Không đếm xuể

Một cặp vợ chồng sống với nhau nhiều năm. Bà vợ có tính hay trăng hoa, mỗi lần ngoại tình bà lại bỏ một hạt đậu xanh vào hũ để đánh dấu.

> Tận cùng nỗi khổ/ Lý do 'ăn nem'/ Vợ ngài "ngã" liên tục đấy!
Ông chồng biết chuyện đó nhưng vì con cái, ông nhẫn nhịn nên hai vợ chồng vẫn sống với nhau đến đầu bạc, răng long. Sau gần hai tháng ốm bệnh, ông chồng sắp sang thế giới bên kia, mới gọi vợ đến và hỏi:
- Bà nó à, tôi biết trong thời gian sống với tôi, bà vẫn có những lúc ngoài vợ ngoài chồng. Tôi biết chuyện đó, nhưng không rõ là bà đã làm chuyện đó bao nhiêu lần, bà có thể thú nhận với tôi để tôi yên lòng ra đi được không?
Bà vợ nghẹn ngào:
- Để tôi kiểm tra đã ông à.
Sau khi vào bếp kiểm tra hũ đậu.
- Được 4 bơ bò hạt đỗ ông ạ. Tôi không biết là bao nhiêu lần nữa.
Ông chồng thều thào:
- Chỉ có thế thôi à?
- Không, đây chỉ là phần còn lại. Phần lớn tôi đã nấu cháo cho ông suốt hai tháng ông ốm rồi.
Ông chồng không nói không rằng rồi... tắt thở.

->Doc them

Biển

(Puskin)

Em thân yêu đã bao giờ thấy biển
Khi nắng chiều tắt dần trên bãi bến
Sóng rì rầm ngoài bãi cát xa xôi
Một cánh buồm rẽ sóng ra khơi
Một khúc hát buồn
Cùng những cánh hải âu trở về trên bến
Mới hiểu lòng anh tháng ngày xa cách
Nhớ thương em dào dạt trong lòng
Em thân yêu đã bao giờ thấy biển
Khi trăng lên rắc vàng sóng biếc
Như ngủ trong mơ nghe biển tâm linh
Một tiếng còi tàu chìm giữa đêm thanh
Một tiếng hát buồn mênh mang trên bến cảng
Mới hiểu lòng anh run lên sung sướng
Những phút êm đềm gần gũi bên em
Em thân yêu đã bao giờ thấy biển
Khi bão táp từ nơi nào ập đến
Gió điên cuồng tàn phá những hàng cây
Gió thét gào vách đá lung lay
Mưa xối xả phũ phàng trên hải cảng
Mới hiểu được lòng anh bàng hoàng đau đớn
Khi nỗi nghi ngờ lung lạc niềm tin ->Doc them
.....




Tình ấy đâu rồi nay cách xa ?

Saigon kỷ niệm tháng ngày qua

Nhớ em thao thức từng đêm gọi

Áo trắng năm xưa, bóng nhạt nhòa



Nhớ quá Saigon... quán phố xưa

Nhớ từng con phố, nhớ đêm mưa

Nhớ trưa hè nắng chung nhau bước

Giây phút bên nhau giỡn với đùa

... ->Doc them

Hai món ngon từ mực

Hương vị thơm ngon, giòn, ngọt của hai món mực dưới đây sẽ khiến các thành viên trong gia đình bạn thích mê. Mời bạn tham khảo công thức chế biến để chiêu đãi cả nhà.

Mực xào chua ngọt


Nguyên liệu: 200 g mực, 1/2 trái ớt chuông xanh, vàng, đỏ, 1/4 củ hành, 1/4 trái thơm, 1/2 trái dưa leo, 1 cọng cần tây, vài cọng cần tàu, cắt khúc, 1 muỗng cà phê tỏi xay, 1 muỗng canh giấm, 1/2 muỗng canh đường, 2 muỗng cà phê nước mắm, 1 muỗng cà phê bột nêm, 1 muỗng bột năng hoà với nước, 2 muỗng canh dầu ăn.

