nho nguoi yeu

Anh đã dùng tên em làm password/
Cứ logout ra lại login vào/
Và như thế mỗi ngày trên bàn phím/
Em vẫn đi về trong nỗi nhớ xôn xao...

Minh ve vinh long duoc may hom roi..buon wa ben can tho con co ban be nen bot nho em..ve nha buon muon chet ,.,.du cung vui vi lan nay ve ngay dot lam lua.,,nen co the phu nha phoi lua va coi chung nha..toi nghiep cha me gia yeu het rui.,.,.hien tai nha chang con ai nua chu..nam nay cha muon nguoi ta cat lua va tuot lua luon nen chi co moi viec la phoi lua thui,.nhung rinh toi rinh lui cung met muon chet..minh thi khong wen lam,..tay bi phong het tron..nhung rang thui...
o nha buoi toi that la cuc hinh ..toi xem phim 6h30 la xong .cha me ngu het .minh o ngoai lay sach ra doc thi muoi can.danh chung vo mung ngu.nhung troi oi ben can tho wen canh 1h ngu bi gio chua 7 gio dau ngu duoc..nam mot minh nho em muon khoc,,ma con trai khoc thi ki.nhung tu nhien thay nong nong noi khoe mat rui nuoc mat cu trao ra thui..,,them nghe giong em noi wa.du la em mang chui minh cung duoc,,.,he nham mat lai thi lai thay hinh bong em hien ra....nho em nhieu,,gia nhu tu nhien chet di dam suong hon.....cu thay minh co loi voi em.luon lam em buon...........
vai bua em thi rui .khong the lam phien em mai.,.. du lam phien bay gio rui khong le mai mot lai lam phien tiep..cung phai biet diem dung thoi.,,..
van biet ta con nhieu chuyen phai lam..em cung vay.nhung sao trong long cam thay trong trai wa,.,khong co em ta khong lam duoc gi dau,.,
Nhung phai quyet tam thoi...ai cung co cong viec cua rieng minh ..biet kho tim toi nhau thi khong nen lam kho em nua,.,.,doi luc ta tu nhien suy nghi thong suot .nhung sau do 15 phut thi lai vuong vao xau hon..muon..co em thoi,,con chuyen gi cung bo wa,,,chua bao gio ta muon goi dien cho em nhu luc nay,...chang biet em dang lam gi ..dang hoc bai hay dang di choi dau do...
thoi ..cau chuc em luon binh yen va hanh phuc...co len em nha..anh mong em thi dau hon chinh em nua do,,,vi so em thi diem khong cao..thi em se khong hoc len duoc lien>> ve nha me vo ga di luon .thi chac anh o gia wa,,,tuong lai that la den toi..........oi ta cam thay ban than ich ki wa,,khi muon em chi la cua rieng ta ma ta nao lo cho em duoc hanh phuc...........
thong cam cho anh nha em...khong the nao bat em ra khoi tam tri anh..
->Doc them

Thơ tặng một người



Không hiểu sao mãi chẳng thể quên
Khoảng trời trong veo đôi mắt ấy
Phút đầu tiên anh nhìn em bối rối
Gọi thu về nhóm ngọn lửa đầu tiên

Tình yêu đầu tựa sắc cỏ dịu êm
Đôi mắt yêu thương đốt lòng anh lửa cháy
Em dịu dàng như mùa thu ấy
Và đáng yêu tựa đôi mắt hay cười

Và bây giờ thì xa cách vô biên
Em đã quên? Sẽ quên? Còn anh thì sẽ nhớ
Khoảng trời năm xưa bình yên nhỏ nhỏ
Rất dịu dàng trong đôi mắt nhìn anh

->Doc them

Nếu có một ngày...


Nếu có một ngày anh không yêu em?
Xin hãy xóa dùm anh câu chuyện cũ
Xin hãy để cho tình yêu dang dở
Ngủ im lìm trong kí ức phôi pha

Nếu có một ngày, anh quên đi kỉ niệm
Của một thời bỏng cháy khát khao
Mong em hãy tìm về nơi ấy
Gửi những vui buồn một thuở yêu anh


Anh rất sợ ngày mai sẽ đến
Có bóng hình người khác trong anh
Có tình yêu sau bước qua tình yêu trước
Để nỗi buồn đuổi dài theo năm tháng…không em!

