- - - - - - - - - - -
suốt mấy tuần qua hình như mình toàn ăn ngủ với nằm 1 chỗ,,,kể cũng chán nhưng suy nghĩ được nhiều điều,,không biết buồn hay vui...
hình như một người nào đó trở nên thông minh,tài giỏi hay đáng yêu hơn thì luôn có một mục đích lý tưởng nào đó thì phải ..người có tham vọng làm giào,,,thích thể hiện bản thân để chứng tỏ mình tài giỏi...hay vì một lý do nào đó thì khi đó mới thể hiện hết khả năng tiềm ẩn trong mỗi con người,,,
vậy mình có hoài bảo ước mơ mục đích nào không..không có...suốt mấy tháng qua mình làm được gì ,,,cũng không có.,.học hành lơ tơ mơ,,,lo nghĩ chuyện vu vơ,,,chỉ mãi bận tâm lo nghĩ em đang làm gì trên đó vui ha buồn,,,cuộc sống thế nào...dù em có đang lo lắng hay buồn phiền chuyện gì mình có giúp đựơc không.?không là điều tất nhiên...nản nhỉ,,,
trước đây dù mình không được thông minh hay tài giỏi hơn các bạn trong lớp nhưng mình không buồn vì mình nhận thấy mình có khả năng nắm bắt mấu chốt của vấn đề một cách nhanh chóng và chính xác hơn các bạn...cũng là một ưu điểm mà người giỏi đến đâu cũng ko chắc có được,,nhưng mình đã lầm ..khi con ngừơi không sử dụng đầu óc một thơi gian dài thì thiên tài cũng không là gì,,nói chi mình...hôm rùi thi ktdh...cô cho đề mới đầu mình thấy đề khó quá,,,làm kô kịp vì thời gian co 60p...lúc thi xong ngĩ cô chơi ác quá đề dài muốn chết lại không ngay sở trường của mình,,,,híc đoán đề trật lất huhu,,học kì này xui ghê đoán đề lần nào cũng trật,,,lúc chiều suy ngĩ lại mới thấy mình dỡ,,,cô cho đề chỉ cần làm trong phạm vi của cô thui,,,ngay đoạn vẽ hình chỉ cần dùng 4 dòng để nhập 4 dỉnh là ok ..híc vậy mà mình dùng trường hợp tổng quát để sử đụng cho từ 1 đến 15 đỉnh,,,trời ơi ,,,tốn hơn 25 dòng ,,,không kịp là phải tức ghê,,,,,,,đầu óc lú lẫn thiệt mà,,,,
chủ nhật rùi điện em mấy lần mà không bắt máy ,,,tức điên thiệt,,,nhưng bữa sao về nhà tự nhiên quên liền không còn buồn nữa,.ở nhà thiệt là vui,,,luôn có cảm giác ấm cúng,,,được mẹ làm gà nấu hủ tiếu cho ăn cũng vui,,dù mình kô thích ăn tí nào...
nhưng kể cũng kì ,,về nhà 1 bữa lại muốn qua cần thơ thôi,,,kô ở lâu được,..lúc ray toan nghỉ học ,,,chờ thi thui,,,một tháng nay đi học có 5 buổi.do bị bênh j1 phần một phần thầy cho ngỉ,,sắp tới học kì 2 nữa rùi mau quá,,,,
không có em..vậy lý tưởng mục đích của mình trong tương lai là gỉ nhỉ...mờ mịt ghê.,.kô muốn làm gì hết...mà nếu mình kô có lý tưởng mục tiêu sống thì chỉ mlà bóng ma bên đường thui...lý tưởng của ta đâu rùi lý tưởng ơi.... ->Doc them
Mẹ: "Trân ơi, coi chừng mèo ăn mất cá đấy! Con chú ý giùm mẹ nhé!"
Trân: "Con đã chú ý lâu lắm rồi. Bây giờ nó sắp nuốt tới cái đuôi đó mẹ."
->Doc them
ngày tồi tệ...
mấy hôm nay hết sổ mủi nhưng vẫn còn ho suốt ..laanf nào bị ho là hình như nửa tháng mới hết híc,,,
hôm qua nộp bài báo cáo cho thầy ,,híc ,,ko hiểu sao làm bài phần giao diện đồ hòa không chạy nên không check được nản ghê,,,thật ra lúc rày mình bệnh toàn ăn với ngủ không ...bài báo cáo với chương trình do phần lớn 2 đứa bạn làm,,,không có điểm cũng kô sau,,,tức cái là đứa bạn trông nhóm học hơi bị giỏi nên thích có điểm thưởng .phần giao diện quá đẹp nhưng kết nối ct kio được,,,mà mình nói với nó từ đầu rùi,,làm đã khó ,,kết hợp lại càng khó..nhưng nó ko chịu nghe ,,cuối cùng ct ko chạy .thậy cũng kô biết chấm sao,,,cũng may thầy cho làm lại chịu mất 25% số điểm,,,
hi vọng đậu môn này quá,..vài bữa nữa báo cáo rùi,,,không biết có sửa lại kịp kô híc..
học kì này xui quá....những môn học bài chắc điểm cao toàn cho đề lạc đề hết,,,sao mấy môn này đoán đề sai ráo hết,,,nản,,,,
mấy bữa nay lòng sao kì kì kô vui...chẳng buồn,,,tràm tư thấy ghê,,vậy mà mấy đứa bạn trong nhà trọ nói mình tối ngày vui cười,,,hoạt bát chắc tới trăm tuổi chưa già ,,,híc,,kô biết sống được tới 50 không đây,,,,,
nhớ em quá...kobiết em đang làm gì nhỉ,,,mai chủ nhật chắc em được nghỉ,muốn gọi cho em nhưng cứ có cảm giác là em kô vui khi mình điện ,,,ko biết phiền em kô nhỉ,,,khó nghĩ thiệt,,,,lúc rày em có việc làm ổn định rùi phải lo nhiều chuyện..kô biết có thời gian cho mình kô nhỉ,,,,botay!cái này em mới biết ...suy nghĩ qú nhức đầu quá,,,,,,,,,, ->Doc them
Chẳng còn nhớ lần cuối cùng nói câu: Con thương Mẹ!
Tự trách mình hời hợt đến thế sao
-----O-----
->Doc them

