Trăm lần như ý
Ngàn lần như mơ
Vạn sự bất ngờ
Tỷ lần hạnh phúc !!!
->Doc them

CHÁN

vừa chợp mắt 5p em gọi ,,,bắt máy bị em la không biết gì hết,,em nôn cũng phải vì có thể đi học mà vẫn chưa biết lịch học,,,lúc nãy có vào thử mà không vào được có lẽ nghẽn mạng...thế là bị trách,,rùi cúp máy,,,đang buồn..nhớ tối hôm trước em bảo có người trong công ty thương em,em lại không thể từ chối mà chỉ im lặng ? con gái mà ,ai chẳng thích có 1 người lo lắng chăm sóc dù bất kì ở đâu,,thế mai mốt đi học lại có một người nữa quá ,,đã bao nhiêu người rùi,,không biết,,dù biết em vốn vậy nhưng vẫn nghe chính em nói nên ko thể không thấy buồn...kông biết trách em hay trách ai,,
em bảo chia tay với mình rồi,,buồn thật,,chả thích làm gì nữa,,,phía trước thật mịt mù tâm tối,,nhưng có lẽ sẽ tiện cho em hơn.dù sao,,em cũng còn nhiều người thương nhưng chỉ không biết ai thật lòng ai không thật lòng..mà em luôn mở ngỏ như thế chẳng chịu dừng chân thì có lẽ người thật lòng cũng ra đi,,,
chán thật,,chiều giờ ăn cơm không vào ,,,cứ muốn nôn ra,,không biết sống sao những tháng ngày sắp tới đây.. ->Doc them

Hôm nay trời nhẹ lên cao,,

ta buồn không biết vì sao ta buồn,,
hôm nay về thăm cô giáo cũ,,đã lâu rùi không về thăm cô ,,tới 20.11 lên mạng tình cờ gặp cô ,,cô rủ rảnh về nhà cô chơi,,thôi thì đi vậy ,sẳn rủ 2 đứa bạn đi chơi luôn,cho bớt buồn,,
buồn thật,,em học được một tuần rùi,,em thi đậu mình mừng lắm nhưng cũng biết sẽ xa cách em nhiều hơn,,đi học thì cần nhiều thứ,,,mình thì không lo em được,,,em bảo hết tiền thế mà trong vài hôm soay ra hơn 2 tr,,mà lại đang giận mẹ em,,thế thì chắc mượn tiền của bạn rùi,,nhưng mà số tiền không lớn nhưng chắc anh nào gởi đây,,có thể họ cũng như mình,,tuy muc đích có thể khác tí,,nhưng cung qui ,,,,
con trai ai cũng thế,,,không biết có ích kỉ không nhưng vẫn muốn tự mình lo lắng cũng như mang lại hạnh phúc nhỏ bé cho người mình yêu,,,thế mà,,,cả chuyện đơn giản nhất mình cũng không mang lại cho em được,,em bảo mắt yếu rùi,,cần cặp mắt kiếng đeo để nhìn rõ,,đi học túi sách mới,quần áo mới nũa,,,mình nghe mà chỉ biết cho qua thôi,,thật là chán,,chắc em cũng buồn mình lắm,,nhưng đành vậy,,,vẫn chưa xem được lịch học cho em ,,,không biết em học hôm nào nữa,,trường mình thì nếu vậy sẽ học theo lịch cũ,,
em đi học thế chắc thế nào cũng khiến 1 vài anh trong lúc thươn nữa quá,,ghét điệp khúc này ghê,,ghen thấy sợ,,,
em thường hay hỏi mình có suy nghĩ sao này gặp em sẽ làm gì hay sao này lấy nhau sẽ như thế nào,,không biết nói sao ,nhiều khi chẳng dám nghĩ tới ,,,đôi khi mơ mộng nhiều sẽ khổ,,,em chưa bao giờ khiến người ta an tâm hết,,,vụt đến vụt đi,, ->Doc them

ngay nha giao viet nam..

Hoài niệm về cô giáo cũ
(st)


Gửi niềm thương theo làn gió nhẹ

Thoáng nhớ về với mái trường xưa

Khoảng trời nào hai buổi sớm trưa

Cô vẫn đến đón đưa đàn em nhỏ



Mùa lũ đến. Bầy chim non thơ dại

Cứ ngày ngày trông bóng cô sang

Chiếc xuồng con điên điển rụng vàng

Đưa đến lớp không ngày nào trễ hẹn



Đường đến trường đầy những bông hoa tím

Tím lục bình, tím kỷ niệm ấu thơ

Để bây giờ vẫn mãi nhớ về cô

Và nhớ mãi khoảng trời riêng ngày ấy. ->Doc them

happy 20/10

hom nay sinh nhat em..cha co co hoi tang em 1 nu hoa,nho em lam,hom rui du dinh se le tham em 1 ti rui ve. cho em ngac nhien ti.,.nhung lai ko len duoc,,thang rui sui qua,,mat xe phai mua lai,.,gio ngheo nhu con ca keo..chan..may hom nay mo thay em lien tuc..ko bit co gi ko? ko bit em tren do dang lam gi nua..ngay phu nu viet nam..em dang yeu thg e xugn dnag duco 1 ngay that vui va hanh phuc,,nhung ko bit sao,,cau chuc em luon binh an va vui ve..hi vong em thi dau trog ki thi vua rui,co len em nha..
->Doc them

Anh yêu em, làm vợ anh nhé!

Ngày xưa ở vương quốc nọ có 1 hoàng tử rất ư là đẹp zai, chàng yêu 1 nàng công chúa đẹp tuyệt trần. Nhưng khủng khiếp thay chàng phải chịu 1 lời nguyền của mụ phù thủy hung ác, chàng chỉ được nói 1 từ trong 1 năm, thế là chàng phải thầm thương trộm nhớ nàng trong suốt 8 năm để được nói lên 8 tiếng: "ANH YÊU EM, EM LÀM VỢ ANH NHÉ".

Cuối cùng sau bao năm chờ đợi chàng đã đến quỳ trước mặt nàng mà thốt lên 8 tiếng ấy. Nàng công chúa nhìn chàng bằng đôi mắt tròn xoe kinh ngạc, rồi nàng rút headphone ra khỏi tai rồi nói: "Anh nói gì em nghe không rõ". ->Doc them
Suốt một đời anh thầm gọi tên em
Để vũ trụ khắc ghi vào tim anh vĩnh cửu
Để thế giới bao la không bao giờ khô héo
Mot long` thương nhớ... một mi`nh em
->Doc them

nho ai qua

may hom nay it nghe tieg em qua,, nan,,dt ko co sao ma goi.,.muon dt ban thi ki,ma cha bit bao gio em ranh,..uoc gi co em ben canh,,nho oi la nho,,
may hom nay thoi tiet chuyen mua,,2 dua chugn phong benh het,,sao ma minh chua benh luon trui,,,
em sap thi rui,ko bit sao..hi vong la dau.ma dau thi cang lo..em di hoc rui tien dau xoay so nhi,,,,sao minh ngheo the ko bit,,,chan..
cang lon cang co nhieu cai lo ma,,,lo ban than kosong ma sao dam lo cho ai nhi,,,,,,,,nho em qua,,
bi gio them thay em qua, ,them nghe em noi..them om em vao long..them,,,,,,,chan.....
gio chac em ngu rui...em luc nao cugn co nguoi theo duoi,,em cu bao ,anh oi co nguoi yeu em nua rui,,chan..uoc gi 1 minh ta yeu em thui..nhieu qua kho that mat,,,,,,,,chan, ->Doc them

Happy bird day to my !!! (. ! .)

->Doc them
Năm nay sinh nhật có mình ta
Bạn bè chẳng mấy, sao xót xa!
Thiệp mừng chỉ nhận qua message
Trời ơi nhớ quá nhớ người ta.
->Doc them

Cá hồi chiên và gỏi xoài




Những khứa cá ánh lên màu hồng cam, ăn cùng gỏi xoài giòn tan và xốt chua chua ngọt ngọt, không trách người dùng “ăn một lại muốn ăn hai…”


Nguyên liệu:

1 con cá hồi, 500 g xoài tượng, 100 g ớt sừng, 50g ngò rí, 200 bột bắp, 200 ml xốt chua ngọt, 1 thìa cà phê muối, ½ thìa cà phê bột ngọt, 1/3 thìa cà phê.

Thực hiện:

Cá hồi nguyên con làm sạch bỏ ruột, cắt khúc xéo. Ướp cá với muối và bột ngọt, trước khi chiên thì để ráo rồi lăn qua bột bắp. Làm nóng dầu, cho cá vào chiên đến khi cá vàng vớt ra để ráo.

Xoài gọt vỏ thái sợi, cho vào nước đá ngâm cùng với ớt xắt sợi và ngò rí khoảng 10 phút. Sau đó vớt ra để ráo. Xếp cá ra đĩa, đặt xoài kế bên dùng với sốt chua ngọt.

Mách nhỏ:

Khi tẩm bột, không tẩm quá dày. Muốn vậy, nên lau khô cá trước khi lăn bột. Có thể búng bột lên mình cá thay vì lăn trực tiếp, bột cũng mỏng hơn. Xoài xắt xong ngâm nước ngay mới giòn. ->Doc them

Đi guốc trong bụng nàng dâu

Chồng đi làm về, vợ mới cưới chạy ra đón, nước mắt ngắn nước mắt dài. Sợ có chuyện gì chẳng lảnh, chồng ôm lấy vợ, hỏi rối rít: "Sao, ở nhà có chuyện gì thế?"

Vợ nói trong tiếng nấc:

- Mẹ anh đã xúc phạm em.

- Nhưng mẹ anh ở tận quê làm thế nào mà xúc phạm em được?

- Hôm nay em nhận được thư mẹ gửi cho anh.

Người chồng đọc xong nói:

- Có gì là xúc phạm em đâu?

- Ở đoạn tái bút ấy: “Con dâu yêu quí, đừng quên đưa lá thư này cho chồng con nhé!”. ->Doc them

Không đếm xuể

Một cặp vợ chồng sống với nhau nhiều năm. Bà vợ có tính hay trăng hoa, mỗi lần ngoại tình bà lại bỏ một hạt đậu xanh vào hũ để đánh dấu.

> Tận cùng nỗi khổ/ Lý do 'ăn nem'/ Vợ ngài "ngã" liên tục đấy!
Ông chồng biết chuyện đó nhưng vì con cái, ông nhẫn nhịn nên hai vợ chồng vẫn sống với nhau đến đầu bạc, răng long. Sau gần hai tháng ốm bệnh, ông chồng sắp sang thế giới bên kia, mới gọi vợ đến và hỏi:
- Bà nó à, tôi biết trong thời gian sống với tôi, bà vẫn có những lúc ngoài vợ ngoài chồng. Tôi biết chuyện đó, nhưng không rõ là bà đã làm chuyện đó bao nhiêu lần, bà có thể thú nhận với tôi để tôi yên lòng ra đi được không?
Bà vợ nghẹn ngào:
- Để tôi kiểm tra đã ông à.
Sau khi vào bếp kiểm tra hũ đậu.
- Được 4 bơ bò hạt đỗ ông ạ. Tôi không biết là bao nhiêu lần nữa.
Ông chồng thều thào:
- Chỉ có thế thôi à?
- Không, đây chỉ là phần còn lại. Phần lớn tôi đã nấu cháo cho ông suốt hai tháng ông ốm rồi.
Ông chồng không nói không rằng rồi... tắt thở.

->Doc them

Biển

(Puskin)

Em thân yêu đã bao giờ thấy biển
Khi nắng chiều tắt dần trên bãi bến
Sóng rì rầm ngoài bãi cát xa xôi
Một cánh buồm rẽ sóng ra khơi
Một khúc hát buồn
Cùng những cánh hải âu trở về trên bến
Mới hiểu lòng anh tháng ngày xa cách
Nhớ thương em dào dạt trong lòng
Em thân yêu đã bao giờ thấy biển
Khi trăng lên rắc vàng sóng biếc
Như ngủ trong mơ nghe biển tâm linh
Một tiếng còi tàu chìm giữa đêm thanh
Một tiếng hát buồn mênh mang trên bến cảng
Mới hiểu lòng anh run lên sung sướng
Những phút êm đềm gần gũi bên em
Em thân yêu đã bao giờ thấy biển
Khi bão táp từ nơi nào ập đến
Gió điên cuồng tàn phá những hàng cây
Gió thét gào vách đá lung lay
Mưa xối xả phũ phàng trên hải cảng
Mới hiểu được lòng anh bàng hoàng đau đớn
Khi nỗi nghi ngờ lung lạc niềm tin ->Doc them
.....




Tình ấy đâu rồi nay cách xa ?

Saigon kỷ niệm tháng ngày qua

Nhớ em thao thức từng đêm gọi

Áo trắng năm xưa, bóng nhạt nhòa



Nhớ quá Saigon... quán phố xưa

Nhớ từng con phố, nhớ đêm mưa

Nhớ trưa hè nắng chung nhau bước

Giây phút bên nhau giỡn với đùa

... ->Doc them

Hai món ngon từ mực

Hương vị thơm ngon, giòn, ngọt của hai món mực dưới đây sẽ khiến các thành viên trong gia đình bạn thích mê. Mời bạn tham khảo công thức chế biến để chiêu đãi cả nhà.