Nếu có một ngày anh không yêu em?
Em hãy viết lời thề xưa lên giấy
Nhờ ngọn lửa gửi về phương ấy
Phút yêu nào, tan theo khói mây.


Trong lòng em có lẽ chỉ đắng cay
Chỉ còn những tủi hờn ngơ ngác
Chỉ có vậy em mới quên nhanh nhất
Kẻ “phụ tình” một thuở rất yêu.

->Doc them

bua lam cuoi cung...


cuoi cung thi minh cung da nghi viec o tiem net nay rui...cung nhieu ki niem thiet,,.nhung minh con nhieu chuyen can phai lam .khong the di lam hoai ..du sao ,,tien thi luc nao ma khong can nhung phai biet viec nao can lam truoc chu ..truoc tien phai lo hoc cai da.con di lam toi may muoi nam lan...lo gi..
Mai minh ve nha roi ..toi 10 /7 moi qua can tho lai...
toi nam hoc thu 3 rui...phai co gang hoc thoi,,con thoi gian 2 nam nay hi vong minh trang bi du kien thuc ra truong......
duy co chuyen tinh cam minh khong the nao gat sang mot ben nua...luc nao cung nho toi tieu thu nho,...du cho minh co co gang cach may thi hinh anh em cu chay toi chay lui trong dau anh..lam cho anh so em chay riet moi chan luon,,,
ai cung vay ..thuong thi deu co 1 tinh cam dac biet sau sac danh cho nguoi yeu,,va nguoi do trong long anh la em,,,,khi nguoi ta co mot tinh cam moi thi tinh cam cu dan phai tan di theo nam thang ,tuy khong hoan toan bien mat nhung no khong anh huong gi,,,nhung anh thi mai mai khong muon em quen em va cung khong muon at dau tinh cam voi bat ki ai khac ngoai em,..co le hien tai em la quan trong nhat doi voi anh,,,du biet co hoi duoc ben canh em la rat mong manh neu no khong co .nhung anh van tin mot luc nao do em thay doi cach nghi ve anh,,va cung mong em vuot qua moi kho khan hien tai de co the tu do tu tai thich lam gi thi lam nhu em mong uot ..khong con phai lo lang nhieu thu nua...uoc gi anh mang lai duoc hanh phuc cho em...
khong biet hien tai em dang lam gi nhi...toi roi..thanh pho gio co lanh khong..? em benh hom ray het chua...muon dien cho em duoc nghe em noi chuyen,,nhung lo hua roi,...ngoai viec co gang cam cu voi noi nho tran ngap trong long a that khong biet lam gi day,,,


"co nhung luc guc dau ben ban phim

anh vo tinh nhan Shif viet ten em
"
->Doc them

Mất nửa

Con đường mất nửa thành ba
Mặt trời mất nửa nhập nhòa hoàng hôn
Trăng lên mất nửa lại tròn
Tim anh mất nửa chỉ còn bóng em

có phải
Có phải chăng yêu là thương nhớ
Là đợi chờ một bóng hình xa xăm?
Là mơ ước những chuyện xa vời
Là những gì không có trong thực tế.
->Doc them

tho tinh toan hoc


Tôi vẫn nhớ những khi em Ðối Diện
Ánh mắt nhìn bằng Góc Ðộ Ðường Cong
Lòng xôn xao cho Quĩ Ðạo đi vòng
Hồn tôi để Giao em Ðường Tiếp Tuyến
Em lướt qua, cho buồn-vui Nghịch Biến
Gặp một lần, nơi Tiếp Ðiểm mà thôi
Tôi Xoay Tròn, tìm lại nhưng xa rồi
Em sẽ mãi ra đi về Vô Cực


Nhưng tình tôi là một đường Trung Trực
Như thật thà Cân Xứng nơi con tim
Tôi Phân Ðều, và xuyên qua giữa em
Nơi Trung Ðiểm, tôi muốn tình Vuông vẹn


Rồi một ngày, tình Tam Giác cũng đến
Tôi hiện hình, trong ba Góc Bù Nhau
Em vì ai mà Phụ để tôi sầu
Nhìn đau đớn Cạnh Huyền em nối mộng

Tôi thả đời theo Trung Tuyến phóng túng
Em lại tìm Hình Thông Số Bình Phương
Ðến Nội Tâm, tôi dừng chốn đau thương
Buồn man mát, em đùa trên Ngoại Tiếp

Nói làm chi, Ðịnh Phân đà muôn kiếp
Em lạc vào một Quỉ Tích cuồng quay
Tôi đứng đó, Khoảng Cách không đổi thay
Nhìn thầm lặng, một Góc đời Trực Diện

->Doc them

Cham ngon hay


*Khi hướng về phía mặt trời, bóng tối sẽ khuất sau lưng ta.......Khi đêm đến bạn sẽ thấy những vì sao.....