Chẳng Mãi Là Niềm Đau

-----------------


Hãy để tôi hoài lừa dối tôi
Rằng em trong tôi không còn quan trọng nữa
Dù lối hồn xưa chưa một lần khép cửa
Nhưng quá quạnh hiu, nỗi nhớ cũng qua đời

Vẫn cứ đi tìm vùng ký ức đánh rơi
Trên những con kênh chảy về miền quá khứ
Có khoảng đời vui tôi chắt chiu gìn giữ
Cũng đã cạn dần theo con nước mùa khô

Em mãi là chiếc bóng mờ từ cõi hư vô
Đôi khi thật gần, đủ vừa tầm tay với
Có lúc thật xa, chạy đuổi hoài chẳng tới
Nên cả đời, tôi khát vọng có em

Có lẽ tôi cần một chút nhớ để quên
Một thoáng xa xôi để nghe đời gần gũi
Ngày nối ngày không chỉ bằng tiếc nuối
Đau thương này chẳng mãi là niềm đau

Lã Thế Phong
->Doc them
------------------------------

Em yêu dấu,

Đêm nay nữa,
Bao đêm rồi em hở?
Từ chia xa,
Anh ngỡ đã ngàn năm,
Nhớ thương em,
Tình lệ nhỏ âm thầm,
Trên gôí mộng,
Đêm từng đêm, chờ sáng,