Mực xào chua ngọt


Nguyên liệu: 200 g mực, 1/2 trái ớt chuông xanh, vàng, đỏ, 1/4 củ hành, 1/4 trái thơm, 1/2 trái dưa leo, 1 cọng cần tây, vài cọng cần tàu, cắt khúc, 1 muỗng cà phê tỏi xay, 1 muỗng canh giấm, 1/2 muỗng canh đường, 2 muỗng cà phê nước mắm, 1 muỗng cà phê bột nêm, 1 muỗng bột năng hoà với nước, 2 muỗng canh dầu ăn.

Cách làm:

- Mực làm sạch, tỉa bông, cắt miếng vừa ăn. Ớt chuông cắt miếng vuông. Hành tây cắt múi cam. Thơm cắt miếng. Dưa leo bỏ ruột cắt chéo. Cần tây bỏ lá, rửa sạch cắt chéo.

- Phi thơm dầu, cho mực, củ hành, ớt, dưa, cần tây vào xào chín. Nêm gia vị: bột nêm, nước mắm, giấm, đường. Nếm vừa ăn. Cho bột năng hoà nước tạo độ sánh.

- Múc ra đĩa, rắc cần tàu và tiêu lên trên. Món này dùng nóng với cơm. Nếu nhạt, chấm nước tương pha ớt rất ngon.

Mực xiên nướng


Nguyên liệu: 1 con mực khứa vảy rồng, cắt miếng vuông, 100 g cà chua bi, 100 g hành tím, 1/2 trái bí ngòi vàng, xanh cắt miếng, 1 muỗng canh tương ớt, 2 muỗng cà phê đường, 1 muỗng cà phê bột nêm.

Cách làm:

- Ướp mực với tương ớt, đường, bột nêm.

- Dùng que xiên mực, củ hành, cà bi, bí ngòi. Để lên vỉ nướng sao cho mực và rau củ vừa chín là được.

- Thưởng thức: Cầm từng que dùng nóng với muối tiêu chanh rất ngon. ->Doc them

Tho tang me



Tôi viết vào đây những nỗi lòng
Của đời con trẻ nhớ mẹ thương
Năm nay mẹ ngoài năm mươi đó
Tóc đã phai màu bởi gió sương
Thương chúng con thơ mẹ lặn lội
Đêm ngày vất vả có xá chi
Chỉ mong con được như bè bạn
Dẫu có mệt lòng nhưng mẹ vẫn vui



Quanh năm đó tối tăm mặt mũi
Vì con thơ mẹ khổ gấp nhiều lần
Bàn tay mẹ xưa kia mềm mại lắm
Ru con bằng cái nhè nhẹ xoa lưng
Giờ đây cũng là bàn tay mẹ
Nó đen xạm và thô giáp trai sần
Con yêu lắm yêu đôi bàn tay ấy
Bởi đó là đôi cánh giúp con bay



Mẹ ạ...
Nửa cuộc đời nhuốm màu gian khổ
Vai mẹ gầy gánh nặng đời con
Con khôn lớn mong mẹ nhiều vui vẻ
Còn nửa đời mẹ sẽ sướng vui hơn
Con thương mẹ thương nhiều hơn tất thảy
Nhưng chắc không bằng tình mẹ thương con…
->Doc them
"Thương Người lắm!"
bao lần môi mấp máy,
chưa tròn lời vì tự nghĩ: con trai!
Nên cứng cáp
uy nghiêm
không ủy mị...
Nên giữ trong lòng
dẫu lắm bâng khuâng!



MẸ ƠI!

Bao lần con dạt dào ngòi bút
nắn nót vần thơ xao xuyến: Mẹ ơi!
Thấy mênh mông và dịu ngọt ngàn lời
Sao viết mãi vẫn ý lời ngượng nghịu
Chẳng đủ bao điều... mà người đã tặng con.

Những vần thơ cứ gấp khúc nửa chừng
Ôi chín chữ ấy thôi *
mà vô cùng diệu vợi
tựa biển vô cùng
hơn cát trắng mênh mông
nhỏ nhoi quá
tay con
cô lẻ quá
thơ con
thi - từ hạn hẹp
mà tình người...
mẹ ơi!
thẳm thẳm bao la;

Trước biển hôm nay nhìn mây bay con nhớ
Nhớ đến người con thử viết vần thơ
Vẫn như cũ - ngòi bút con ơ hờ chẳng đủ
Chỉ nhấc lên rồi hạ xuống với hai từ muôn thuở lớn:
Mẹ ơi!... ->Doc them

10/5 day of mother



Mẹ .....
Có bước chân đi con mới hiểu hết
Những nhọc nhằn vất vả mà Mẹ mang
Để con thơ vui trọn giấc mơ vàng
Thân xác Mẹ phải hao mòn cạn kiệt

Có đi xa mới thấu tình tha thiết
Mênh mông sâu thẳm như Thái Bình Dương
Bắc đẩu trong đêm ánh sáng soi đường
Cho con niềm tin vững chân tiến bước

Có va chạm đời con mới thấy được
Chẳng tình yêu nào sánh tình Mẹ trao
Cả đời vì con mắt lệ tuôn trào
Mẹ vẫn mỉm cười thấy con khôn lớn

Khi xa Mẹ rồi nhớ khi đùa giỡn
Níu vạt áo nâu nũng nịu mè nhoe
Mẹ khẽ mắng yêu ..."con gái nhà nghèo ....
Mà cứ ra vẻ tiểu thư quyền quí ...."

Khi ở gần Mẹ con không biết nghĩ
Đã bao nhiều lần khiến mẹ lo âu
Sợ Cha đánh con Mẹ đã van cầu
"Xin Ông thương xót ...từ từ mà dạy ...."

Vì thiếu xét suy con đi từ đấy
Để Mẹ cô đơn mỗi lúc về chiều
Cha sớm ra đi bỏ Mẹ đìu hiu
Thân già quạnh quẽ trông mong con trẻ

Vì nhớ thương con tuổi già bóng xế
Cộng với nhọc nhằn xưa Mẹ phải nương
Sức yếu tàn hơi trăm bệnh tai ương
Cùng nhau kéo đến một mình gánh chịu

Con ở phương xa thật là bất hiếu
Biết Mẹ đớn đau ...kéo đời lê thê
Chì vì muốn được trông thấy con về
Nên phải gánh chịu từng giờ từng phút....

Mẹ ơi rối bời ruột gan từng khúc
Muốn về thật nhanh ôm chặt Mẹ yêu
San sẻ cơn đau khiến xác tiêu điều
Và con hy vọng ...Mẹ vui sống khoẻ ....

Mẹ ơi hãy đợi ngày con về nhé
Quì bên gối Mẹ con trẻ chỉ mơ
Lời ru thật êm ,câu hát ầu ơ
Ru con ..... tròn giấc ...như ngày thơ ấu .....

Mẹ ơi hãy cho con thời yêu dấu
Tuổi dại ngu khờ với lời Mẹ răn
Có lớn đi xa con hãy nhớ rằng
Quê hương ...Nước Việt ...Mẹ Cha là Một ...!!!! ->Doc them

truyen vui

why?
Tết đến nghe pháo nổ lạch tạch vui tai quá, cu Tuần bèn hỏi bố:
- Bố ơi! Sao pháo nó lại kêu to thế hở bố?

- Thì người ta đốt nó kêu chứ sao.

- Tại sao đốt nó lại kêu?

- Thì... lấy lửa đốt nó nóng lên nó kêu.

- Tại sao lại phải đốt nóng nó mới kêu?

- Tại sao? Tại sao cái con khỉ, mày thử đưa đít đây tao đốt nóng xem mày có kêu không nào!!!

bài học đích đáng

Trước cổng thiên đàng, Thánh Peter đang tra cuốn sổ lớn xem người vừa đến có xứng đáng được chấp nhận không. Sau một hồi, Thánh nhíu mày nói:
- Không có gì xấu xa trong cuộc đời của anh, nhưng anh cũng chưa làm điều gì thực sự tốt đẹp. Nếu anh chỉ ra được một điều tốt đẹp mà anh đã làm thì ta chấp nhận.

Anh chàng hào hứng kể ngay:

- Con đang lái xe trên đường bỗng thấy một nhóm côn đồ khoảng 50 tên đang tấn công một cô gái tội nghiệp. Con dừng lại, dùng cờ-lê đập một phát làm tên cầm đầu to lớn ngã xuống. Sau đó, con quay sang đồng bọn của hắn, đang vây xung quanh, quát to:

- Hãy để cho cô gái vô tội này được yên! Cút đi trước khi tao dạy cho tất cả bọn bay một bài học đau đớn!

- Thật ư? Thế con đã dạy cho chúng bài học đó chưa? - Thánh Peter cảm động hỏi.

- Dạ rồi, chỉ mới cách đây... 2 phút thôi ạ! ->Doc them

Ngủ Đi Em !



Ngủ đi em cho tình không chết đuối
Cho nụ cười vẫn gợi nét hồn nhiên
Cho con tim còn giây phút lặng yên
Không run rãy như rừng cây đón gió.

Ngủ em nhé, khi vườn mơ khép ngõ
Cho lữ hành tưởng nhớ một đêm đông
Quán thân quen, sưởi ấm mộng lửa hồng
Thầm mong ước cơn giông dài, dài mãi.


Em hãy ngủ cho thời gian đứng lại
Đóa hoa xuân thôi phai sắc hương tình
Cho mặt trời hớn hở gọi bình minh
Gieo giọt nắng khơi tình mê muội cũ.

Hãy khép má9t và tìm trong giấc ngủ
Nụ hôn đầu ấp ủ giữa đôi môi
Trong âm vang đầy hạnh phúc một thời
Em có thấy quảng đời, không nước mắt?

Ngủ yên nhé cho tôi đi lượm lặt
Mảnh yêu đương vỡ vụng vất bên đời
Những ước mơ lạc lõng bị bỏ rơi
ĐỂ ngày tháng vơi nỗi sầu, em ạ !...
->Doc them

Chuyện cô bé 16 tuổi - Thẩm Xuân Linh - làm cảm động cả trời đất

(nghethuatsong.biz) - Ngày 24/8/1998, một đám tang vô cùng đặc biệt được tổ chức tại huyện Gia Tường, tỉnh Sơn Đông (Trung Quốc). Người chết là một cô gái mới 16 tuổi trên là Thẩm Xuân Linh.

Nhưng cô được nhận những nghi lễ long trọng nhất của làng, những người anh trai của cô mặc tấm áo tang chỉ được mặc khi đưa tang cha đẻ. Anh trai cô quỳ rất lâu trước linh cữu em gái, người trong làng ai cũng đeo băng tang.


Nhưng không ai biết rằng, cô gái mười sáu tuổi này thực ra không hề có máu mủ ruột thịt gì với những người còn sống, cũng như với dân làng này, thậm chí cô chỉ là một đứa con gái riêng của mẹ kế mà ngay cả tên trong sổ hộ khẩu của làng cũng không có.



Tôi là con ruột của gia đình này



Tháng 6 năm 1994, mẹ của Thái Xuân Linh góa chồng, đem Xuân Linh và đứa em trai từ Long Châu Tập, huyện Phạm Trạch, tỉnh Sơn Đông (TQ) sang huyện Gia Tường với gia đình mới. Bố dượng của Xuân Linh làm nghề thợ mộc, tên là Thẩm Thụ Bình, tính tình hiền lành đôn hậu.



Bố dượng có cha mẹ già 70 tuổi, và bốn đứa con trai còn đang đi học. Trong đó anh con cả Thẩm Kiến Quốc đang học Đại học Giao thông ở Tây An. Ba cậu con trai còn lại học trường phổ thông trong huyện.



Gánh nặng gia đình quá lớn, nhưng bố dượng cô giỏi nghề thợ mộc, trong nhà cũng chỉ chi tiêu dè sẻn, nên cuộc sống gia đình cũng tạm đủ.



Khi ba mẹ con Thái Xuân Linh gia nhập đại gia đình ấy, cả nhà đều vui vẻ chào đón, hay có thể bởi nhà toàn đàn ông, giờ có một cô em gái mới, cả ông bà nội lẫn bố dượng đều rất yêu quý Xuân Linh.


Khi đó, Linh chỉ vì bố mất, nhà nghèo khó, cô đành bỏ học ở nhà. Bố dượng dứt khoát đưa tiền cho cô đi học trở lại. Trong nhà vốn đã bốn đứa con đi học, giờ thêm Xuân Linh, gánh nặng càng lớn. Ông bố dượng chỉ có cách dành thời gian làm thêm lúc nông nhàn mới đủ cho chi tiêu trong gia đình.

Xuân Linh vô cùng trân trọng cơ hội được đi học, ngay học kỳ đầu tiên quay lại trường, cô đứng thứ ba trong khối. Ngoài học tập, cô lo liệu việc nhà, lúc nào rảnh rỗi thì giặt quần áo cho các anh, vác gỗ cho bố dượng, ông bố dượng thường khen ngợi:



- Bố thật là có phúc mới có đứa con gái ngoan ngoãn thế này.



Thời gian hạnh phúc chẳng bao lâu, đầu mùa hạ năm 1995, bố dượng cô trong lúc làm công trình đã ngã từ tầng ba xuống, bị liệt giường. Cột trụ trong gia đình đã gẫy, nguồn kinh tế chính của gia đình bị cắt đứt, và tiền chữa bệnh của bố dượng cô đã mang lại một khoản nợ rất lớn cho gia đình.

Thật đáng tiếc, khi mẹ Xuân Linh được bác sĩ cho biết, bệnh của chồng mới sẽ không bao giờ khỏi, cả đời nằm liệt giường, mẹ cô đã rất đau khổ. Bà không thể chịu đựng nổi sự rủi ro liên tiếp từ hai đời chồng, lại biết không gánh vác được một gánh nặng quá lớn từ gia đình chồng, mất hết hy vọng và niềm tin vào cuộc sống.