*Bạn chớ nên bỏ cuộc khi bạn vẫn còn điều gì đó để cho đi. Ko có gì là hoàn toàn bế tắc, sự việc chỉ thật sự trở nên bế tắc khi bạn thôi ko cố gắng nữa.


*Mỗi ngày là một món quà mà cuộc sống đã ban tặng cho chúng ta.


*Điều quan trọng ko phải vị trí ta đang đứng, mà ở hướng ta đang đi.


*Niềm tin là một sức mạnh có thể biến điều ko thể thành điều có thể.


*Người ta có thể quên đi điều bạn nói, nhưng những gì bạn để lại trong lòng họ thì ko bao giờ nhạt phai.


*Thật dễ nuối tiếc về một điều gì đó đã mất đi nhưng sẽ rất khó nhận ra và trân trọng những gì ta đang có...


*Niềm tin vào chính mình có sức mạnh xua tan bất kì sự hoài nghi nào của người khác.


*Khi tự nhìn nhận cuộc sống của mình đã hoàn hảo, ko còn mục đích lớn lao gì nữa thì có nghĩa là cuộc sống của bạn đang mất đi rất nhiều ý nghĩa.


*Mọi thứ rồi sẽ qua đi, chỉ còn tình người ở lại.


*Cách nhìn sự việc quan trọng hơn những gì đã diễn ra.


*Khi là chính mình, bạn ko có bất cứ điều gì phải sợ hãi.


*Với thế giới, bạn chỉ là một hạt cát nhỏ - nhưng với một người nào đó, bạn là cả thế giới của họ.


*Nếu chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài của một người thì có lẽ bạn sẽ thất vọng, nhưng nếu bạn nhìn một người theo cách mà bạn mong muốn thì nhất định họ sẽ trở thành người như bạn mong đợi.


*Chúng ta sẽ nhận lại những gì chúng ta cho đi.


*Hãy nhìn ra thế giới xung quanh để thấy rằng bạn vẫn còn rất hạnh phúc so với những đau khổ mà người khác đang phải gánh chịu.


*Cuộc sống ko bao giờ là bế tắc thực sự hay có khái niệm mất tất cả một khi bạn còn có niềm tin.


*Trong cuộc sống, nơi nào có một người chiến thắng, nơi đó có một người thua cuộc. Nhưng người biết hi sinh vì người khác luôn luôn là người chiến thắng.



*Ko tin vào chính mình - tức là bạn đã thất bại một nửa trước khi bắt đầu.


*Sự chia sẻ và tình yêu thương là điều quý giá nhất trên đời.


*Cho dù hoàn cảnh hiện tại có tồi tệ thế nào đi nữa, sẽ ko có thời điểm nào cho sự bắt đầu tốt hơn là ngay từ bây giờ.


*Những kí ức và kỉ niệm đẹp sẽ giúp con người vượt qua những thử thách của cuộc sống.


*Người bi quan luôn tìm thấy những khó khăn trong mọi cơ hội.
Người lạc quan luôn nhìn được những cơ hội trong từng khó khăn.


*Sự thay đổi của cuộc sống là điều ko thể tránh khỏi - Việc của chúng ta đơn giản là lựa chọn cách để vượt qua mà thôi.


*Sự khác biệt giữa những người thành công và những người thất bại ko phải là ở sức mạnh, kiến thức hay sự hiểu biết - mà chính là ở ý chí.


*Hãy làm những việc bình thường bằng lòng say mê phi thường.


*Có một nghịch lí: Hạnh phúc thật sự chỉ đến khi bạn biết mạnh dạn cho đi - chứ ko phải nắm giữ thật chặt.


*Đôi khi, trong cuộc sống, có những thời điểm mà tất cả mọi thứ đều dường như chống lại bạn, đến nỗi bạn có cảm tưởng mình ko thể chịu đựng thêm một phút nào nữa. Nhưng hãy cố đừng buông xuôi và bỏ cuộc, vì sớm muộn gì mọi thứ rồi cũng sẽ thay đổi.