Căn gác nhỏ,
Cô đơn và trống vắng,
Chuông đồng hồ,
Văng vẳng điểm từng canh,
Gió hắt hiu,
Buốt giá thổi qua mành,
Anh trăn trở,
Vương mang bao nỗi nhớ

hôm nay đỡ bênh hơn rùi,,,
mấy hôm rùi bệnh hoài nản quá...cảm giác tệ nhất trong 2 năm nay...tinh thần thì xuống thê thảm,,,,nản ghê...
chủ nhật rùi nhớ em phát khùng...vậy mà lần nào điện cũng chỉ nghe nhạc chờ thui híc,,,tưởng tượng đủ điều,,lúc tối rõ ràng điện cho em mấy làn thấy máy báo bận,,,tinh tí gọi lại không ngờ cũng chỉ nghe nhạc chờ,,,tưởng em có nhà nhưng tại làm biếng bắt máy..vậy nên mới nhắn em 1 câu thử xem em có đó không...bạy mà tối gọi lại bị la là sao nhắn gì kì...híc tại người ta lo lắng quá độ thui...lúc đó tinh thần mong manh ghê,,,chẳng muốn làm gì.....
bi giờ thì hơi ổn rùi...kiểu này chắc sống ko thọ quá,,,
Em lại có việc làm mới...thấy em vui cũng vui theo..làm đúng sở trường .lương tạm ổn tiếc là hơi xa...mà quan trọng là có người chìu chuộng nữa tính em thích vây mà hihi...hi vong có nhiều người giúp đỡ em trong công việc có thể phát triển nghề nghiệp...nhưng sao cũng mong đừng nhiều người giúp em quá...kì thiệt ko biết có phải ghen ko nhỉ ,,lâu rùi ko có cảm giác này...con người kì thiệt hay ghanh ghét vu vơ,.,,biết rằng ko phải của mình mà vẫn cứ muốn giữ lấy...botay,com..... ->Doc them

NGÀY KHÔNG EM

Ngày không em gió buồn cay mi mắt
Lạnh bước chân về cùng nỗi nhớ mênh mang
Niềm yêu thương gửi theo ánh nắng vàng
Về một cõi thiên đàng ta trao nhận

Ngày không em buồn vương như bất tận
Ngơ ngác khốn cùng rồi đông tới bên hiên
Nhìn cánh hoa xinh tưởng em đó dịu hiền
Anh chợt mộng một ngày mai tươi đẹp


Ngày không em căn phòng kia chật hẹp
Chứa đủ tiếng cười giờ thấy quá thênh thang
Anh thét lên bằng ngôn ngữ mơ màng
Để vọng lại lời dư âm vang đọng

Những ngày không em - Những ngày anh chờ ngóng
Tình vỗ dạt dào từng tiếng sóng em dâng
Ngày không em buồn vui đó thăng trầm
Là trôi nổi, là suối ngầm cô quạnh


Ngày không em nhón mình trong hoang lạnh
Cả những tiếng cười nghe cũng qúa hư hao
Dấu yêu ơi ! Yêu em biết nhường nào
Ngày em đến lẽ nào em chưa đến ?

Đêm không em thấy buồn vô bờ bến
Anh phải làm gì khi thiếu vắng em đây ?
Em ơi !
->Doc them

Ta về


Ta về
Giữa nhân gian
Giữa nắng mưa gội chải
Giữa lòng hận yêu...
oán mà chi
Gào thét được gì
Sầu nhân thế
Xoay vần thêm tội
Khép cửa tâm tư
Quẳng sầu thiên kiếp
Thênh thênh lòng
Hát khúc ngạo nhân
Cười cùng trăng
Khóc cùng tinh tú
Tỉnh rồi mê...
...mê tỉnh là đâu
Đoạn trường đau
...Chớp mắt qua rồi
Kiếp sống ngắn
...ngoảnh lại còn gì?!
->Doc them

Có thể rồi tất cả chẳng bình yên...
Bởi biển hiền hòa cũng vẫn còn bão tố
Những nổi nhớ không thể nào ngăn được
Sẽ chảy thành dòng sông trôi vu vơ.
-------------------------------


Có thể rồi tất cả chẳng bình yên...
Người ta nói tình yêu nhiều sóng gió
Dù cố níu cũng thành vô vọng
Ai lạnh lùng bỏ ai đi rất xa


-----------------------------------
Có thể rồi tất cả sẽ đi qua
Cả hạnh phúc góp nhặt bằng nước mắt,
Cả buồn vui của những lần lỗi hẹn
Những giận hờn thương nhớ bâng quơ. ->Doc them

Hơn cả giận dữ!