Bà ôm đứa con trai nhỏ ra đi, bỏ lại một nhà đầy người già, bệnh tật, trẻ con cho dù Xuân Linh năn nỉ, cầu xin mẹ như thế nào.


Thấy bố như thế, người con trai thứ hai định xin nhập ngũ, ông bố không đồng ý bởi anh thứ hai và thứ ba sắp cùng thi tốt nghiệp phổ thông, thành tích luôn đứng đầu trường.


Người con thứ ba cũng đòi bỏ học, muốn đi làm để gánh vác gia đình.

Vào lúc cả nhà bàn cãi, Xuân Linh đề nghị cho em nghỉ học, thay mẹ chèo chống gia đình này. Bố dượng cô rơi nước mắt, ngay cả ông bà nội cũng khóc. Bố dượng cô đau khổ nói:


- Xuân Linh, bố xin lỗi con! Các anh con đã học chừng đó năm rồi, giờ bỏ đi uổng phí quá, bố biết là làm thế con sẽ thiệt thòi


Ba người anh trai đều nắm chặt tay em gái, cùng thề với bố, cho dù sau này ai thi đỗ đại học, cũng đều nhớ công người em gái.


Mẹ Xuân Linh bỏ đi, nguồn kinh tế của gia đình lại mất hẳn chút hỗ trợ cuối cùng. Ông bà nội đều thở dài, bố dượng gạt nước mắt, các anh trai Xuân Linh cũng lo âu, cả nhà rơi vào tình trạng thấp thỏm bất an, buồn thảm. Những người làng an ủi cô bé:


- Ở đây cháu không có người thân, hay là cháu quay về nhà ông bà ở bên Phạm Trạch đi!


- Không, cháu không đi được, mẹ cháu bỏ đi rồi cháu không thể cũng bỏ đi nốt!


Xuân Linh nói với bố dượng:


- Bố ạ, mẹ con bỏ đi rồi, là mẹ con nhẫn tâm; nhưng con hứa con không bao giờ bỏ nhà đi, con sẽ ở lại đây cùng vượt qua hoạn nạn với mọi người, từ hôm nay con xin được là con đẻ của bố!


Năm đó, Xuân Linh mới 12 tuổi, đổi từ họ Thái sang họ Thẩm.


Làm đồng, việc nhà, chăm sóc người lớn, tất cả mọi việc Xuân Linh đều gánh vác, cô bé làm việc như một phụ nữ thực thụ trong một gia đình nông dân, thức dậy lúc mặt trời mọc, trời tối hẳn mới nghỉ ngơi, cẩn trọng tính toán từng món một trong gia đình để lo liệu qua ngày.


Xuân Linh biết, để gia cảnh đỡ khó, thì sức khỏe của bố phải tốt lên, cho nên vào những lúc nông nhàn, cô bé không quên chăm sóc chu đáo cho bố. Mùa hè năm 1996, thời tiết nóng bức, bệnh tình bố dượng cô nặng lên, Xuân Linh quyết định đưa bố lên nằm viện trên thành phố Tề Ninh.


Thu xếp xong việc nhà, cô kéo bố lên thành phố chữa bệnh. Đường đất 80 km, cô kéo xe hết đúng hai ngày một đêm. Khi đến nơi, chân cô đã lở ra, vai kéo sưng u lên một cục lớn.


Để tiết kiệm tiền, Xuân Linh đã ngủ trong nhà để xe đạp của bệnh viện, người trông xe tưởng cô là ăn mày, đã mấy lần xua cô ra ngoài. Xuân Linh đành kể hết sự tình, ông già trông xe cảm động quá, không chỉ cho cô mang chiếc xe kéo đặt vào tận bên trong nhà xe, còn kiếm cho cô một cái màn chống muỗi.


Dưới sự chăm sóc của con gái nhỏ, bệnh của bố dượng cô dần ổn định hơn, cô lại kéo bố về quê trên chiếc xe ấy.


Vừa về đến quê, là vào vụ thu hoạch lúa mạch, các anh đều đang ở trường, ông bà nội chỉ có thể giúp cô nấu cơm và bó những túm lúa, thế là hơn bảy mẫu đất lúa mạch đang chín, lại một mình Xuân Linh cắt. Để kịp thu hoạch, suốt mấy ngày liên tục cô bé ngủ lại ngoài ruộng lúa, mệt tới mức không chống đỡ nổi nữa thì nằm ngủ luôn trên lúa mạch, ngủ dậy lại cắt tiếp.

Vì quá lo lắng, lại vì lao lực, miệng Xuân Linh nở những mụn nước nhỏ, tay chân xước máu. Thật sự cô bé đã kiệt sức, còn lại hai mẫu lúa mạch nữa.

Đều là lương thực gia đình trông vào đó!

Cô bé bất lực đứng giữa ruộng lúa mạch khóc nức nở không thành tiếng, khóc tới mức hàng xóm chung quanh thấy thương hại quá, bèn tới năm tay mười tay giúp cô gặt nốt mảnh ruộng.


Đợt thu hoạch khó nhọc đó đổi lại được lương thực đủ ăn cho cả gia đình.

Anh thứ hai đã đỗ kết quả rất cao trong kỳ thi tốt nghiệp trung học, nhờ kết quả đó, anh được tuyển vào trường đại học Đồng Tề ở tận Thượng Hải.

Cầm giấy báo nhập học của anh thứ hai, Xuân Linh chạy như bay về nhà quên hết mệt nhọc, nhảy lên vui sướng. Nhìn đứa em gái vừa bé vừa đen, người anh thứ ba là Thẩm Kiến Văn rớt nước mắt tủi thân vì thi trượt đại học.

Thẩm Kiến Văn buồn rầu nói:


- Anh xin lỗi, em đã vất vả vì cả gia đình, mà anh lại thi trượt!


Vừa nói anh ba vừa khóc. Xuân Linh hốt hoảng nắm lấy tay anh:


- Năm nay thi trượt thì năm sau thi tiếp, anh đừng nản chí như thế!


Thẩm Kiến Văn quyết định không thi đại học nữa, ở nhà kiếm sống giúp em gái. Xuân Linh không đồng tình:


- Em chịu vất vả cũng chỉ vì muốn các anh học lên đại học mà thôi! Anh thất bại là em cũng thất bại!


Ba nghìn Nhân dân tệ học phí là gánh nặng quá lớn với cả gia đình. Vào lúc bất lực ấy, Thẩm Xuân Linh nghĩ đến chuyện đi bán máu.


Lần thứ nhất đến nơi bán máu, vì quá nhỏ tuổi, bác sĩ không đồng ý!

Lần thứ hai, cô nói dối tuổi mình, cuối cùng được bán 200 ml máu. Cầm được 400 tệ tiền bán máu, nỗi buồn bã của cô vẫn không bớt đi. Vì 400 tệ so với 3.000 tệ thì còn quá ít ỏi. Như cốc nước hắt vào đống lửa, chả thấm vào đâu.


Ba ngày sau, cô quay trở lại trạm y tế. Lần này, nói kiểu gì bác sĩ cũng quyết không lấy máu của Xuân Linh. Quá lo lắng, cô đành quỳ xuống cầu xin bác sĩ, và kể cho ông biết lý do.


Bác sĩ trầm ngâm rất lâu, cuối cùng ông thở dài bảo:


- Thôi được, chỉ một lần này thôi nhé! Lần sau cháu đừng đến đây nữa, cháu còn quá nhỏ, cơ thể còn đang phải lớn nữa!


Ông bác sĩ chỉ rút một lượng máu rất nhỏ tượng trưng, rồi móc túi ra đưa cho cô 700 tệ, làm Xuân Linh vô cùng cảm động.


Về nhà, Xuân Linh đưa tiền cho bố dượng, bố vội hỏi tiền ở đâu ra mà nhiều thế này, cô nói dối là đi vay người ta.


Bố cô cầm tay con xem xét, lại móc từ túi cô ra hai tờ giấy bán máu.

Cả nhà cô đều kinh hãi.


Nhưng số tiền đó còn lâu mới đủ được, dù chỉ một nửa học phí cho người anh.



Bố dượng cô quyết định bán đi một phần mảnh đất từ ngôi nhà cũ của họ, ông bà nội cũng bán ba cây dương vốn định dành gỗ để đóng quan tài cho ông bà sau này. Khi bố dượng không đồng ý bán ba cây dương, ông bà nói:



- Máu của Xuân Linh còn không tiếc, chúng tôi còn cần quan tài để làm gì nữa!



Dưới sự nỗ lực của toàn gia đình, tiền học cho anh hai, anh ba cuối cùng đã thu xếp xong. Để anh Thẩm Tiến Quân có thứ để lên trường, suốt mấy tối liền Xuân Linh thức khuya khâu vỏ chăn mới và giầy vải cho anh.



Vào lúc lên đường, Xuân Linh ra bến xe tiễn anh, cô nói:



- Anh ạ, nhà mình tuy nghèo, nhưng khảng khái, anh phải học cho ra học, anh đừng lo lắng chuyện ở nhà, cũng đừng tự khắc nghiệt với bản thân mình quá, anh cần tiền tiêu cứ viết thư về cho nhà nhé, em sẽ lo cho anh!

Thẩm Tiến Quân không nén được, ôm lấy đứa em nhỏ vào lòng, cảm động trào nước mắt.



Có thể bỏ rơi cha, không được phép bỏ rơi em



Những người anh lên đường đi học rồi, Xuân Linh bắt đầu tính toán xem làm cách nào kiếm tiền để chữa bệnh cho bố, lo học phí cho các anh trai. Ban đầu, cô định theo chân các chị trong làng ra ngoài đi làm kiếm tiền, nhưng ở nhà còn hai người già và một người bệnh đều cần chăm sóc, cô chỉ có thể ở lại. Cân nhắc kỹ, cô quyết định trồng bông.



Trồng bông không giống như trồng những cây khác, không chỉ phí sức trồng trọt, ngay khoản phun thuốc sâu cho bông cũng rất nguy hiểm, nhưng Xuân Linh tính nhẩm ra, một năm trồng bông có thể thu lãi được 8-9 nghìn Nhân dân tệ (16-18 triệu VND), cô không trù trừ bắt tay vào làm ngay.



Cô háo hức trồng xuống cây bông, nhưng chẳng mấy lâu, khu vực Lỗ Tây Nam (mấy huyện thuộc Sơn Đông) gặp dịch sâu xanh trên lá bông (Helicoverpa armigera) tràn tới, vụ dịch làm Xuân Linh cuống quýt, cô bé người còn chưa cao bằng ngọn cây bông đã cõng bình xịt thuốc sâu nặng hơn 20kg sau lưng đi dọc ruộng bông để xịt thuốc.



Cô nghe người ta nói, lúc chính ngọ thời tiết nóng nực nhất, là lúc trừ sâu có hiệu quả lớn nhất. Cô liền chọn lúc giữa trưa nắng to đi phun thuốc sâu, mặt trời rát bỏng trút nóng xuống cánh đồng bông hầm hập như một lò hấp khí nóng, làm Xuân Linh không thở nổi. Cô chỉ có thể chạy phun một hàng rồi chạy ra hít thở không khí. Một ngày vào lúc chính ngọ, vì thùng thuốc sâu bị rò chảy, cô trúng độc, ngất đi.



Người làng khiêng Xuân Linh về. Lúc tỉnh lại, cô không để ý đến sự ngăn cản của người bố nằm liệt giường, lại đòi chạy ra ruộng bông luôn. Năm đó, bông được mùa thu hoạch lớn, nhưng vì thế mà giá thu mua bị dìm xuống rất thấp, và Xuân Linh vẫn không thể kiếm được khoản tiền như cô mong muốn.

Đầu óc thông minh của Xuân Linh lại suy tính, cô đang nghĩ có cách nào kiếm được tiền nhanh nhất. Lúc nông nhàn, cô đã từng theo người làng đi thu mua hoa hòe, cành liễu (dùng như sợi bàng, sợi chiếu cói của VN), cũng từng đi bán mũ nan, đậu tương. Sau này, cô nghe người ta nói táo Tứ Thủy ở huyện bên rất rẻ, cô lại cùng ông bác trong làng đi Tứ Thủy buôn táo.

Hàng ngày, sau bữa tối, cô kéo xe kéo lên đường, lúc trời hơi rạng thì tới được vườn táo, chất đầy xe táo rồi quay về ngay. Đàn ông thanh niên kéo một xe, cô cũng kéo một xe. Dọc đường, người ta đều ăn táo giải khát, cô thì chưa từng ăn một quả táo nào, ngay cả những quả dập nát cũng giữ lại phần bố, cho ông bà ăn.



Anh thứ tư Thẩm Kiến Hoa thấy đứa em 14 tuổi vất vả như thế, quá áy náy, quyết định bỏ học và cũng trốn nghĩa vụ quân sự, ở nhà kiếm sống thay em.

Xuân Linh khuyên anh thế này:



- Em hâm mộ nhất trên đời này là quân nhân, anh ở nhà rồi sau này anh sẽ ra sao? Anh cứ đi đi, em vẫn còn chống đỡ gia đình này được.



Ngày anh tư lên đường, Xuân Linh rút từ trong túi ra một ít tiền lẻ nhàu nát dúi vào tay anh trai:



- Đây là 80 tệ, tiền em dành riêng ra, anh giữ lấy để tiêu vặt, vào bộ đội rồi anh nhớ cố gắng.



Thẩm Kiến Hoa mắt rưng rưng.