The love we gave is the only love we keep"
(Tình yêu cho đi là thứ tình yêu duy nhất ta còn giữ)

"Nếu anh thấy một gia đình hạnh phúc, anh nên tin rằng ở trong gia đình có một người đàn bà biết quên mình."

"Trong khi đau khổ, người ta nhận ra bạn bè "


Tình bạn chân thực là cây sồi và dây thường xuân.Đứng cùng đứng,ngã cùng ngã

*. Chớ có đi tìm của cải xa hoa, bởi vì nó chỉ đánh lừa bạn

Chớ có đam mê vẻ bề ngoài, bởi vì nó sẽ chóng tàn phai
Hãy đi tìm người khiến bạn mỉm cười

Bởi vì chỉ có nụ cười mới có thể thắp sáng một ngày tăm tối
Hãy cứ hy vọng, rằng bạn sẽ sớm tìm thấy người khiến bạn mỉm cười.

*.Cầu chúc cho bạn có đủ hạnh phúc để trở nên đáng yêu, đủ gian nan để khiến mình mạnh mẽ, đủ nỗi buồn để có lòng nhân ái, đủ hy vọng để biết mình hạnh phúc và đủ tiền để mua những món quà tặng nhau.

*. Khi cánh cửa hạnh phúc đóng lại, cái khác sẽ mở ra

Nhưng chúng ta lại thường nhìn quá lâu vào cánh cửa đóng để rồi không thể nhìn thấy cánh cửa nào đang mở sẵn cho ta.
Chúng ta không biết có gì chỉ đến khi đánh mất nó

Chúng ta cũng chẳng biết đã bỏ lỡ điều gì cho đến khi điều ấy trở lại

*.Hãy luôn đặt ta vào vị trí của người để biết rằng nếu ta đau thì chắc chắn người cũng đau như ta vậy.

*.Khởi nguồn của tình yêu là hãy để người ta yêu được sống như chính họ và đừng cố uốn nắn họ theo hình mẫu của ta
Nếu không, ta chỉ yêu hình ảnh phản chiếu của ta trong chính họ mà thôi

*.Có lẽ Chúa muốn ta gặp vài người "khác" trước khi gặp người "ấy" để rồi cuối cùng khi gặp được người "ấy" ta mới biết "món quà" Chúa ban có ý nghĩa biết bao.

*.Chỉ mất một phút để cảm thấy say đắm ai đó, một giờ để thích và một ngày để yêu. Nhưng ta sẽ mất cả cuộc đời chỉ để quên một người

*.Khi bỏ qua tất cả cảm xúc, niềm si mê, sự lãng mạn mà ta vẫn thấy còn yêu thì đó chính là tình yêu.

*.Đáng buồn thay, khi bạn gặp được người rất có ý nghĩa đối với đời bạn thì lại nhận ra người ấy chẳng cùng cảm xúc như bạn.

Và bản thân bạn sẽ phải chọn lựa
Hoặc ngồi đó mà gặm nhấm nỗi buồn
Hoặc để cho điều đó trôi qua mãi mãi

*.Tình yêu sẽ đến với những ai vẫn nuôi hy vọng cho dù đã có lần bị phản bội, với những ai vẫn ấp ủ tình yêu cho dù đã có lúc bị chôn sâu trong những vết thương lòng.

->Doc them

Tho tinh it :Anh







Miền domain em vẫn mãi đi tìm
Lạc chốn nào trong hàng triệu website
Đến thăm anh bằng địa chỉ e-mail
Niềm thương nhớ trải dài trên keyboard



Chân tình anh chẳng thể nào download
Người ta dùng flashget còn đâu
Em yêu anh dù mọi lỗi Windows
Disconnect vẫn vẹn tình chung thủy


Enter rồi là tình đã trao đi
Anh có hiểu sau mỗi lần Accept
Hay người ấy là Photoshop đẹp
Em vụng về lóng ngóng mỗi lần Paint

Em tìm anh qua hàng vạn nickname
Giấu data sâu tận cùng harddisk
Rồi ngơ ngẩn mỗi lần anh exit
Chơ vơ buồn giữa biển list Invis (ible)



Em lại tìm anh qua cửa sổ Archive
Mà chẳng thấy dáng hình trên desktop
Em đau đớn khi mỗi giờ log off
Biết lòng anh em có mãi defaut



Hạnh phúc nào select được bằng mouse
Nhưng yêu rồi nào ai biết True, False
Dẫu virus giăng đường link đầy rẫy
Vì yêu anh em sẽ vượt firewall ->Doc them

ý nghĩa cuộc sống


Đừng e dè đối mặt thử thách.
Chỉ khi thử sức mình bạn mới học được can đảm.