Giờ học Tâm lý, giáo sư giảng giải về sự giận dữ. Ông chia các mức độ giận dữ thành 3 cấp và lấy ví dụ cho sinh viên hiểu.


Cầm con Nokia đời mới nhất, giáo sư vừa nói vừa nhoay nhoáy bấm:

- Tôi đang gọi đến số 0986xxxxxx... Mọi người hãy yên lặng... A lô, cho tôi hỏi đây có phải nhà ông Phèng không?

Giáo sư hỏi xong đặt điện thoại gần micro, loa trong phòng học phát rõ tiếng một người phụ nữ:

- Xin lỗi, ông nhầm số rồi.

- Đó là sự giận cấp 1: khó chịu! - Giáo sư nói - tôi sẽ gọi lại số đó... A lô, cho tôi gặp ông Phèng. (Đặt điện thoại gần micro).

- Cái ông này, tôi đã bảo là nhầm mà.

- Đó là sự giận cấp 2: Bực tức! - Giáo sư phân tích - và tôi lại gọi tiếp số đó... A lô, ông Phèng về chưa hả?

Giáo sư đặt điện thoại gần micro, một tràng tiếng... Đan Mạch rít lên.

- Đó là mức độ giận cấp 3: Điên cuồng đến mức không thể kiềm chế được ngôn ngữ...

Một sinh viên đứng lên:

- Thưa thầy, em còn biết đến mức giận dữ cấp 4: cực điểm!

- Như thế nào?

Anh chàng cầm điện thoại gọi lại số hồi nãy:

- A lô, tôi là Phèng đây, nãy giờ có ai gọi cho tôi không? ->Doc them

BỐN MÙA THƯƠNG.

co ca si de thuong
bao so 10 lo cho em qua

------------------------------------------------------------------

thương mùa Đông ,cả trời phủ tuyết trắng .
nắng e ngại ,nắng chẳng dám hiện thân .
sợ vô tình làm tan rã tuyết băng ,
đành ẩn nấp sau vầng may lơ lửng .

thương mùa Thu gợi bao niềm cảm hứng .
giúp thi nhân tạo những bản tình ca .
lá vàng rụng theo gió bay là đà ,
như suối tóc mượt mà của........ai đó .

thương mùa Hạ cho mặt trời rực đỏ ,
tràn nhựa sống ,chiếu tỏ phắp mọi nơi .
hoa khoe sắc toả hương thơm lả lơi ,
hé nụ tình ,gọi mời người viển khách .

thương mùa xuân bầu trời xanh trong vắt ,
bắt nhịp cầu nối khoảng cách đôi ta .
gót phiêu bồng ,mây hờ hửng trôi xa ,
gió ở lại ôm xót xa thương nhớ .

bốn mùa thương in tận lòng muôn thưở
bởi vì ta đã lở trót yêu em .

.

0000000000000000000000000000000000000000000000000000000
.BỐN MÙA GHÉT
ghét mùa ĐÔNG ,trời âm u lạnh lẻo ,
tuyết phủ kín khắp nẻo đường tình ta .
che lấp đi những giấc mộng hiền hoà ,
của một thời hai ta cùng chung lối .

ghét mùa HÈ ,làm cỏ cây cằn cổi ,
gió hửng hờ ,gió thổi bay về đâu ?
nắng gay gắt đốt thiêu vạn nổi sầu ,
mà ta đã dấu sâu tận tâm khảm .


ghét mùa THU ,mây giăng buồn u ám .
lá rụng rơi vàng xám cả khung trời .
mưa từng hạt ,gợi nổi nhớ chơi vơi ,
tim xao động ,dậy khơi niềm nuối tiếc .