Mùa xuân năm 1997 là mùa xuân vui sướng hạnh phúc nhất của Xuân Linh. Tết năm đó, ngoài người anh thứ tư đang ở bộ đội, cả ba anh trai đều quay về nhà ăn tết. Và ai cũng mang quà về cho cô em gái. Người anh cả là sinh viên mang tặng em một bộ quần áo mới, người anh thứ hai cũng là sinh viên tặng em một chiếc khăn màu hồng, người anh thứ ba đang ôn thi cũng mua cho em một hộp kem trang điểm.



Xuân Linh ôm tất cả quà vào lòng vui sướng, nhảy lên cười, lúc đó cô bé quay trở lại vẻ ngây thơ con nít vốn có. Bố gọi ba đứa con trai đến bên giường:



- Các con phải báo đáp cho Linh, vì nó đã quá khổ sở rồi. Ngày sau các con trưởng thành, các con có quyền quên bố đi, nhưng không bao giờ được phép quên Xuân Linh.



Tình thân vĩnh viễn



Công việc nhà nông bận rộn, nhưng Xuân Linh không quên bệnh của bố dượng, hễ có hy vọng, ngại gì đường xa núi cao, cô đều kéo bố đi. Trời xanh không phụ người có công, bệnh của bố dượng đã đỡ hơn rất nhiều, đã có lúc ông chống được gậy đứng lên. Những người anh học hành tấn tới. Anh cả Thẩm Kiến Quốc sau khi tốt nghiệp đại học đã thi đỗ để học tiếp Thạc sĩ.

Người anh thứ tư Thẩm Kiến Hoa đã được vào Đảng trong quân ngũ, được đề bạt lên làm trung đội trưởng. Tháng 9/1997, người anh thứ ba Thẩm Kiến Văn cũng thi đỗ cao đẳng, được Học viện Đông y Sơn Đông nhận vào học.

Tháng 3/1998, bà nội bỗng dưng bệnh nặng, lúc lâm chung, bà cụ nắm chặt lấy tay Xuân Linh nói: “Xuân Linh, cả đời bà chẳng có gì tiếc nuối, vì đã có một đứa cháu ngoan như cháu, bà chỉ thương xót cháu thôi!” Nói rồi bà lần từ dưới gối ra một chiếc vòng tay bằng ngọc đưa cho Xuân Linh, Xuân Linh không dám cầm. Ông nội nói: “Xuân Linh, đấy là thứ bà nội định để dành cho cháu dâu đầu, nhưng bà nội nghĩ, cái vòng này nên để dành cho cháu, cháu hãy nhận cho bà mãn nguyện đi!”. Xuân Linh nuốt nước mắt rưng rưng nhận lấy.



Sau khi bà nội mất, người anh thứ tư viết thư về, nói sẽ chuẩn bị thi vào trường quân sự, nhưng khi biết bà nội vừa mất, trong nhà đã lo liệu hết tiền, anh bèn quyết định bỏ cuộc. Xuân Linh đọc thư, lo lắng, cô liền tìm người nhờ gửi thư cho anh trai khuyên ngăn, và gửi kèm theo đó 200 tệ, để anh trai mua sách vở ôn thi. Cô nói: “Anh ạ, thi vào trường quân sự là việc lớn cả đời anh, đừng để khó khăn trước mắt làm ngăn cản việc cả đời”.

Đúng lúc đó, mẹ Xuân Linh đã bỏ đi biệt tăm tích lâu nay, bỗng gửi thư về cho cô, thì ra mấy năm nay, mẹ cô bỏ đi rồi đã làm một tờ giấy li hôn giả mạo với bố dượng, rồi sang huyện Bình Dương ăn ở với một ông có tiệm thực phẩm, cuộc sống khá sung túc. Mẹ cô nghe qua người khác mới biết con gái mình mấy năm nay chịu cực khổ vô vàn, trong lòng bà rất ăn năn. Mẹ cô gửi thư tới muốn bảo con gái bỏ sang huyện Bình Dương, hứa sẽ tìm cho cô một gia đình đàng hoàng để gả chồng.



Đọc lá thư của mẹ, Xuân Linh nước mắt dào dạt, rất muốn được sống một cuộc sống đơn giản vô lo của một cô con gái bên cạnh mẹ. Nhưng cô cũng không thể nào bỏ rơi gia đình này, cái gia đình nghèo khổ hoạn nạn, nhưng cả nhà đều chân tình yêu thương cô!



Bố dượng biết con gái khó xử, khuyên cô:



- Xuân Linh, đi tìm mẹ con đi! Bố không trách con, cả nhà ta đã khổ, kéo theo cả đời con khổ theo thì bố không nỡ lòng nào!



Xuân Linh cắn chặt môi, quỳ xuống trước giường bệnh của bố:



- Bố ạ, khổ sở nữa con cũng chịu được, bố đừng đuổi con đi!



Xuân Linh nhờ người viết thư trả lời mẹ rằng, cô không muốn theo mẹ.

Một ngày tháng 9/1998, vì muốn kiếm tiền cho anh trai thứ tư ôn thi, cô lại nghĩ đến việc đi bán máu. Sau rất nhiều lần cầu xin, cuối cùng bác sĩ đã đồng ý, lấy 300ml máu của cô. Vốn thân thể gầy gò yếu ớt vì thiếu dinh dưỡng, giờ Xuân Linh càng yếu.



Nhưng cô lấy lại tinh thần, đi ra bưu điện gửi mấy trăm tệ đó cho anh. Lúc liêu xiêu qua đường, vì không còn tinh thần để ý kỹ, cô bị một xe tải lớn chở các cuộn sắt gạt ngã, bánh xe lớn nghiến qua người Xuân Linh.



Tin dữ đến, ông nội cô không chịu đựng nổi, đổ bệnh liệt giường, bố dượng Xuân Linh cũng ngất đi nhiều lần. Người anh thứ ba Thẩm Kiến Văn là người đầu tiên biết tin này, anh chạy về nhà, chỉ còn biết khóc bên thi thể em.

Người anh thứ hai Thẩm Kiến Quân nhận được điện báo, suốt hai ngày đi tàu về không ăn không ngủ, khóc từ Thượng Hải về đến Sơn Đông.



Ở tít tận Tây An, người anh cả Thẩm Kiến Quốc đang học thạc sĩ được tin cũng khóc rụng rời, không thể về dự đám tang được, anh điện về nhà: “Em gái yêu quý, em dùng tấm lòng người mẹ để gánh vác cả gia đình này, dùng đôi vai yếu ớt để dựng lên một niềm hy vọng, cả gia đình mãi mãi yêu em.”

Vừa nhận được giấy báo nhập học của Học viện Lục quân Quế Lâm, người anh thứ tư Thẩm Kiến Hoa cũng đồng thời nhận tin em chết, anh ngã ngất đi trên thao trường. Tỉnh dậy liền vội vã về quê.



Nhưng ở quê, những người chết trẻ vị thành niên không được phép tổ chức đám ma, ngay cả nghĩa trang của dòng họ cũng không được phép vào chôn cùng.



Xuân Linh đến đây sống bốn năm, họ tên thì đã đổi, nhưng hộ khẩu thì không có, ngay cả tư cách là dân chúng của địa phương cũng không có, không được coi là người làng. Nhưng những người già trong làng cảm động trước cuộc đời hiếu nghĩa của Xuân Linh. Người già nói, đứa con gái tốt đẹp thế, chết rồi thì tại sao còn phải để nó phải chịu tức tưởi nữa.

Nhà văn Lưu Hồng, người đã từng đến viết bài phỏng vấn Xuân Linh hồi trước cũng đến dự tang lễ, và viết một bài ai điếu cho cô bé:

“Em, là một đóa hoa giữa thung lũng, một vệt mây ở bên trời, lặng lẽ đến, lại lặng lẽ đi.



Đôi vai nhỏ gánh đầy tình người, tâm hồn nhỏ nâng đỡ cả gia đình, tuổi còn trẻ như thơ như họa, như tơ như khói, lại đầy gian nan khốn khó vất vả.

Em đi rồi, nhẹ như thế, như đám mây bên trời xa, câu chuyện để lại nặng như thế, ân tình cao như núi Thái Sơn...”.



Những người con gái đều có những son phấn của riêng mình, có lẽ Xuân Linh cả đời chưa chạm vào son phấn, nhưng cô vẫn là người con gái đẹp nhất.

Năm 2007, Đài truyền hình Trung ương Trung Quốc dự định làm một bộ phim truyền hình 100 tập về 100 tấm gương tốt cảm động thời nay, lấy tên phim là “Câu chuyện của chúng tôi” để giáo dục thế hệ trẻ Trung Quốc, câu chuyện về Xuân Linh sẽ được dựng lại ở tập mười sáu.



(Theo Tiền Phong)
->Doc them

chiec hop tinh yeu


(nghethuatsong.biz) - Chiếc hộp rỗng chứa đầy những nụ hôn của cô con gái chính là món quà vô cùng quý giá mà người cha luôn giữ bên mình. Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta nhận được những món quà quý giá như vậy nhưng lại vô tình bỏ qua.

Có một người cha nghèo đã quở phạt đứa con gái 3 tuổi của mình vì tội lãng phí cả một cuộn giấy gói quà mầu vàng. Tiền bạc eo hẹp, người cha nổi giận khi đứa bé cắt cuộn giấy quý ra thành từng mảnh nhỏ trang trí một cái hộp giấy. Sáng sớm hôm sau, đứa con gái nhỏ vẫn mang hộp quà đến nói với cha: "Con tặng bố!". Người cha cảm thấy bối rối vì cơn giận dữ của mình tối hôm trước nhưng rồi cơn giận dữ lại bùng lên khi ông mở ra, thấy cái hộp trống rỗng.

ông mắng con gái. Đứa con gái nhỏ ngước nhìn cha, nước mắt rưng rưng, thưa: "Bố ơi, đó đâu phải là cái hộp rỗng, con đã thổi đầy những nụ hôn vào hộp để tặng bố mà!".

Người cha giật mình. ông vòng tay ôm lấy đứa con gái nhỏ cầu xin con tha thứ.

Đứa con gái nhỏ, sau đấy không bao lâu, qua đời trong một tai nạn. Nhiều năm sau, người cha vẫn khư khư giữ cái hộp giấy bên mình, mỗi khi gặp chuyện nản lòng, ông lấy ra một nụ hôn tưởng tượng và nghĩ đến tình yêu mà đứa con gái bé bỏng của ông đã thổi vào chiếc hộp.

Trong cuộc sống, chúng ta đã và sẽ nhận được những chiếc hộp quý giá chứa đầy tình yêu và những nụ hôn vô tư từ con cái của chúng ta, từ bạn bè, gia đình. Trên đời này, chúng ta không thể có được tài sản nào quý giá hơn những chiếc hộp chứa đầy tình yêu vô tư như thế.
->Doc them

Hoa hồng tặng mẹ

conmatdo
(nghethuatsong.biz) - Anh dừng lại tại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng cho mẹ anh qua đường bưu điện.Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300 km.Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi tại sao nó khóc.
- Cháu muốn mua một hoa hồng để tặng cho mẹ cháu- nó nức nở- nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một hoa hồng đến 2 đô la.Anh mỉm cười và nói với nó:- Đến đây, chú sẽ mua cho cháu.Anh liền mua cho cô bé va đặt một đoá hồng để tặng cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh trả lời:- Dạ, chú cho cháu đi nhờ tới nhà mẹ cháu.Rồi nó chỉ đường cho anh lái tới một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói :-Đây là nhà của mẹ cháu.Nói xong nó ân cần đặt nhánh hoa hồng lên mộ.Tức thì anh quay lại tiệm hoa, huỷ bõ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300 km về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa.

(minh cung muon tang me 1 bo hoa qua,nhung tu do den gio ko co tang nen bi gio tang ki qua,) ->Doc them

vui 1 ti

Tất cả những gì anh muốn nói với em trong giây phút này là: วัน นี้ ไป ทำ บุญ ด้วย การ เลี้ยง ลิง กับ ปลา มากลับ มา ก็ สบาย ใจ โล่ง ใจ สุข ใจ สรุป บ้า ไป แล้ววัน นี้ ขาย ดอก ไม้ ดี เว่อร์ ทำ จน มือ หงิก ละ เนี๊ยะ เหนื่อย อะ รู้ จัก มั้ย Mong em hiểu tình anh :);)


có một anh chồng nghi vợ ngoại tình. một hôm, anh cố tình trở về nhà bất ngờ và phát hiện ra vợ đang hẹn hò với tình nhân. rất giận vợ anh thách đấu súng với gã kia. khi đi ra vườn 2 anh thỏa thuận với nhau, giả vờ bắn trượt, rồi cả 2 nằm lăn ra chết. nếu cô vợ chọn ai thì đó là kẻ chiến thắng, người kia sẽ phải ra đi. cả hai ra vườn, nổ sung, lăn ra và chờ đợi.
cô vợ hối hả ...chạy vào toilet:
"anh ơi, ra đây mau đi, hai thằng ngu đó chết hết cả rồi


Một cậu bé hỏi bố mình: "Bố ơi! Con được sinh ra như thế nào hả bố?" Người cha là một kĩ sư công nghệ thông tin đang lướt web bèn ứng khẩu trả lời cậu quí tử. "Mẹ và bố cùng duyệt web trên một chiếc giường. Cha kết nối với mẹ. Cha upload dữ liệu từ một cái USB sang cho mẹ. Sau khi download hết về, mẹ sửng sốt thông báo là mẹ không cài một chương trình anti-virus nào cả, trong khi đó, bố cũng không cài đặt Firewall". "Rồi thế nào nữa hả bố?" "Cả cha và mẹ đều cố gắng xoá bỏ số dữ liệu trên, thậm chí là format lại ổ nhưng không kịp. Vậy là sau 9 tháng 10 ngày, con được sinh ra đời".