Đừng đóng cửa trái tim và ngăn cản tình yêu đến chỉ vì bạn không thể nào tìm ra nó.

Cách nhanh nhất để nhận tình yêu là cho,cách mau nhất để mất tình yêu là giữ nó quá chặt,cách tốt nhất để giữ gìn tình yêu là cho nó đôi cánh tự do..

Đừng từ chối nếu bạn còn cái để cho.

Đừng đi qua cuộc sống quá nhanh đến nỗi bạn quên mất mình đang ở đâu và quên mình đang đi đâu.

Đừng ngại học hỏi.Kiến thức là vô bờ là một kho báo mà ta luôn có thể mang đi dễ dàng.

Đừng sử dụng thời gian hay ngôn từ bất cẩn,,,hai thứ đó ta đều không bao giờ không thể lấy lại..

Cuộc sống không phải là một cuộc chạy đua .nó là một hành trình mà bạn có thể từng bước tận hưởng khám phá.

Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại.Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.

Có những khoảnh khắc trong cuộc đời khiến bạn nhớ người ta thật nhiều , đến nỗi bạn chỉ muốn chạy đến và ôm họ thật chặt . Hãy cho người đó biết bạn đã có suy nghĩ như thế !.


Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.



Tương lai tươi sáng thường dựa trên quá khứ đã quên lãng, bạn không thể sống thanh thản nếu bạn không vứt bỏ mọi nỗi buồn đã qua.



Một điều đáng buồn trong cuộc sống là khi bạn gặp một người có nghĩa đối với bạn , để rồi cuối cùng nhận ra rằng họ sinh ra không phải để cho bạn và chỉ có thể để họ đi ....



Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.



Đừng quên hy vọng, sự hy vọng cho bạn sức mạnh để tồn tại ngay khi bạn đang bị bỏ rơi.




Đừng đánh mất niềm tin vào bản thân mình. Chỉ cần tin là mình có thể làm được và bạn lại có lý do để cố gắng thực hiện điều đó.



Đừng để những khó khăn đánh gục bạn, hãy kiên nhẫn rồi bạn sẽ vượt qua.

Đừng chờ đợi những gì bạn muốn mà hãy đi tìm kiếm chúng.

Hãy mỉm cười trong cuộc sống. Nụ cười của bạn mang lại hạnh phúc cho người xung quanh và do đó cũng mang lại hạnh phúc cho chính bạn.



Đừng bao giờ nói không còn yêu nữa nếu nước mắt của người kia vẫn có thể giữ chân bạn .

Ðừng khóc vì mọi việc đã qua, hãy cười vì mọi việc đang chờ phía trước.

Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian.

Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi.

Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười xua tan màn đêm u tối trong bạn.



Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác.



Người hạnh phúc nhất không cần phải có mọi thứ tốt nhất, họ chỉ là người làm cho mọi việc, mọi chuyện đều diễn ra theo ý họ.



Hạnh phúc thường đánh lừa những ai khóc lóc, những ai bị tổn thương, những ai đã tìm kiếm và đã thử. Nhưng nhờ vậy, họ mới biết được giá trị của những người chung quanh họ.



Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười, lớn lên bằng nụ hôn và thường kết thúc bằng nước mắt (Okies!).



Khi bạn được sinh ra , bạn khóc còn mọi người xung quanh cười. Hãy sống sao cho khi bạn qua đời, mọi người khóc còn bạn, bạn cười.



Hãy giữ những vật dù nhỏ nhất của người bạn thân... biết đâu sau này nó sẽ là một kỉ niệm của bạn.



Hãy nói những lời yêu thưong nhất đến người mà bạn yêu thương ....

Bạn chưa cần đến 3 giây để nói "I love you", chưa đến 3 phút để giải thích câu nói ấy, chưa đến 3 ngày để cảm nhận được ý nghĩa của nó , nhưng để chứng minh câu nói đơn giản ấy thì cả cuộc đời vẫn là chưa đủ.