Cách làm:

- Mực làm sạch, tỉa bông, cắt miếng vừa ăn. Ớt chuông cắt miếng vuông. Hành tây cắt múi cam. Thơm cắt miếng. Dưa leo bỏ ruột cắt chéo. Cần tây bỏ lá, rửa sạch cắt chéo.

- Phi thơm dầu, cho mực, củ hành, ớt, dưa, cần tây vào xào chín. Nêm gia vị: bột nêm, nước mắm, giấm, đường. Nếm vừa ăn. Cho bột năng hoà nước tạo độ sánh.

- Múc ra đĩa, rắc cần tàu và tiêu lên trên. Món này dùng nóng với cơm. Nếu nhạt, chấm nước tương pha ớt rất ngon.

Mực xiên nướng


Nguyên liệu: 1 con mực khứa vảy rồng, cắt miếng vuông, 100 g cà chua bi, 100 g hành tím, 1/2 trái bí ngòi vàng, xanh cắt miếng, 1 muỗng canh tương ớt, 2 muỗng cà phê đường, 1 muỗng cà phê bột nêm.

Cách làm:

- Ướp mực với tương ớt, đường, bột nêm.

- Dùng que xiên mực, củ hành, cà bi, bí ngòi. Để lên vỉ nướng sao cho mực và rau củ vừa chín là được.

- Thưởng thức: Cầm từng que dùng nóng với muối tiêu chanh rất ngon. ->Doc them

Tho tang me



Tôi viết vào đây những nỗi lòng
Của đời con trẻ nhớ mẹ thương
Năm nay mẹ ngoài năm mươi đó
Tóc đã phai màu bởi gió sương
Thương chúng con thơ mẹ lặn lội
Đêm ngày vất vả có xá chi
Chỉ mong con được như bè bạn
Dẫu có mệt lòng nhưng mẹ vẫn vui



Quanh năm đó tối tăm mặt mũi
Vì con thơ mẹ khổ gấp nhiều lần
Bàn tay mẹ xưa kia mềm mại lắm
Ru con bằng cái nhè nhẹ xoa lưng
Giờ đây cũng là bàn tay mẹ
Nó đen xạm và thô giáp trai sần
Con yêu lắm yêu đôi bàn tay ấy
Bởi đó là đôi cánh giúp con bay



Mẹ ạ...
Nửa cuộc đời nhuốm màu gian khổ
Vai mẹ gầy gánh nặng đời con
Con khôn lớn mong mẹ nhiều vui vẻ
Còn nửa đời mẹ sẽ sướng vui hơn
Con thương mẹ thương nhiều hơn tất thảy
Nhưng chắc không bằng tình mẹ thương con…
->Doc them
"Thương Người lắm!"
bao lần môi mấp máy,
chưa tròn lời vì tự nghĩ: con trai!
Nên cứng cáp
uy nghiêm
không ủy mị...
Nên giữ trong lòng
dẫu lắm bâng khuâng!



MẸ ƠI!

Bao lần con dạt dào ngòi bút
nắn nót vần thơ xao xuyến: Mẹ ơi!
Thấy mênh mông và dịu ngọt ngàn lời
Sao viết mãi vẫn ý lời ngượng nghịu
Chẳng đủ bao điều... mà người đã tặng con.

Những vần thơ cứ gấp khúc nửa chừng
Ôi chín chữ ấy thôi *
mà vô cùng diệu vợi
tựa biển vô cùng
hơn cát trắng mênh mông
nhỏ nhoi quá
tay con
cô lẻ quá
thơ con
thi - từ hạn hẹp
mà tình người...
mẹ ơi!
thẳm thẳm bao la;

Trước biển hôm nay nhìn mây bay con nhớ
Nhớ đến người con thử viết vần thơ
Vẫn như cũ - ngòi bút con ơ hờ chẳng đủ
Chỉ nhấc lên rồi hạ xuống với hai từ muôn thuở lớn:
Mẹ ơi!... ->Doc them

10/5 day of mother



Mẹ .....
Có bước chân đi con mới hiểu hết
Những nhọc nhằn vất vả mà Mẹ mang
Để con thơ vui trọn giấc mơ vàng
Thân xác Mẹ phải hao mòn cạn kiệt