Một bé trai 3 tuổi nắm tay một bé gái 3 tuổi và nói: “Anh yêu em”. Bé gái trả lời: “Anh có thể lo cho tương lai của chúng ta không?” Bé trai nói: “Đương nhiên rùi, chúng ta đâu phải là đứa con nít một hai tuổi nữa đâu!

Vụ cướp nghiêm trọng
Ngày 1/6 vừa qua,tại công viên Hoàng Văn Thụ đã xảy ra một vụ cướp nghiêm trọng,nạn nhân là một bé gái 4 tuổi đang dạo chơi trong công viên cùng bạn trai.nạn nhân đã bị một người đi xe đạp... phân khối lớn giựt mất một cây kẹo mút và mấy đồng xu lẻ,tổng giá trị lên đến... vài ngàn đồng.theo điều tra mới nhất từ công an quận Tân Bình thì thủ phạm là một học sinh lớp...lá trường mầm non Hoa Hồng.
->Doc them

chuyện tình lớp toán


Anh vẫn nhớ lời em trong cay đắng
Đôi mình như hai đường thẳng song song
Nhưng em ơi, anh vẫn nhủ trong lòng
Vẫn gặp nhau dù ở xa vô cực

Anh nhận thấy mình là đường trung trực
Còn em là trung tuyến rất đáng yêu
Tam giác kia dẫu có biến đổi nhiều
Vẫn gặp nhau ở nơi trung điểm

Em bảo rằng mình không cùng tập nghiệm
Hai phương trình không thể tương đương
Nhưng em ơi phép biến đổi khôn lường
Hai phương trình cùng vô nghiệm cả

Những điều ấy em ơi đâu có lạ
Vì suốt đời anh vẫn mãi yêu em.

(Sưu tập, không rõ tác giả)
->Doc them

Nhớ Sài Sòn...

sáng em gọi mà máy anh bị gì nó kô báo chuông ,...có lẽ em cũng buồn vì khi cần thì gọi anh kô được...nhớ em lắm em biết kô..em lại bệnh nữa rùi,,,chúc tiểu thư nhỏ mau hết bệnh nha,,<
---------------------------------------------------------------



Đọc thơ anh..xin đừng cười em nhé
Bởi vì thơ...vẩn chỉ là thơ
Vẩn chỉ là mộng...chỉ là mơ
Chỉ là ngu ngơ...muôn đời muôn thuở

Sài Gòn ơi..em sẻ là nổi nhớ
Nổi nhớ trong anh như có tự bao giờ
Nổi nhớ dâng trào..nên viết vội bài thơ
Bài thơ cho em...cho cả trời thương nhớ
(st)
Nguồn : KetNoiBanBe.Org
->Doc them

KHI CHỒNG MUA BÁNH SINH NHẬT

Người đàn ông trung niên bước vào tiệm bánh sinh nhật và nói với cậu bé tại quầy: "Tôi muốn đặt chiếc bánh có viết chữ để mừng sinh nhật vợ".

- Trình bày thế nào ạ? - cậu bé hỏi.

- Cậu viết thế này: "Em không già đi", phía trên, "Mà em còn trẻ lại", phía dưới.

Thằng bé lấy bút ghi chép cẩn thận rồi nói:

- Chiều ông ghé lại lấy, con sẽ làm thật đẹp và cẩn thận cho ông.
Buổi tối, khi khách khứa đã ngồi vào bàn đầy đủ, người chồng mang bánh đặt giữa bàn, trịnh trọng mở hộp bánh ra.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy dòng chữ :
......................

.."Em không già đi phía trên mà em còn trẻ lại phía dưới". ->Doc them

Con trai và con gái

Con trai
(Thơ của Phương Tuấn Linh)



Người ta nói con trai hay lạnh lùng
Bởi họ có trái tim sắt đá
Chẳng rung động khi mùa thu thay lá
Mây cứ trôi, và họ cứ tỉnh bơ.

Con trai chẳng bao giờ biết mộng mơ
Chẳng biết buồn khi hè tắt nắng
Hoa phượng cứ rơi, rơi trong thầm lặng
Rơi mãi, rơi hoài, và chỉ thế mà thôi

Con gái nếm mùa hè bằng vị ngọt đôi môi
Của chiếc lá me rơi hay bông phượng ngoài kia đang cháy
Còn con trai nếm.... trên chân bằng cú đá mạnh
Quả bóng lăn tròn, quần cộc, áo may ô

Bằng lăng rơi chiều xuống hững hờ
Con trai đâu hiểu được cái buồn biêng biếc ấy
Hè đã hết và thu sang cũng vậy
Con trai bảo: Quy luật của tự nhiên (?)

Nhưng mà này hãy nhìn kĩ mà xem
Con trai cũng có tim đấy chứ?
Họ chẳng bao giờ rơi nước mắt trước phái nữ
Nhưng lại thèm khóc vô cùng khi trở về thế giới riêng

Con trai thường hay suy nghĩ liên miên
Nhưng họ chẳng nói cho ai bởi có ai hiểu họ?
Con gái coi lời con trai như là gió
Thì họ nói làm gì, thà im lặng còn hơn...

Con trai rất ít khi dỗi hờn
Bởi con trai đã nhường con gái cả
Nhưng con gái chẳng biết điều gì cả
Lúc nào cũng muốn họ xin lỗi trước cơ

Nhiều lúc buồn con trai thích làm thơ
Thơ họ viết đơn sơ nhưng rất thật
Con trai vẫn thường nghĩ nhiều hơn nói
Nên con gái chẳng bao giờ hiểu đâu...

Mỗi người đều có lòng thầm kín trong nhau
Nhưng con gái làm sao hiểu nổi
Cánh me rơi hay nắng hè tắt vội
Con trai phải tự mình hiểu lấy mà thôi

Con trai chỉ muốn một tình bạn giản đơn thôi
Nhưng con gái cứ đồn lên này nọ
Con gái vô tình làm con trai buồn đó
Con gái ơi, bạn có biết thế không???


---------------------------------------------------------------

Con gái gửi con trai
(Thơ của Nguyễn Bích Liên)


” Người ta nói con trai hay lạnh lùng
Bởi họ có trái tim sắt đá”
Con trai ơi sao mà kì quá
Lạnh lùng với cỏ hoa, với cả đất trời
Mùa hạ về tội nghiệp cánh phượng rơi
Cứ đốt cháy lặng thầm, con trai đâu có hiểu
Họ cứ mải mê với trái bóng tròn "thần diệu"
Thật hững hờ khi con gái nhìn hoa... thơ thẩn những ước ao

Chùm phượng đỏ thắp lửa tít trên cao
Nên con gái làm sao hái được?
Con trai quá vô tình nên con trai.... đáng ghét!
Con gái giận rồi, còn trách họ điều chi?
Rõ ràng con trai phải xin lỗi trước đi
Vì con gái cũng muốn "kiêu kì" một chút

Con trai rất lặng thầm nên mang nhiều bí mật
Vừa "lạnh lùng", vừa "suy nghĩ liên miên"
Lại "thèm khóc vô cùng khi trở về thế giới riêng"
Họ còn "làm thơ'' mỗi khi buồn! Kì lạ thật!!!

Con trai ơi, có cần gì bí mật?
"Thổ lộ" đi cho con gái hiểu cùng
Con trai sẽ không chỉ một mình
Khi "cánh me rơi hay nắng hè tắt vội"
Con gái đâu muốn xem lời con trai như gió thổi?
Chỉ tại con trai khó hiểu quá đó thôi....

Con gái cũng muốn tình bạn giản đơn thôi
Nhưng bạn bè cứ đồn lên này nọ
Con gái biết con trai buồn lắm đó
Nhưng con gái cũng buồn, bạn có hiểu thế không???(st)
->Doc them

Con trai không có quyền được khóc

Con trai không có quyền được khóc
Giọt lệ rơi sẽ nuốt ngược vào trong
Dù nước mắt ngược rơi sẽ xát muối cõi lòng
Con trai vẫn sẽ không rơi nước mắt...

Con trai không có quyền được khóc
Cho dù là nước mắt của chia ly
Con trai không khóc vì bất cứ lý do gì
Cho dù nước mắt rơi vì những điều tủi nhục...

Con trai không có quyền được khóc
Cho dù người ấy đi sẽ trống vắng tâm hồn
Việc gì phải khóc? Tình cũ chết thì chôn!
Là con trai sẽ không bao giờ khóc !

Con trai đời nào khóc! Sống cuộc đời ngang dọc
Lệ rơi ư? Chỉ là thứ nước mưa
Một thứ nước mưa có thêm chút muối
Con trai mà khóc, khóc biết mấy cho vừa

Là con trai phải luôn luôn sắt đá
Sống ngao du và tỉnh táo lạnh lùng
Con trai chẳng biết đến chữ run
Còn gì lạnh hơn? Trái tim này là băng giá!

Con trai tự coi mình là tất cả
Chẳng lệ thuộc vào ai cũng như chẳng tin ai
Trái tim con trai đầy những vết chai
Coi nước mắt là điều gánh nặng

Con trai làm những gì con trai muốn
Nhưng có một điều lại vừa muốn vừa không
Có đôi lúc muốn khóc cho thoả lòng
Nhưng con trai thì không có quyền được khóc ->Doc them

BỐN MÙA ... EM

Em tươi tắn cây đâm chồi nảy lộc
Gọi mưa xuân về ríu rít chim ca
Em duyên dáng trong một tà áo mới
Xuân dịu dàng theo từng bước em qua


Em hào hứng tự tin như n ắng sớm
Ngày thật dài bao bề bộn xung quanh
Trưa dịu mát cơn mưa rào hối hả
Em đưa Hạ về trời sắc trong xanh


Em trầm lặng Thu sang bao giờ thế
Lá vàng bay trong ký ức tư duy
Gió xô nghiêng những con phố già nua
Hồn Thu em bồi hồi từng ngọn cỏ


Đột ngột đông về khi em buồn bã
Gió bấc liên hồi giá buốt tim ai
Chiều ảm đạm nét mắt huyền phảng phất
Có quên đi sau một giấc mơ dài ...


Kỳ lạ thế, giao mùa trong khoảnh khắc
Sắc thái thiên nhiên hay giao cảm lòng tôi
Không có em, mọi quy luật đều vô nghĩa
Không bốn mùa chỉ mãi mãi em thôi
->Doc them

gửi tình yêu

Nếu ta gửi tình yêu
Vào một nơi chân thật
Thì tình yêu của ta
Sẽ thành hương thành mật

Gửi tình yêu vào đất
Được hoa trái đầy cành
Gửi lên trời cao rộng
Sẽ được ngọn gió xanh

Ta trao cả cho em
Một tình yêu cháy bỏng
Như một cánh buồm xinh
Hiến mình cho biển rộng

Ta đã gửi cho em
Một con tim dào dạt
Và em trả cho ta
Nỗi buồn đau tan nát!

Ta muốn ôm cả đất
Ta muốn ôm cả trời
Mà sao không yêu trọn
Trái tim một con người? ->Doc them

Dừng hứa sẽ cho nhau

Khi chia tay, anh nói anh là người yêu em nhất,
Hơn tất cả xưa nay, và mai sau cũng chẳng có bao giờ.
Anh yêu em như yêu gió, yêu mây, yêu trời, yêu đất,
Như yêu ruộng đồng, yêu nhạc, yêu thơ...
Nửa đời rồi em vẫn cứ mộng mơ,
Nên rất chi hài lòng với lời yêu như thế.
Em cũng yêu anh như sông, như bể,
Như ánh mặt trời như thể vầng trăng,
Đôi ta yêu nhau trời đất chẳng sánh bằng,
Như cái bát em ăn, như cái chiếu em nằm,
Không thể ví như tình yêu trên mây, trên gió.
Trái tim em như căn phòng bỡ ngỡ,
Chẳng có cửa em vào, chẳng có ngõ em ra.
Giá được yêu anh, không một phút rời xa,
Và chẳng bao giờ run sợ...
Như thể chiếc bình thuỷ tinh dễ vỡ,
Hãy trao em tình yêu với tất cả nỗi tự hào,
Ta sống giữa cuộc đời đâu phải giấc chiêm bao,
Mà thoắt ẩn hay là thoắt hiện,
Như nàng tiên ốc nửa mình dưới biển,
Nửa trần gian say đắm với nhân tình.
Nếu yêu nhau sao chẳng sống hết mình ?
Ngày đã xa, đêm rồi, xin chớ lạc,
Ta hãy trao nhau nỗi niềm khao khát,
Và cả những giờ phút biếng nhác ở bên nhau.
Ta cứ ngỡ yêu nhiều, nhưng nào có yêu đâu,
Bởi còn lại phía sau tất cả,
Ta như chú gấu già sợ những ngày sương giá,
Mượn tạm gốc cây sồi trú ẩn những mùa đông,
Rất có thể là YÊU, rất có thể là KHÔNG,
Ta đừng hứa trao cho nhau, cả trời, cả đất...
Hãy trao nhau chính trái tim mình chân thật,
Với con người và cuộc sống của ta thôi...
->Doc them

Ly nước nặng bao nhiêu?

Người dẫn chương trình giơ cao một ly nước và hỏi khán giả: “Quý vị thử đoán xem ly nước này nặng bao nhiêu?”. Và câu trả lời là: “Điều đó còn phụ thuộc vào việc anh cầm nó trong bao lâu?”.