ghét mùa XUÂN ,bầu trời trong xanh biếc .
gái và trai khẻ liếc mắt nhìn nhau .
bướm vàng lượn ,hoa khoe sắc muôn màu ,
nhưng trong ta chỉ toàn màu tang tóc .


ta tự ghét tại vì ta quá ngốc !
đêm từng đêm ,ngồi khóc với trăng sao .
cứ ôm mãi dĩ vãng chuyện hôm nào ,
để chuốc lấy nổi đau thương phiền muộn .
->Doc them

Chuyện của Tèo

Ở một trường mẫu giáo nọ có một cậu học trò thông minh lạ thường, tên là Tèo.
Học được một tuần thì Tèo chán học. Cô giáo hỏi nguyên nhân tại sao thì Tèo bảo rằng chương trình học quá thấp so với trình độ của Tèo và xin cô cho học lớp cao hơn.
Cô giáo dẫn Tèo lên văn phòng thầy hiệu trưởng, trình bày đầu đuôi câu chuyện. Ông hiệu trưởng bán tín bán nghi, bàn với cô giáo là ông sẽ hỏi bé Tèo một số câu hỏi về khoa học, còn cô giáo sẽ hỏi Tèo về kiến thức tổng quát. Nếu Tèo trả lời đúng ông sẽ cho Tèo nhảy lớp.
Hiệu trưởng: 25 lần 25 là bao nhiêu?
Tèo: Dạ là 265.
HT: Công thức tính diện tích vòng tròn?
Tèo: Dạ là bình phương bán kính nhân Pi.
HT: Nước bốc thành hơi khi nào?
Tèo: Dạ khi nước sôi ở 100°C.
Sau gần một tiếng đồng hồ tra tấn bé Tèo, câu nào Tèo cũng đáp trúng, ông hiệu trưởng rất hài lòng về kiến thức khoa học của bé Tèo và giao cho cô giáo hỏi về kiến thức tổng quát.
Cô giáo: Con gì càng lớn càng nhỏ?
Ông hiệu trưởng hết hồn, nhưng bé Tèo trả lời ngay:
- Dạ là con cua nó có càng lớn và càng nhỏ.
CG: Cái gì trong quần em có mà cô không có?
Ông hiệu trưởng xanh cả mặt.
Tèo: Dạ là hai cái túi quần.
CG: Ở nơi đâu lông đàn bà qưan nhiều nhất?
Ông hiệu trưởng run lên.
Tèo: Dạ ở Phi Châu.
CG: Cái gì cô có ở giữa hai chân của cô?
Ông hiệu trưởng chết điếng người.
Tèo: Dạ là cái đầu gối.
CG: Cái gì trong người cô lúc nào cũng ẩm ướt?
Ông hiệu trưởng há hốc mồm ra.
Tèo: Dạ là cái lưỡi.
CG: Cái gì của cô còn nhỏ khi cô chưa có chồng và rộng lớn ra khi cô lập gia đình?
Ông hiệu trưởng ra dấu cho bé Tèo không trả lời, nhưng bé Tèo đáp ngay:
- Dạ là cái giường ngủ.
CG: Cái gì mềm mềm nhưng khi vào tay cô một hời thì nó cứng ra.
Ông hiệu trưởng không dám nhìn cô giáo, bé Tèo đáp ngay:
- Dạ là dầu sơn móng tay.
CG: Cái gì dài dài như trái chuối, cô cầm một lúc nó chảy nước ra?
Ông hiệu trưởng gần xỉu.
Tèo: Dạ là cây cà rem.
Ông hiệu trưởng đổ mồ hôi hột ra dấu bảo cô giáo đừng hỏi nữa.và kéo cô ra nói"thôi cho nó lên học lớp 9 đi,mấy câu đó tui còn không trả lời được,," ->Doc them

Có thể cho anh ôm em một lần được không?


suu tam
Anh và cô là bạn cùng lớp đại học. Anh yêu cô bốn năm cũng như một ngày, nhưng cô không yêu anh, vì anh không phải là chàng bạch mã hoàng tử trong giấc mơ của cô.

