hoài...(tại lo cho em thôi em dừng trách.. )
không biết em bị gì mà phải mổ...? nhưng không biết là nặng hay nhẹ..dù như thế nào anh cũng rất lo lắng cho em..anh yêu em biết dường nào..!!! nhưng lo cũng không làm được gì,,
tối rồi lại không ngủ được .nhớ em quá.,,,( híc sáng ra đau cổ quá trời tại tối nằm nghiêng..)
gom hết can đảm chờ sáng hỏi thử xem có thể lên thăm em được không,..anh rất muốn được nhìn thấy em, được lo cho em, dù chỉ nửa tiếng rồi về ,anh không cần nhiều.,vậy mà em cũng không chịu...nản thiệt có lẽ em sợ phiền mình..vì dù sao em cũng không là bà xã của mình nữa..không biết trên đó có ai lo cho em.phải chi có mẹ em bên cạnh
.dù có Hiệu ở đó ,,nhưng tối nó cũng phải đi làm
..nhưng có lẽ em còn bạn bè ..mà ..không cần mình đâu...nhưng mình muốn tự tay lo cho em
.dù chẳng biết lo gì...
Thôi ráng lên nha em ..mong em mau hết bệnh..sao này em lấy ai cũng được chỉ cần em khỏe mạnh và vui vẻ được rồi....anh không cản nữa đâu...
->Doc them

lâu quá em mới nhá máy..

" Nhớ ngày rồi lại nhớ đêm,
Nhớ em buổi sáng lại thêm buổi chiều...
Yêu nhiều nên nhớ em nhiều,,,
Nhớ em trọn kiếp yêu em trọn đời.
Em ơi nhá máy anh nhờ...
cho anh được nói một lời với em....."
hôm rồi em nhá máy cho anh thấy em nhá sớm anh nghi lắm rồi,,,
không ngờ đúng như vậy...em bảo tại anh quan tâm nhiều quá,,chiều chuộng em nhiều wá nên em không thích thế...mình nghĩ không phải vậy..do em không co tình cảm và cảm giác khi bên mình...mình lại không tạo cho em cảm giác an toàn,,,không hiểu ý em.không biết làm em vui .nên em ko thích..nhưng dù với lý do gì thì cũng vậy..em không thương mình thôi,,,
nhưng mình thì ngược lại bên cạnh em mình vui lắm nhìn thấy em cười tươi mình thật là hạnh phúc,,,nghe em than phiền la mình mình cũng không buồn.....bây giờ quên em thật khó hình như khó hơn ngày trước nhiều,.,,có lẽ ngày trước mình mới gặp em không có nhiều tình cảm ..nhưng bây giờ thì khó khăn rồi..Mà buồn ghê ..nghe em nói hồi đó tại buồn nên em gởi thư mình cho vui..viết thư cho mình mà cứ nghĩ tới anh chàng khác ngoài nước ngoài,,,mình ghét em tính này nhất,,.thương người này nhưng vẫn có thể bình thường với người khác..bởi vậy ,em cứ than là có nhiều người nói thương hoài..nản ghê.trong khi mình ngược lại thương người nào là cố định và không hề đùa giỡn trong tình cảm ..khộng nghĩ tới ai..đúng là em là con trai ,mình là con gái đổi lại mới đúng...dù em không lừa dối ai nhưng mình không thích tính cách đó tí nào..mà hình như càng ghét em vì lẽ đó mình lại càng thương em hơn...
Mình luôn bảo em khoan hãy lấy chồng ,,,có lẽ tại mình ích kĩ,,nhưng mình thật sự không muốn mất em và cũng mong muốn mình có cơ hội,dù là mỏng manh,ngày nào em chưa lấy chồng ngày đó mình chưa bỏ cuộc đâu,,,,nhưng nếu vài tháng nữa em báo lấy chồng chắc mình sống còn không nổi đừng nói đến việc học..chỉ mong nêú không may em lấy người khác, thì lúc đó mình đã ra trường..khi dó tình cảm đã phai lạc phần nào,,(hi vọng là vậy không thì...làm sao gượng dậy nổi)..và khi đó mình ra trường rồi nên có suy sụp một thời gian cũng không sao.,ôi bây giờ chỉ muốn nghĩ học lên đó làm thôi có thể gần em km nào hay km đó...nhưng nghĩ lại cha mẹ còn có mình mình...bao nhiêu hi vong lo lắng đều dành cho mình, không thể phụ lòng người thân gia đình cha mẹ được...phải chi mình chỉ có 1 mình thì mình có thể bỏ qua mọi thứ....
Mọi chuyện rồi cũng qua thôi...hi vọng là vậy ..nghe em nói thi tốt nghiệp lần này lưu dữ liệu bị mất..lo cho em quá ..không biết có sau ko nữa...cố lên em nha,,.hi vọng em may mắn... ->Doc them