Đúng vậy, nếu tôi cầm nó trong một phút thì không có gì đáng nói. Nhưng nếu tôi cầm một tiếng đồng hồ thì tay tôi sẽ mỏi. Còn nếu cầm một ngày, quý vị sẽ gọi xe cứu thương cho tôi. Cùng một khối lượng, nhưng mang nó càng lâu thì càng trở nên nặng hơn.

Cuộc sống cũng vậy, nếu chúng ta cứ liên tục chịu đựng những gánh nặng, theo thời gian nó sẽ ngày càng trở nên trầm trọng. Không sớm thì muộn chúng ta cũng sẽ gục ngã. Điều quý vị cần làm là đặt ly nước xuống, nghỉ một lát rồi tiếp tục cầm nó lên. Thỉnh thoảng chúng ta phải biết đặt gánh nặng cuộc sống xuống, nghỉ ngơi lấy sức để còn tiếp tục mang nó trong quãng đời tiếp theo. Khi bạn trở về nhà, hãy quẳng gánh lo âu về công việc ngoài cửa. Ngày mai, bạn nhặt lên và tiếp tục mang ->Doc them

Em chẳng đẹp đâu!




Em ơi, em chẳng đẹp đâu!
Không tin cứ lấy gương tàu mà soi!
ừ thì có thắm làn môi
ừ thì hai núm má cười, đã sao?

Thông minh trán tất nhiên cao
Đã là con gái mắt nào chẳng xanh?
Kể chi suối tóc mát lành!
Cứ lười không cắt tóc anh cũng dài!
Bảo em son phấn là sai
Cứ trời nắng đẹp má ai chẳng hồng!
Chưa già tất phải trẻ trung
Chị anh hồi sắp lấy chồng chẳng thua!
Sao lại cười! Rõ lạ chưa?
Hay là em nghĩ anh đùa trêu em?
Thật đấy mà chả đẹp đâu!
->Doc them

Cà Phê Muối

Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ, và hơn nữa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngập mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sư nên cô đồng ý.
Họ ngồi ở một chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện.
Bỗng nhiên chàng trai gọi người phục vụ:
- Xin cho tôi ít muối để tôi cho vào cà phê!
Mọi người đứng xung quanh hết sức ngạc nhiên và nhìn chằm chằm vào chàng trai. Chàng trai đỏ mặt, nhưng vẫn múc một thìa muối cho vào cốc cà phê và uống.
Cô gái tò mò:
- Sao anh có sở thích kỳ quặc thế?
- Khi tôi còn nhỏ, tôi sống gần biển- Chàng trai giải thích- Khi chơi ở biển tôi có thể cảm thấy vị mặn của nước giống như cà phê cho muối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.
Cô gái thực sự cảm động. Một người đàn ông yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm với gia đình của mình. Nên cô gái bắt đầu nói chuyện cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về gia đình... Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi gặp tiếp theo...
Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm... và cô đã tìm được người đàn ông của mình qua cốc cà phê muối.
Câu chuyện đến đây vẫn là có hậu, vì " công chúa" đã tìm được "hoàng tử", và họ cưới nhau, sống rất hạnh phúc.
Mọi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàng trai- nay đã là chồng cô- một cốc cà phê với một thìa muối. Và cô biết rằng chồng cô rất thích như vậy.
Suốt 50 năm kể từ ngày họ cưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống cốc cà phê muối và cảm ơn vợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế.
Sau 50 năm người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:
" Gửi vợ của anh,
Xin em hãy tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất- về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường nhưng anh lại nói nhằm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được, đành phải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần, nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối em một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu.
Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh không thích cà phê muối, nhưng mỗi sáng được uống cốc cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy tiếc vì mình đã phải uống cả. Nếu anh có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có được em, và anh sẽ uống cà phê muối cả cuộc đời"
Khi người vợ đọc xong lá thư cũng là khi lá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt.
Nếu bạn hỏi người vợ rằng: "Cà phê muối có vị thế nào?", chắc chắn bà sẽ trả lời: "Ngọt lắm". ->Doc them

Em Có Biết Không?

- Em có biết khi lần đầu đi cạnh em , cảm giác của anh là một điều khó tả , anh đã không dám cầm tay em.

- Em có biết khi lần đầu nhận được thư tay của em , thế giới xung quanh anh dường như toàn màu hồng.

- Em có biết anh gọi điện đến cho em, điều anh muốn duy nhất đó là được nghe em nói.

- Em có biết ngày mới gặp em anh thấy giọng nói của em có một cái gì đó thực sự đặc biệt , và đến một ngày anh đã hiểu điều đặc biệt đó là gì.

- Em có biết em đã mang đến cho anh một ngày sinh nhật với rất nhiều kỉ niệm và hạnh phúc , điều mà mọi năm anh hoàn toàn không có.

- Em có biết anh đã "chim cú" thế nào khi thấy em hàng ngày đi chat với bao nhiêu bạn bè (và bao nhiêu thằng ) trên mạng.

- Em có biết anh đã phải năn nỉ thằng bạn thân của anh để nó dạy anh chat và add nick em vào đầu tiên trong list chat của anh .

- Em có biết anh đã cảm thấy thế nào khi có một thằng con trai khác cũng yêu em , và...

- Em có biết anh sung sướng và hạnh phúc thế nào khi em từ chối nó và nói với anh ....

- Em có biết khi lần đầu em giận anh , anh đã cảm thấy vô cùng ân hận thế nào.

- Em có biết tất cả những gì anh làm đều muốn em được hạnh phúc, để được thấy em cười.

- Em có biết khi em ra đi mọi ảo mộng trong anh đã sụp đổ .Những kỉ niệm ngày nào của đôi ta giờ đã theo thành dĩ vãng . ..
---------- ->Doc them

Tình Yêu Không Có Lí Do

Một cô gái hỏi bạn trai của mình :
-Tại sao anh yêu em?
-Sao em lại hỏi như thế ,sao anh tìm được lí do chứ!
-chàng trai trả lời
-Kô có lí do gì tức là anh kô yêu em
-Em ko thể suy diễn như thế được
-Nhưng bạn trai của bạn em luôn cho cô ấy biết lí do anh ta yêu cô ấy
-Thôi được ,anh yêu em vì em xinh đẹp ,giỏi giang ,nhanh nhẹn.Anh yêu em vì nụ cười của em,vì.
em lạc quan .Anh yêu em vì em luôn quan tâm đến người khác
Cô gái cảm thấy rất hài lòng
Vài tuần sau cô gặp phải một tai nạn khủng khiếp,nhưng rất may cơ vẫn còn sống.Bỗng nhiên cô trở nên cáu kỉnh vì cô thấy mình vô dụng .Vài ngày sau khi bình phục cô nhận được lá thư từ bạn trai của mình
"Chào em yêu
Anh yêu em vì em xinh đẹp .Thế thì với vết sẹo trên măt em bây giờ anh ko thể yêu em được nữa
Anh yêu em vì em giỏi giang nhưng bây giờ có làm được gì đâu .Vậy thì anh ko thể yêu em
Anh yêu em vì em nhanh nhẹn nhưng thực tế là em đang ngồi trên xe lăn .Đây ko phải lí do giúp anh có thể yêu em
Anh yêu em vì nụ cười của em.Bây giờ anh ko thể yêu em nữa vì em lúc nào cũng nhăn nhó , than vãn
Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác nhưng bây giờ mọi người lại phải quan tâm đến em quá nhiều . Anh ko nên yêu em nữa...

Đấy em chẳng có gì khiến anh phải yêu em vậy mà anh vẫn yêu em .Em có cần lí do nào nữa ko em yêu. "
Cô gái bật khóc và chắc chắn cô ko cần một lí do nào nữa .
Còn các bạn có bao giờ hỏi những người thân của mình vì sao họ yêu bạn ko?Tình yêu đôi khi ko nhất thiết phải cần lí do đâu bạn ạ .


Đừng hỏi vì sao anh yêu em
Hãy hỏi mặt trời vì sao toả nắng
Sao mặt trăng khi khuyết khi đầy
Đêm màu đen và ngày màu trắng

Đừng hỏi vì sao anh yêu em
Hãy hỏi biển tại sao có sóng
Sao gừng cay và sao muối mặn
Mùa thu trút lá vàng, em có biết vì sao?

Đừng bao giờ em hỏi anh tại sao
Anh không biết làm sao cho em hiểu
Anh cảm thấy cuộc đời anh còn thiếu
Một điều gì...Có lẽ chính là em

Hãy làm sao để anh yêu nhiều hơn
Thay câu hỏi bằng nụ hôn cháy bỏng
Đến với anh bằng tình yêu rất nóng
Để muôn đời ta vẫn mãi có nhau.
->Doc them

Anh Nè !



Anh ơi, em nói anh nè !
Anh ra ngoài phố mua chè em ăn...
Mua thêm một mớ... cóc xanh
Rồi anh gọi sửa đậu nành cho em...
Xong rồi ta ghé quán kem,
Đi ngang bò bía mua thêm...
- Anh hết tiền !
->Doc them

KHI NÀO THẤY...

Khi nào thấy trên đường dài mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông,
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi:
Tán đa tôi, bóng mát vốn quen dừng

Khi nào thấy bị đời buồn gậm nhấm
Cần một lời tiếp sức để đi xa
Em hãy đến tìm tôi nơi bãi vắng:
Biển tôi chờ, con sóng mãi ngân nga

Lúc nào đó, lòng em mang thương tích:
(Những vết thương vô ý tự gây nên)
Em hãy đến bên tôi, chiều tĩnh mịch,
Tôi xin làm con suối tắm cho em

Nếu cần nữa, tôi là hồ trên núi
Trong hoang vu, im lặng ngắm mây trời
Em hãy đến, chim thiên nga, cánh mỏi,
Đậu yên lành trên gương mặt hồ tôi.
->Doc them

Số phận con vẹt giỏi nhất thế giới

Con cái ai cũng muốn cha mẹ vui lòng, nhưng các bậc phụ huynh yêu quý, khi có quà của các con cũng nên “tìm hiểu kỹ trước khi dùng”.
Ba người con trai nọ đã lập gia đình, mỗi người tìm một con đường riêng để kiếm ăn và đều phát tài.Nhân 8-3 ba người gặp nhau, họ bàn bạc về những món quà họ có thể tặng cho người mẹ già. Người anh Cả nói:

- Anh sẽ xây một căn nhà lớn cho mẹ chúng ta.

Người con thứ hai nói:

- Em sẽ gửi cho mẹ một chiếc Mercedes cùng với tài xế.

Em Út cười và nói:

- Ha, em sẽ hơn hẳn hai anh. Hãy nhớ mẹ thích đọc Kinh Thánh như thế nào? Và hai anh biết rằng mẹ nhìn không tốt? Em sẽ gửi mẹ một con vẹt đáng kinh ngạc có thể đọc thuộc lòng cả bộ Kinh Thánh. Mất 14 năm để mấy bậc huynh trưởng chức sắc nhà thờ dạy nó. Mẹ chỉ phải gọi tên chương sách và con vẹt sẽ đọc lên.

Chẳng bao lâu sau đó, họ nhận được thư của mẹ, nội dung như sau:

- Cả à, căn nhà con xây quá to. Mẹ chỉ sống trong một phòng nhưng mẹ phải lau cả căn nhà, hơi bị mệt. Còn thằng Hai, mẹ quá già để đi đây đó và ở nhà phần lớn thời gian, vì vậy mẹ hiếm khi dùng chiếc Mercedes. Nhưng mẹ rất cảm động vì sự hiếu thảo của các con! Con trai Út yêu quý nhất của mẹ, con rất tốt khi biết mẹ thích gì. Con chim đó hầm với hạt sen quả là ngon tuyệt vời! ->Doc them

tam su ngay 8-3

có một cô vợ nhân ngày 8-3 bảo chồng viết ra giấy những lợi ích từ ngày cưới nàng về,và tờ giấy viết rằng:

>>Cảm ơn vợ vì những “lợi ích” nhiều khôn kể xiết nàng mang đến:

1. Vợ dạy cho ta tính phục thiện (sẵn sàng nhận lỗi tuy mình không làm gì sai cả).
2. Vợ dạy cho ta tính kiên nhẫn, chờ đợi không biết mệt (để vợ sửa soạn đi lễ hay đi sắm đồ).
3. Vợ cho ta sức khỏe (không hút thuốc lá, uống bia, đi chơi khuya với mấy thằng bạn “cô hồn”).
4. Vợ dạy cho ta tế nhị (không bao giờ chê bai dù cơm khét, canh mặn).
5. Vợ dạy cho ta lễ phép (đi thưa, về trình).
6. Vợ dạy cho ta sự rộng lượng (kiếm được bao nhiêu tiền, tặng vợ hết).
7. Vợ là huấn luyện viên thể dục tại gia của ta (làm vườn, cắt cỏ, đổ rác, giặt quần áo, lau dọn nhà cửa, mang vác khi theo nàng ra phố).
8. Vợ dạy cho ta tính gọn gàng, trật tự (chỉ được bày biện của riêng trong một góc tủ vợ cho).
9. Vợ dạy cho ta sự công chính (ra đường cứ thẳng một đàng mà đi, không nhìn ngang liếc dọc, nhất là ở chỗ có nhiều phụ nữ).
10. Vợ giúp cho ta trở thành người cha gương mẫu (thay tã, tắm rửa, cho con bú, ru con ngủ...).
11. Vợ dạy cho ta biết giá trị của hai chữ Tự Do (nay không còn nữa).
12. Vợ dạy cho ta biết phấn đấu với nghịch cảnh (muốn chết nhưng cứ sống chơi).
->Doc them

tho vui 8-3

Hai tư giờ thôi nhé
Ngày ấy sẽ trôi qua
Em cứ ngồi ngắm hoa
Em cứ ca cứ hát
Anh sẽ lo rửa bát
Anh sẽ lo quét nhà
Anh sẽ lo đi giặt
Em uống gì anh pha
Chợ gần hay chợ xa
Anh lần ra được hết
Món em ưu anh biết
Em cứ chờ mà xem
Em đánh phấn xoa kem
Anh nhặt rau vo gạo
Em ung rung đọc báo
Anh tay nấu tay xào
Anh tự làm không sao
Đừng lo gì em nhé
Tà áo em tuột chỉ
Đưa anh khâu lại giùm
Nho anh mua cả chùm
Buồn mồm em cứ nếm
Bạn gái em mà đến
Cứ vô tư chuyện trò
Anh tắm cho thằng cu
Rồi anh ru nó ngủ
Màn hình bao cầu thủ
Nghe em hét "vào rồi"
Hết một ngày em ơi
Hai tư giờ thôi nhé
Một ngày anh làm vợ...
->Doc them

Đền bù thỏa đáng


Một nhân viên bảo hiểm sôi nổi thuyết phục khách hàng: "Nếu ông bị mất một ngón tay, ông sẽ được đền bù 10% số tiền bảo hiểm. Còn nếu mất đi một cánh tay, ông được hưởng ngay 50%..."