Tốt nghiệp xong, cô nhận công tác ở một thành phố phía nam. Anh cũng tự nguyện vứt bỏ hết tất cả những gì đang có ở đây để theo cô. Nhưng cô không vì vậy mà thay đổi cái nhìn đối với anh, hơn nữa còn tỏ vẻ không hài lòng mỗi khi anh xuất hiện. Cô có bạn trai, trong một lần anh đến tìm cô, cô nói : "anh đừng đến đây nữa, em có bạn trai rồi !".

Cô nhìn thấy trong mắt anh sự thất vọng, cô muốn anh đừng hy vọng nữa, anh trầm ngâm một hồi rồi hỏi " Em yêu anh ấy ?". Cô không trả lời, nhưng có thể nhìn thấy niềm hạnh phúc từ trong mắt cô. Lúc anh quay lưng ra đi anh nói " Có thể cho anh ôm em một lần được không?". Cô kiên quyết lắc đầu. Từ đó anh thực sự không đến tìm cô nữa, cô cũng dần dần quên anh đi.

Bỗng nhiên có một ngày anh tìm đến cô nói : "đi uống cafe được không, anh ngày mai phải đi mỹ rồi!". Cô đồng ý vì nghĩ rằng anh sắp phải đi xa. Một ly cafe uống mãi không xong, chuông điện thoại của cô reo, là điện của bạn trai cô, cô cười cười xin lỗi nói : "Em phải đi rồi" Anh cũng cười nói "Vậy để tôi tiễn em". Cô vừa mới mở cửa anh đã kéo cô đứng lại, nói dứt khoát " Có thể cho anh ôm em một lần được không?".

Cô muốn cự tuyệt, nhưng suy nghĩ một chút rồi gật đầu. Anh đi tới trước mặt nhẹ nhàng ôm lấy cô. Cô ngửi thấy hơi thở của anh, lập tức dây thần kinh toàn thân đều căng ra. Anh bắt đầu vuốt nhẹ lưng cô, từ gáy chầm chậm men theo cột sống , không nặng không nhẹ, một ngón tay di xuống dưới. Lửa giận trong lòng cô bốc lên, cô nghĩ " Chỉ cần anh ta nhích thêm một phân nữa thôi thì sẽ dùng chân đá anh ta" . Nhưng anh đến đó thì ngừng lại, nhẹ nhàng buông cô ra nói : " Anh yên tâm rồi"

Cô sững sờ một hồi, lập tức hiểu ra điều anh muốn nói, cổ họng ngẹn lại,trước mắt cô là một trường sương khói. Năm thứ 3 đại học, trong một chuyến đi chơi cô bị tai nạn giao thông, xương cột sống bị gãy, vẫn âm ỷ đau cho đến lúc tốt nghiệp. Cô đến giờ vẫn nghĩ rằng anh không hay biết chuyện đó.

Ngày thứ hai, anh bay đi Mỹ. Cô đứng trên sân thượng nhìn chiếc máy bay bay qua, trước mắt là cái gì đó mơ hồ và tiếc nuối... ->Doc them

Đánh hay không đánh

Tướng hỏi:
Có Đánh không?
Các Bô lão đồng thanh: Đánh Đánh! Nhất định phải đánh !! Đèn đuốc sáng rực, hết thảy nhãn thần đều lộ hung quang.
Tướng quân rút di động, bấm số, mặt lạnh như tiền, gằn từng tiếng một nói: Anh ơi! Ghi em con 72 !!!
----------------------------------------------------------------

Tích phúc
Cô gái nói với cha: - Tuần sau con và Anh ấy sẽ kết hôn, Bố ạ - ...thế thằng đó có nhà cửa đàng hoàng không?- Không ạ. Anh ấy ở nhà trọ - ... Nó có xe không?- Cũng ko có. Anh ấy đi xe đạp - Bố mẹ nó thế nào? - Anh ấy mồ côi ạ -...Ôi! Ở đời phải biết tích phúc, tích đức con ạ, nó đã khổ thế rồi thì con tha cho nó đi, đừng làm khổ người ta nữa ->Doc them