Cũng như vậy: Chỉ cần thời gian một phút thì bạn đã có thể cảm thấy thích một người. Một giờ để mà thương một người. Một ngày để mà yêu một người. Nhưng mà bạn sẽ mất cả đời để quên một người.



Không ai đáng giá bằng những giọt nước mắt của bạn. Và những người đáng giá sẽ không bao giờ làm bạn khóc.



Chỉ khi bạn thật sự mong muốn ai đó được hạnh phúc, thậm chí hạnh phúc đó không phải dành cho bạn, bạn mới hiểu rằng bạn đã yêu người đó thật sự mất rồi.



Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết mình đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.



Hãy làm những gì bạn muốn làm, mơ những gì bạn muốn mơ , tới đâu bạn muốn tới , trở thành những gì bạn muốn , bởi bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả những gì bạn muốn .



Hãy Gạt Những Âu Lo Cuộc Sống !

Yêu là mạo hiểm vì có thể bị từ chối. Nhưng không mạo hiểm thì đã là thất bại rồi vì trong cuộc sống điều nguy hiểm nhất là không thử thách điều gì .



Tình yêu là con dao. Nó đâm nát con tim hay có khi nó khắc sâu vào tim ta những vết khắc diệu kỳ và sẽ theo ta đến cuối đời.



Người ta vá áo bằng kim, còn bạn sẽ vá con tim bằng gì?

Tình yêu là một món quà – mà chỉ có thể đâm chồi nảy lộc khi được trao tặng đi.

Tôi mong bạn có đủ hạnh phúc để trở nên ngọt ngào , có đủ thử thách để trở nên vững mạnh , có đủ nỗi buồn để bạn hiểu cuộc đời , có đủ niềm tin để bạn bước tới và có đủ tình yêu để dâng hiến cho đời . ->Doc them

nho nha qua !!


sang nay cha dien qua hoi sao het tien rui khogn chiu ve,,ma cung dang co chuyen cha ho ive duoc ko,hic.,cong nhan het tien thiet roi..cung nho nha lam.nhung sang mai thi rui sao ve..chieu nay con di lam nua....
hic,,hom qua toi gio cam dien thoai hoai muon nhan em vai dong nhugn thoi..so phien em lam....ma luc ray minh bi sao do...toi qua tu nhien cam dien thoai ,suy nghi lung tung tu nhien bam goi cho em...hic may la tat kip thoi ..khong biet may em co nhan kip khong. hic,,ma dau phai 1 lan..toi 3 lan lan..so qua bo dien thoai luon,,,that ra lo hua em goi..to toi em thi xong moi goi.du them nghe giong em lam em biet ko..anh noi nay van hoai mong co lan em goi lai cho anh,,,
hom qua di lam quen may theo...trong long cu but ruc ko yen..so em goi den hoac nhan anh ma anh ko biet,,,( du a biet em ko goi dau,,,,) cam giac luc do cu muon ve nha ngay thoi,.,,nhung khi ve thay may van vay..ko co tin gi cua em..trong long vua vui vua buon...
" nguoi o ben troi ta o day
cho mong phuong no ngong phuong nay
tuong tu doi chon tinh ngan dam..
van ly sau len nui tiep may"
->Doc them

Tiec

Tại một kỳ thi của trường Y, giáo sư hỏi một sinh viên:

- Với loại thuốc này anh sẽ cho bệnh nhân uống với liều lượng bao nhiêu

- Dạ, ba thìa ạ.

Sau vài phút thấy thầy im lặng, thí sinh nọ dè dặt hỏi:

- Thưa giáo sư, em muốn trả lời lại.