- Vậy mức đền bù cao nhất là bao nhiêu? - Vâng, nếu ông bị gãy xương sống, khi đó tôi đảm bảo ông sẽ giàu to...

> Dịch vụ tốc hành/ Hợp đồng lớn/ Ba ngày trên thiên đường

->Doc them

Uớc gì

Uớc gì cho thời gian trở lại
Để tôi được yêu em mãi mãi
Để đợi chờ mong manh khắc khoải
Để trĩu lòng trong những giấc mơ.

Tôi ước gì sẽ viết những câu thơ
Chỉ ngọt nào mà không cay đắng
Chỉ êm đềm như Hồ Thu phẳng lặng
Đang vỗ về những cánh vạc xa xôi.

Tôi ước gì chỉ có em thôi
Ở bên tôi những đêm thao thức.
Cho vợi đi bao nhiêu buồn bực
Của hôm qua, hiện tại và ngày mai.

Tôi ước ao xây một lâu đài
Nơi tình ái đơm hoa kết trái
Nơi thời gian như đang ngừng lại
Để tình yêu sẽ không tàn phai.

(nguyen hoang) ->Doc them
--------
Tròn 22, em xinh như cánh hoa đào


Má thắm môi hồng đẹp tựa giấc chiêm bao


Mái tóc xanh như áng mây chiều mộng ảo


Ánh mắt em nhìn thăm thẳm một trời sao
-------


anh không thích em đẹp ,anh chẳng thích em nói chuyện dễ thương,,,anh chỉ muốn mỗi khi anh nhớ em anh có thể nghe được tiếng nói của em,,dù tiếng nói em kô ngọt ngào đi chăng nữa,may mắn hơn thì anh có thể nhìn thấy em dù có thể 50 năm sao em đã là 1 bà lão rùi,,nhưng anh cầu mong Chúa đừng mang em đi khỏi cuộc đời anh,,tuy kô sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng anh muốn cùng ngày cùng tháng cùng năm chết theo em,,.,kiếp sao cõ lẽ kô tốt hơn kiếp này nhưng anh vẫn muốn được ở bên cạnh em thôi,sinh nhật này em được nhiều người chúc quá rùi anh cũng kô muốn thêm làm gì chỉ muốn nói là happy birdday to you !! ->Doc them

Truyền thuyết ngày Valentine

Thành Rô-Ma ngày ấy
Dưới thời Claudius đệ nhị
Buộc tất cả những chàng trai
Phải ra trận chém giết
Nhưng điều đó không thể
Họ không ai tuân lệnh
Vì chiến tranh là nỗi khổ
Của muôn loài thế gian

Không chiêu được quân hùng
Giúp cho mình thống trị
Claudius nổi giận
Đổ lỗi vì tình yêu
Ra luật cấm kết hôn
Ngăn tình yêu hạnh phúc
Những chàng trai phản đối
Có cả Bishop Valentine
Một linh mục đức độ




Vì tình yêu đôi lứa
Valentine đã bất chấp
Trộm hoàng đế Claudius
Se duyên cặp tình nhân
Trong ngọn nến ba người
Lung linh và huyền ảo
Thầm cầu nguyện hạnh phúc
Cho từng đôi trai gái
Trong thấp thỏm lo âu

Rồi một lần cầu nguyện
Bọn lính phát hiện ra
Đôi tình nhân kịp trốn
Valentine bị bắt
Án tử hình treo lên
Ở trong tù thầm nguyện
Cho các cặp tình nhân
Được bên nhau mãi mãi

Mọi việc thật tuyệt vời
Những bó hoa tươi thắm
Những bức thư chia sẻ
Đã gửi vào cho ông
Nhiều đến không đếm hết
Điều đó đã minh chứng
Niềm tin vào tình yêu
Vẫn sống trong mọi người

Cô em ngài cai ngục
Được phép của anh trai
Vào tù cùng tâm sự
Chia sẻ những buồn đau
Giúp Bishop Valentine
Giữ vững được tinh thần
Cho đến ngày đầu đài
Bị đánh đập đến chết

Với tình bạn cao cả
Cô gái đã dành cho
Cuối bức thư để lại
Valentine đã viết
"Tình yêu của Valentine dành cho con"

Dòng thông điệp ngắn ngủi
Ngày mười bốn tháng hai
Năm hai trăm sáu tám
Sau công nguyên ngày ấy
Mọi người đều tưởng nhớ
Tình yêu và tình bạn
Sống mãi trong tim người

Khoảng hai thế kỷ sau
Vua Pope Gelaius đã quyết
Ngày mười bốn tháng hai
Cho các đôi trai gái
Gặp gỡ và yêu nhau
Một ông thánh xuất hiện
Hiện diện cho tình yêu
Valentine hộ mệnh
Cho những người yêu nhau
Câu chuyện là như thế
Một giả thuyết trong nhiều giả thuyết
Tình yêu là tất cả
Sống mãi đến muôn đời
"Phỏng theo truyền thuyết về ngày Valentine"
->Doc them

BO TAY

Có chàng trai nghèo. Ngày lễ tình yêu không có tiền mua quà tặng bạn gái. Nghĩ mãi nảy ra một ý. Chàng đến cửa hàng bán đồ pha lê năn nỉ cô bán hàng để lại cho mình một món đồ hình trái tim đã bị vỡ với giá gần như cho không. Chàng hẹn sáng ngày Valentine sẽ đến nhận và trước khi về không quên dặn cô bán hàng gói lại thật cẩn thận. Sáng hôm sau chàng ung dung đến nhận quà rồi đến thẳng nhà bạn gái. Trước mặt nàng, chàng vờ hấp tấp ngã làm vỡ món quà quý. Vẻ hối lỗi, chàng mở gói quà ra, chẳng ngờ cô bán hàng quá cẩn thận đã gói riêng từng mảnh vỡ. ->Doc them

10 câu nói bất hủ của Bill Gates


Trước khi về hưu vào tháng 7/2008, Bill Gates đã đưa ra 10 lời khuyên dành cho các bạn thanh niên trên con đường lập nghiệp. Biết đâu nhờ học hỏi những lời khuyên bổ ích này, một ngày nào đó bạn sẽ trở thành một Bill Gates thứ hai?


1. “Cuộc sống vốn không công bằng - Hãy tập quen dần với điều đó.”
-> Thế giới không bao giờ công bằng. Bạn biết điều này chứ? Bạn không bao giờ có thể thay đổi cả thế giới. Sự bất công luôn tồn tại trong xã hội hiện tại, vì thế hãy cố gắng thích nghi.

2. “Không ai quan tâm đến lòng tự trọng của bạn đâu. Mọi người chỉ trông đợi bạn đạt được điều gì đó trước khi bạn cảm thấy hài lòng về bản thân.”-> Lòng tự trọng thái quá có thể sẽ gây khó khăn cho công việc của bạn. Đừng quá đề cao lòng tự trọng của mình vì điều người ta quan tâm là bạn đạt được gì, chứ không phải là lòng tự trọng.

3. “Bạn sẽ không thể kiếm được 40.000 USD/năm ngay sau khi tốt nghiệp trung học. Bạn cũng không là một ông sếp lớn có điện thoại gắn trên ô tô cho đến khi bạn kiếm được hai thứ đó.”-> Thường thường, bạn không thể giàu có nếu chỉ vừa mới tốt nghiệp trung học. Tuy nhiên, để trở thành một nhà quản lý cấp cao, bạn cần có cả hai: bằng tốt nghiệp trung học và tiền bạc.

4. “Nếu bạn nghĩ rằng giáo viên của mình thật hắc ám thì hãy đợi đến khi bạn làm việc dưới trướng một ông chủ. Rồi bạn sẽ thấy với ông ta thì không có khái niệm nhiệm kỳ nắm quyền.”-> Đừng than vãn rằng sếp của bạn khó tính quá. Khi ngồi trên ghế nhà trường, lúc gặp khó khăn trong học tập thì có giáo viên giúp đỡ bạn. Tuy nhiên, nếu lúc đó bạn lại cảm thấy mọi khó khăn bạn gặp phải đều do những yêu cầu quá nghiêm khắc từ phía giáo viên, thì bạn đừng nên đi làm. Đơn giản là vì nếu không có những yêu cầu nghiêm khắc từ phía công ty, thì chắc chắn bạn sẽ không làm gì và nhanh chóng thất nghiệp. Và lúc này cũng sẽ không có ai giúp đỡ bạn cả.

5. “Nếu như bạn làm rối tung mọi chuyện lên thì đó không phải lỗi của bố mẹ bạn, thế nên đừng có mà ta thán về lỗi lầm của bạn, hãy rút kinh nghiệm từ chúng.”-> Đừng quy thất bại của bạn cho định mệnh. Tất cả những gì bạn cần hiện giờ là giữ bình tĩnh và bắt đầu lại từ đầu.

6. “Trước khi bạn ra đời, bố mẹ của bạn đã chẳng "đáng chán" như bây giờ. Bố mẹ đã trả những hoá đơn của bạn, giặt giũ quần áo bạn sạch sẽ và lắng nghe bạn kể xem bạn sành điệu như thế nào. Vì vậy trước khi cằn nhằn bố mẹ điều gì thì hãy dọn dẹp buồng ngủ của bạn cho ngăn nắp đi đã.” -> Bạn nên thể hiện lòng biết ơn của mình với bố mẹ vì đã dành phần lớn cuộc đời nuôi bạn khôn lớn. Sự “cổ lổ sĩ” của bố mẹ bạn ngày nay là cái giá họ phải trả cho sự lớn khôn của bạn.

7. “Ở trường học có thể không có người thắng kẻ thua nhưng ở trường đời thì không phải vậy. Ở một số trường học người ta còn hủy bỏ những điểm rớt và cho bạn cơ hội để bạn giành điểm cao. Trong cuộc sống thực không bao giờ có chuyện như thế đâu.”-> Hãy tự nhủ rằng bạn luôn có thể trở thành người đứng đầu, như vậy bạn sẽ có nhiều động lực hơn để phấn đấu cho sự nghiệp của mình.

8. “Cuộc sống không được chia thành những học kỳ. Bạn cũng chẳng có mùa hè để nghỉ ngơi và rất ít ông chủ nào quan tâm và giúp bạn tìm ra cơ hội này. Hãy tự làm điều mình muốn trong thời gian nhàn rỗi của bạn.”-> Đừng luôn ngóng chờ các ngày nghỉ lễ, nếu không bạn sẽ bị tụt hậu so với đồng nghiệp của mình. Sự tụt hậu này đồng nghĩa với sự đào thải và thất nghiệp.




9. “Truyền hình không phải là cuộc sống thực. Trong cuộc sống, người ta phải biết rời khỏi quán cà phê giải trí để đi làm việc.”-> Ai cũng thích xem phim truyền hình. Tuy nhiên, bạn không nên xem quá nhiều vì đó không phải là cuộc sống của bạn và tư tưởng của bạn sẽ bị chúng ảnh hưởng. Cuộc sống của bạn nên do bạn quyết định.

10. “Hãy hòa nhã với những kẻ dở hơi. Ai biết được ngày sau và khi đó bạn có thể phải làm việc cho một kẻ như vậy.”-> Bạn nên hòa nhã với mọi người. Trong cuộc sống luôn xảy ra những điều bạn không muốn chút nào. Hãy cởi mở với sếp và đừng nói xấu sau lưng họ vì nó sẽ chẳng giúp ích gì cho bạn đâu. ->Doc them
Xuân đến, Xuân đi, xuân lại về,
Trăm hoa đua nở, nhìn đê mê
Mọi người vui vẽ cùng đón Tết
Viếng thăm, chúc tụng, thắm tình quê!