Luyện võ công va Sửa Cô Gái Trung Hoa

Luyện võ công
Một cao thủ võ lâm tìm được cuốn bí kíp Võ thuật vốn đã bị thất truyền từ lâu. Vui mừng, cao thủ chuẩn bị mọi thứ để luyện công. Sau phần chuẩn bị, cuốn bí kíp ghi: "Muốn luyện thành công, người luyện phải tự... thiến". Hoảng sợ, nhưng vì nóng lòng luyện được nên anh đã tự thiến luôn. Giở sang trang thứ 2, cuốn sách viết: "Tuy nhiên, nếu không thiến thì cũng vẫn không sao"...
----------------------------------------------------------------
Sửa Cô Gái Trung Hoa
[Dành cho fan võ lâm]
Sữa mẹ là tốt nhất cho sự phát triển của trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ. Bạn có biết sữa Cô Gái Trung Hoa mới gấp 4 lần lượng DHA tăng từ 128MB lên 512MB giúp trí não trẻ to như quả mít và bổ sung thêm kháng băng 25% kháng độc 15% giúp bé có sức đề kháng mạnh mẽ chống lại bọn Nga Mi và Ngũ Độc phái.Ngoài ra mỗi hộp sữa mua kèm sẽ được tặng thêm 1 bình sữa Hoàn Kim giúp bé tăng tốc độ bú sữa bình lên 30%

->Doc them

Máy bắt trộm

Sau một thời gian dài nghiên cưu, các nhà khoa học Mỹ đã phát minh thành công một chiếc máy bắt trộm rất thông minh, được trang bị các vũ khí hiện đại để túm tất cả các loại tội phạm. Để kiếm chứng khả năng bắt trộm của máy, các nhà khoa học đã lần lượt đem qua từng nước để thử nghiệm. Đâu tiên họ thử nghiệm ở Mỹ, trong vòng 30 phút, máy bắt được 500 tên trộm. Tiếp theo họ đem qua Trung Quốc, trong vòng 10 phút máy bắt được 6000 tên trộm.
Cuối cùng là đến VN, các nhà khoa học chờ mãi ko thấy tín hiệu 5, 10, 30 phút, họ đi ra kiểm tra thì...cái máy đã bị trộm mất.


Trăn trối
Một anh chàng vào bệnh viện thăm bạn. Đứng bên giường nhìn bạn mình ngậm ống thở oxy thì đột nhiên anh bạn lên cơn hấp hối ra hiệu lấy giấy viết, anh ta liền đưa giấy viết cho bạn. Anh bạn viết xong đưa lại, nghĩ là trăn trối của người bạn nên anh chàng xếp mảnh giấy lại và cất vào túi. Người bạn trút hơi thở cuối cùng ngay khi bác sĩ và y tá đến. An táng xong xuôi, lúc đó anh chàng nhớ lại mảnh giấy, lấy ra thì thấy ghi đúng 1 câu: - "Tránh ra, mày đang dẫm lên ống dẫn Oxy" tội lỗi!!+_+ ->Doc them

BÀI TOÁN TÌNH YÊU ...



Bài toán học hôm nay sao khó quá !
Đường vòng cung, giao điểm mãi không cùng
Như định mệnh đôi ta chẳng cùng chung
Góc độ chính vẽ hoài không thẳng góc

Nối hai điểm tạo thành con đường dốc
Đường giao hòa đâu dễ để ngồi mơ
Chứng minh sao định luật vẫn đang chờ
Đành gấp sách cho hồn tôi thanh thản

Toán người ơi ! Đừng làm ta chán nản
Định luật nào sao cứ mãi ngăn đôi
Đường song song như số mệnh bởi Trời
Lối vô định nên hoài ta khó tới

Toán tình yêu chỉ còn thôi mong đợi
Trái tim này ... khao khát một lần yêu
Bài toán yêu, ngăn cách bởi trăm chiều
Dùm tôi với, bài tình yêu toán học ...