Có đi xa mới thấu tình tha thiết
Mênh mông sâu thẳm như Thái Bình Dương
Bắc đẩu trong đêm ánh sáng soi đường
Cho con niềm tin vững chân tiến bước

Có va chạm đời con mới thấy được
Chẳng tình yêu nào sánh tình Mẹ trao
Cả đời vì con mắt lệ tuôn trào
Mẹ vẫn mỉm cười thấy con khôn lớn

Khi xa Mẹ rồi nhớ khi đùa giỡn
Níu vạt áo nâu nũng nịu mè nhoe
Mẹ khẽ mắng yêu ..."con gái nhà nghèo ....
Mà cứ ra vẻ tiểu thư quyền quí ...."

Khi ở gần Mẹ con không biết nghĩ
Đã bao nhiều lần khiến mẹ lo âu
Sợ Cha đánh con Mẹ đã van cầu
"Xin Ông thương xót ...từ từ mà dạy ...."

Vì thiếu xét suy con đi từ đấy
Để Mẹ cô đơn mỗi lúc về chiều
Cha sớm ra đi bỏ Mẹ đìu hiu
Thân già quạnh quẽ trông mong con trẻ

Vì nhớ thương con tuổi già bóng xế
Cộng với nhọc nhằn xưa Mẹ phải nương
Sức yếu tàn hơi trăm bệnh tai ương
Cùng nhau kéo đến một mình gánh chịu

Con ở phương xa thật là bất hiếu
Biết Mẹ đớn đau ...kéo đời lê thê
Chì vì muốn được trông thấy con về
Nên phải gánh chịu từng giờ từng phút....

Mẹ ơi rối bời ruột gan từng khúc
Muốn về thật nhanh ôm chặt Mẹ yêu
San sẻ cơn đau khiến xác tiêu điều
Và con hy vọng ...Mẹ vui sống khoẻ ....

Mẹ ơi hãy đợi ngày con về nhé
Quì bên gối Mẹ con trẻ chỉ mơ
Lời ru thật êm ,câu hát ầu ơ
Ru con ..... tròn giấc ...như ngày thơ ấu .....

Mẹ ơi hãy cho con thời yêu dấu
Tuổi dại ngu khờ với lời Mẹ răn
Có lớn đi xa con hãy nhớ rằng
Quê hương ...Nước Việt ...Mẹ Cha là Một ...!!!! ->Doc them

truyen vui

why?
Tết đến nghe pháo nổ lạch tạch vui tai quá, cu Tuần bèn hỏi bố:
- Bố ơi! Sao pháo nó lại kêu to thế hở bố?

- Thì người ta đốt nó kêu chứ sao.

- Tại sao đốt nó lại kêu?

- Thì... lấy lửa đốt nó nóng lên nó kêu.

- Tại sao lại phải đốt nóng nó mới kêu?

- Tại sao? Tại sao cái con khỉ, mày thử đưa đít đây tao đốt nóng xem mày có kêu không nào!!!

bài học đích đáng

Trước cổng thiên đàng, Thánh Peter đang tra cuốn sổ lớn xem người vừa đến có xứng đáng được chấp nhận không. Sau một hồi, Thánh nhíu mày nói:
- Không có gì xấu xa trong cuộc đời của anh, nhưng anh cũng chưa làm điều gì thực sự tốt đẹp. Nếu anh chỉ ra được một điều tốt đẹp mà anh đã làm thì ta chấp nhận.

Anh chàng hào hứng kể ngay:

- Con đang lái xe trên đường bỗng thấy một nhóm côn đồ khoảng 50 tên đang tấn công một cô gái tội nghiệp. Con dừng lại, dùng cờ-lê đập một phát làm tên cầm đầu to lớn ngã xuống. Sau đó, con quay sang đồng bọn của hắn, đang vây xung quanh, quát to:

- Hãy để cho cô gái vô tội này được yên! Cút đi trước khi tao dạy cho tất cả bọn bay một bài học đau đớn!

- Thật ư? Thế con đã dạy cho chúng bài học đó chưa? - Thánh Peter cảm động hỏi.

- Dạ rồi, chỉ mới cách đây... 2 phút thôi ạ! ->Doc them