Ấm áp không phải khi ngồi bên đống lửa, mà là bên cạnh người bạn thương yêu.
Ấm áp không phải khi bạn mặc một lúc hai, ba áo, mà là khi bạn đứng trước gió lạnh, từ phía sau đến có ai đó khoác lên bạn một tấm áo.
Ấm áp không phải khi bạn nói “ấm quá”, mà là khi có người thì thầm với bạn: “Có lạnh không?”.
Ấm áp không phải khi bạn dùng hai tay xuýt xoa, mà là khi tay ai kia khẽ nắm lấy bàn tay bạn.
Ấm áp không phải khi bạn đội chiếc mũ len, mà là khi đầu bạn dựa vào một bờ vai tin cậy.---->
Năm mới sắp đến rồi, Chúc mọi người sẽ ấm áp bên cạnh những người thân yêu và bạn bè!
Nhưng tiếc là bản thân ta vẫn không có sự ấm áp đó,,,híc phải tranh thủ về với mẹ thui ,,,mẹ ơi...con nhớ ghệ thằng bạn quá,..
->Doc them


-Cung Chúc Tân Xuân Phước Vĩnh Cửu
Chúc Trong Gia Quyến Được An Khương
Tân Niên Lai Đáo Đa Phú Quí
Xuân Đến An Khương Vạn Thọ Tường


-Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua.
Phúc lộc đưa nhau đến từng nhà.
Vài lời cung chúc tân niên mới.
Vạn sự an khang vạn sự lành


- Năm mới chúc nhau sức khỏe nhiều.
Bạc tiền rủng rỉnh thoải mái tiêu.
Gia đình hạnh phúc bè bạn quý.
Thanh thản vui chơi mọi buổi chiều.

- Đầu xuân năm mới chúc BÌNH AN,
Chúc luôn TUỔI TRẺ chúc AN KHANG.
Chúc sang năm mới nhiều TÀI LỘC,
Công thành danh toại chúc VINH QUANG..

- CUNG kính mời nhau chén rượu nồng
CHÚC mừng năm đến, tiễn năm xong
TÂN niên phúc lộc khơi vừa dạ
XUÂN mới tài danh khởi thỏa lòng
VẠN chuyện lo toan thay đổi hết
SỰ gì bế tắc thảy hanh thông
NHƯ anh, như chị, bằng bè bạn
Ý nguyện, duyên lành, đẹp ước mong

- Cung chúc tân niên một chữ nhàn.
Chúc mừng gia quyến đặng bình an.
Tân niên đem lại niềm Hạnh Phúc.
Xuân đến rồi hưởng trọn niềm vui
->Doc them

happy new year 1

*•,¸.¸,•*¤*•,¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.,•*¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.¸,•
Happy New Year!
Busy in work!
Funny in life!
Crazy in love!
Lucky in games!
Money in pocket!
Never sad, always fun.
*•,¸.¸,•*¤*•,¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.,•*¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.¸,•

Năm hết Tết đến .*.*. Đón Trâu , tiễn Chuột .*.*. Chúc ông, chúc bà .*.*. Chúc cha, chúc mẹ .*.*. Chúc cô, chúc cậu .*.*. Chúc chú, chúc dì .*.*. Chúc anh, chúc chị .*.*. Chúc luôn các em .*.*. Chúc cả các cháu .*.*. Dồi dào sức khỏe .*.*. Có nhiều niềm vui .*.*. Tiền xu nặng túi .*.*. Tiền giấy đầy bao .*.*. Đi ăn được khao .*.*. Về nhà người rước .*.*. Tiền vô như nước .*.*. Tình vào đầy tim .*.*. Chăn ấm, nệm êm .*.*. Sung sướng ban đêm .*.*. Hạnh phúc ban ngày .*.*. Luôn luôn gặp may .*.*. Tràn đầy hạnh phúc!
*•,¸.¸,•*¤*•,¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.,•*¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.¸,•
Chúc một năm mới vui vẻ, 12 tháng sức khoẻ, 52 tuần thành công, 365 ngày hạnh phúc, 8.760 giờ tốt lành, 525.600 phút may mắn, 31.536.000 giây như ý...
Wishing you 1 year of happiness, 12 months of fun, 52 weeks of gladness, 365 days of success, 8760 hours of good health and 525600 minutes of good luck !
*•,¸.¸,•*¤*•,¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.,•*¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.¸,•
Cung chúc tân niên, Sức khỏe vô biên, thành công liên miên, hạnh phúc triền miên, túi luôn đầy tiền, sung sướng như tiên.
*•,¸.¸,•*¤*•,¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.,•*¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.¸,•
Đong cho đầy Hạnh phúc. Gói cho tròn Lộc tài. Giữ cho mãi An Khang. Thắt cho chặt Phú quý. Cùng chúc nhau Như ý, Hứng cho tròn An Khang, Chúc năm mới Bình An. Cả nhà đều Sung túc
*•,¸.¸,•*¤*•,¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.,•*¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.¸,•
Chúc mọi người hay ăn chóng béo,*¤* tiền nhiều như kẹo,*¤* tình chặt như keo, *¤*dẻo dai như mèo,*¤* mịn màng trắng trẻo,*¤* sức khỏe như voi
Sang năm mới chúc mọi người có một bầu trời sức khoẻ,*¤* một biển cả tình thương,*¤* một đại dương tình cảm,*¤* một điệp khúc tình yêu,*¤* một người yêu chung thủy,*¤* một tình bạn mênh mông, *¤* một gia đình thịnh vượng. Chúc các bà, các ông, các cô, các chú, các chị, các anh sang năm mới vạn sự như ý, *¤* tỷ sự như mơ,*¤* làm việc như thơ,*¤* đời vui như nhạc,*¤* coi tiền như rác,*¤* coi bạc như rơm, *¤* chung thủy với cơm và sắc son với phở.

*•,¸.¸,•*¤*•,¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.,•*¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.¸,•
Chúc sang năm mới lanh như Chuột, siêng như Trâu, khỏe như Cọp, mềm mại như mèo, sang như Rồng, "thon thả" như Rắn, nhanh như Ngựa, hiền như Dê (khi học), nghịch như Khỉ (khi chơi), cần mẫn như Gà, tốt bụng như Chó, và dễ xương như Heo
*•,¸.¸,•*¤*•,¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.,•*¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.¸,•
Chúc cho ai đó được hạnh phúc bên nửa yêu thương!
Chúc cho ai đó còn cô đơn sẽ tìm thấy một bờ vai chia sẻ!
Chúc cho ai đó sẽ tìm lại được nhau sau những tháng ngày xa cách!
Chúc cho năm mới tràn đầy niềm vui; hạnh phúc vừa đủ và bình yên thật nhiều! Không chỉ là nụ cười mà đôi khi những giọt nước mắt cũng là niềm hạnh phúc; không có tình yêu nào là vĩnh cửu, chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu, chúc cho ai đó sẽ giữ được những giây phút ấy suốt cả cuộc đời! ...............................!

*•,¸.¸,•*¤*•,¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.,•*¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.¸,•
Đừng chọn vẻ bề ngoài, vì bạn ko biết bên trong cái bề ngoài đó là gì! Đừng chọn vật chất vì bạn ko biết bao giờ thì nó mất đi! Đừng chọn lời nói, vì bạn ko thể biết nó chính xác tới đâu!... Hãy chọn hành động, bởi nó chứng minh cho suy nghĩ! Hãy chọn ý chí, vì nó quyết định tương lai! Hãy chọn nụ cười, vì chỉ có nụ cười mới hàn gắn con người, kết nối tình bạn - tình yêu, là niềm hạnh phúc cho cả một cuộc đời!...Gửi bạn lời chúc an lành cho thứ 2, may mắn cho thứ 3, nụ cười cho thứ 4, vui vẻ cho thứ 5, thành công cho thứ 6, tình yêu cho thứ 7, cho ngày Chủ Nhật tràn đầy hạnh phúc...
*•,¸.¸,•*¤*•,¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.,•*¤*•,¸.¸,•*¤*•,¸.¸,•
->Doc them

Em có về





Em đi rồi còn ai nhung nhớ
Keyboard kia từng phím rã rời
YM giờ đã thành xa xôi
Bao Nick kia cũng trở nên vô nghĩa.

Biết là thế sao vẫn buồn đến thế
Tiếng tim mình chỉ để mình nghe.
Mùa đông sang biết Em có về
Cho bớt lạnh trái tim Anh mệt mỏi.

Em có về cho lòng anh bối rối
Chắt chiu từng câu nói vụng về.
Chỉ nhìn Em cho mắt thoả thuê
Những khát khao đầy theo năm tháng.

Em có về mang theo sợi nắng
Vun vén từ thu vàng vừa qua.
Chỉ chút thôi cũng đủ đấy mà
Hồi sinh lại trái tim anh cũ kĩ.
->Doc them

Em ở nơi đâu?




Tôi đi tìm Em chứ Em ở nơi đâu
Cà phê nguội Tôi gục đầu chờ đợi.
Thoáng đâu đây giọng Em vừa nói?
Là mơ thôi vì Em đã rời xa...

Kỉ niệm cũ vẫn xanh mượt mà
Cánh hoa cũ vẫn vàng như lửa.
Thoáng bóng ai lướt qua khung cửa
Phải Em không? Xin chớ cợt đùa.

Em hãy vào lần cuối tiễn đưa
Biết khi nao mình còn gặp lại.
Xóa yêu thương cho vơi sợ hãi,
Bởi biết rằng không có ngày mai.

Nuốt ánh mắt để tạc hình hài.
Môi câm lặng, nghe tim đau đớn.
Thân xác như hồn ma lởn vởn,
Em là ai? Và Tôi sẽ là ai?

Tôi sẽ lang thang như kẻ lạc loài
Vắng bóng Em Thế giới thành ảo thực.
Làm sao quên Em trong tiềm thức
Khi hồn Tôi đã hòa quyện hồn Em./.
->Doc them
Bóng em qua đường

Khổ đau đã bước qua
Hạnh phúc mon men lại
Xua tan bao sợ hãi
Chờ đợi câu yêu thương.

Thoáng bóng em qua đường
Tôi ngoái nhìn lặng lẽ
Biết là mình không thể
Được nhận câu yêu thương.

Cay mắt vì bụi đường
Ngại ngùng không dụi nhẹ
Cứ để nhoà như thế
Cho đời bớt vấn vương.

Em khuất cuối nẻo đường
Chỉ mình tôi đứng lại
Nụ cười em đọng mãi
Thoáng vọng quanh đâu đây. ->Doc them

Chết chắc

Một lữ khách trên sa mạc bị lạc đoàn, số nước ngọt ít ỏi mang theo cũng gần cạn. Trong lúc tuyệt vọng ông ta than: "Ôi, Thượng đế ơi! Người nỡ để con chết thế này sao?"

Bỗng từ trên cao có tiếng vọng xuống: "Ta không thể mang nước uống đến cho con được nhưng ta có thể trả lời các câu hỏi của con".

Lữ khách mừng rỡ hỏi:

- Vậy xin người hãy cho con biết, nơi có nước ở gần đây nhất?

- Gần lắm, nó chỉ cách chỗ con đứng chưa tới nửa dặm.

- Ở hướng nào ạ? Đông, Tây, Nam hay Bắc?

- Hướng đi xuống con ạ! ->Doc them

Đầu Năm Cho Em

Buổi em về Xuân còn vương nắng nhạt.
Cánh mai vàng rung động cõi lòng anh
Trong hơi thở nghe nàng Xuân thổn thức
Phải không em! Xuân đã đến hay chưa?
Xuân chưa đến, xin em chờ Xuân nhé!
Chờ khẽ thôi, không Xuân lại giận hờn.
Để ta cùng uống cạn chén rượu thơm
Rồi mong ước cho nhau nhiều mộng đẹp.

Buổi anh về Xuân đi qua ngõ hẹp
Dáng Xuân gầy bàng bạc cuối chân mây
Anh đi rồi Xuân còn ở lại đây
Cho tiếc nuối một thời anh thương nhớ.

Xuân trở lại xin em đừng bỡ ngỡ
Hãy ráng cười dù duyên nợ chưa xong.
Để mai sau lòng tự hỏi lại lòng
Phai năm tháng vẫn còn hoài chút nhớ......
->Doc them

Chúa cũng đứng về phía đội tuyển VN

đã 1 tuần qua mà vẫn còn cảm giác lâng lâng vào trận chung kết AFF CUP,..sao một đêm thức trắng la hét ,đánh thùng đánh trống ,,,bỏ lại hậu quả 2 ngày nói kô ra hơi,,,2 cái nắp vung nồi bị móp méo rùi không cánh mà bay,,,không biết giờ đang ở đâu vì có 1 nhóm con gái hỏi mượn rùi đi đâu mất tiêu,,, còn cái nồi thì bị lủng một lổ kô làm gì được,,nản nhưng mà vui,,,lên trên mạng đọc lại mấy bài báo lại càng vui,,,
Chúa cũng đứng về phía đội tuyển VN
Rooney hỏi Chúa: "Khi nào đội tuyển Anh vô địch World Cup?", Chúa nói: "20 năm nữa". "Trời, lúc đó con về hưu rồi".

Thonglao hỏi: "Khi nào Thái Lan vô địch ASIAN Cup?", Chúa nói: " 50 năm nữa". "Trời, lúc đó thì con chết rồi".

Trước trận chung kết AFF Cup, ông Calisto hỏi Chúa: "Khi nào VN vô địch AFF Cup?", Chúa cười: "Tối nay con nhé. Các con cũng chờ 50 năm rồi còn gì".




Họp báo sau trận đấu
Công Vinh: Em có làm j đâu, tự dưng bóng rơi vào đầu ...
Minh Phương: Em cũng chỉ câu bừa vào, chẳng may trúng thằng Vinh đấy chứ!!
ông Calisto: Lúc đấy tôi đang định cho Hồng Sơn lên sút cho nó đỡ buồn nhưng mà thằng Phương tranh mất... ->Doc them