Anh đâu muốn tình ta hoài cô độc
Đừng xa nhau để nuối tiếc ngày sau
Bài toán yêu là khỏi điểm nhiệm mầu
Cho ta mãi yêu em và mãi mãi ...
->Doc them

Thơ tình Tóan Học




Có một lần thầy dạy toán làm thơ
Bài thơ ấy bây giờ đang dang dở
Nhưng câu thơ ý tình bỡ ngỡ
Còn khô khan như môn toán của thầy

Trong bài thơ thầy cộng gió với mây
Bằng công thứ tính Cô tang của góc
Lá thu rơi bay vào trong lớp học
Thầy bảo rằng "lá có lực hướng tâm"

Rồi một lần mưa nhè nhẹ bâng khuâng
Thầy ngẫu hứng đọc câu thơ thầy viết
"Gọi mưa rơi dọc ngang bất chợt
Radian của cầu vòng là một số pi"...
->Doc them

cô đơn phố vắng

------------------------------------------------------------------
Hôm nay sao thấy cô đơn
Trời đang xế nắng chiều tàn....xa xa
Nhìn gần rồi lại ngó xa
Nhìn qua nhìn lại thấy ta một mình
Một mình nên mãi lặng thinh
Thang lang phố vắng nhớ hình bóng em

Bóng hình em về đâu trong cõi vắng
Để anh tìm ở mãi chốn nào đây
Yêu em trong cuộc tình đầy xa vắng
Để trái đắng con tim mãi vơi đầy
->Doc them

Thứ 7

Thứ bảy kí túc xá buồn
Chẳng ai biết có một người cô đơn
Lặng lẽ đứng trông về một hướng
Hoa sữa vô tình vẫn tỏa ngát mùi hương

Anh vẫn đứng trông về phía những con đường
Mường tượng ra em đang đi về nối đó
Những buớc chân âm thầm về nơi gác nhỏ
Anh đứng đợi em mà ngỡ đã quên mình

Thú bảy ai đánh rơi một chút tình
Dại khờ và non trẻ
Bầu trời đêm chỉ một vì sao đơn lẻ
Sáng thật nhiều nhưng sao vẫn lẻ loi

Chót nghe tiếng sáo dưới trăng soi
Tiếng ai hát chợt buồn chợt lạ
Chợt thấy mình chẳng ra sao cả
Chợt vô tư như mới bước vào đời...

Ngày hôm qua ta ở giữa biển trời
Giữa những cánh đồng
Giữa mặt biển xanh và mặt trời hồng
Cả gió đùa và cây rung rinh nắng

Ta vẫn đi mặc những ngày xa vắng
Bỏ lại sau lưng cả một nỗi nhớ yêu kiều
Bỏ cả một chữ yêu và mối tình dang dở
Ta vẫn mãi là ta trong những buổi chiều.............. ->Doc them

vui mot ti !!

đố vui tí: tháng nào trong năm mà phụ nữ ít nói chuyện nhất.....không biết thì đọc truyện vui dưới đây,,,:

Một hôm Bill Gates tham gia bữa nhậu túy lúy với bạn bè. mãi hôm sau mới ngật ngưỡng về nhà. Sợ vợ phát hiện ra là mình uống quá chén, nên khi vào trong nhà, Bill cố gắng vịn cầu thang, dò dẫm lên phòng và mở máy tính xách tay ra làm việc.
Sau chừng năm phút say sưa gõ bàn phím, mắt nhìn màn hình một cách... vô định, bỗng Bill giật mình vì tiếng cười híc híc phía sau lưng. Xoay người lại thì thấy Melinda. Bill tỏ vẻ bình tĩnh:
- Em yêu, em cứ ngủ trước đi, anh đang bận chút việc với cái máy tính xách tay!
- Thôi đi Bill – Melinda nói – Đóng vali lại và ngủ đi!
- ?!!

Hà Nội mùa nước lũ:
trang 1!
trang 2! ->Doc them