Ông giáo sư nhìn đồng hồ rồi nói:

- Tôi rất lấy làm tiếc, bệnh nhân đó đã tắt thở. ->Doc them

Đánh thuế chuyện ấy

Nửa đêm, một bà cụ đang đi trên đường, hai tay xách hai cái túi khá to. Bất chợt một cái túi bị rách, từ đó rơi ra vài tờ 100 ngàn.
Một cảnh sát thấy thế bèn nhặt lấy, vừa đuổi theo gọi bà cụ vừa gọi:
- Này cụ ơi, tiền của cụ rơi này!
- Quý hoá quá! Cám ơn cậu!
Bà cụ cầm tiền, buộc lại túi, đang định đi thì anh cảnh sát thắc mắc:
- Xin hỏi, làm sao cụ cầm nhiều tiền đi giữa đêm khuya như thế này?
- À, chẳng là nhà tôi có một khu đất gần khách sạn Thể Thao, dạo này họ vẫn đặt màn hình lớn để cho thiên hạ xem EURO.
- Rồi cụ kiếm tiền thế nào?
- Cứ sau trận đấu, khi đã bia bọt vào, nhiều kẻ vô duyên cứ tè bậy ngay vào vườn nhà tôi.
- Chà, chà!
- Chuyện xảy ra nhiều làm tôi bực mình. Tôi đã nghĩ ra một cách, hàng đêm tôi nấp dưới hàng rào, tay tôi cầm một cái kéo to tướng. Mỗi khi có kẻ nào tè bậy là tôi lập tức xông đến giơ kéo lên và quát to: “100 ngàn hay là ta biến ngươi thành quan hoạn?”.
- Sáng kiến hay! - anh cảnh sát cười - Chúc cụ tiếp tục may mắn!
Nói xong anh cảnh sát chào bà cụ, đang định đi chợt nhìn cái túi thứ hai, anh chàng tò mò:
- Nhưng... còn cái túi kia đựng gì vậy?
- Chẳng là thế này, không phải ai trong bọn họ cũng chịu trả tiền! Và thế là... ->Doc them

Câu chuyện bát mỳ





Trong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Đây là một câu chuyện có thật, chúng tôi gọi là "Câu chuyện bát mì". Chuyện xảy ra cách đây năm mươi năm vào ngày 31-12, một ngày cuối năm tại quán mì Bắc Hải Đình, đường Trát Hoảng, Nhật Bản.

Đêm giao thừa, ăn mì sợi đón năm mới là phong tục tập quán của người Nhật, cho nên đến ngày đó công việc làm ăn của quán mì rất phát đạt. Ngày thường, đến chạng vạng tối trên đường phố hãy còn tấp nập ồn ào nhưng vào ngày này mọi người đều lo về nhà sớm hơn một chút để kịp đón năm mới.

Vì vậy đường phố trong phút chốc đã trở nên vắng vẻ. Ông chủ Bắc Hải Đình là một người thật thà chất phác, còn bà chủ là một người nhiệt tình, tiếp đãi khách như người thân. Đêm giao thừa, khi bà chủ định đóng cửa thì cánh cửa bị mở ra nhè nhẹ, một người phụ nữ trung niên dẫn theo hai bé trai bước vào.

Đứa nhỏ khoảng sáu tuổi, đứa lớn khoảng 10 tuổi. Hai đứa mặc đồ thể thao giống nhau, còn người phụ nữ mặc cái áo khoác ngoài lỗi thời.

- Xin mời ngồi!

Nghe bà chủ mời, người phụ nữ rụt rè nói:

- Có thể... cho tôi một… bát mì được không?

Phía sau người phụ nữ, hai đứa bé đang nhìn chăm chú.

- Đương nhiên… đương nhiên là được, mời ngồi vào đây.

Bà chủ dắt họ vào bàn số hai, sau đó quay vào bếp gọi to:

- Cho một bát mì.

Ba mẹ con ngồi ăn chung một bát mì trông rất ngon lành, họ vừa ăn vừa trò chuyện khe khẽ với nhau.

- Ngon quá - thằng anh nói.

- Mẹ, mẹ ăn thử đi - thằng em vừa nói vừa gắp mì đưa vào miệng mẹ.

Sau khi ăn xong, người phụ nữ trả một trăm năm mươi đồng. Ba mẹ con cùng khen: “Thật là ngon! Cám ơn!” rồi cúi chào và bước ra khỏi quán.

- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ - ông bà chủ cùng nói.

Công việc hàng ngày bận rộn, thế mà đã trôi qua một năm. Lại đến ngày 31-12, ngày chuẩn bị đón năm mới. Công việc của Bắc Hải Đình vẫn phát đạt. So với năm ngoái, năm nay có vẻ bận rộn hơn. Hơn mười giờ, bà chủ toan đóng cửa thì cánh cửa lại bị mở ra nhè nhẹ. Bước vào tiệm là một người phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ. Bà chủ nhìn thấy cái áo khoác lỗi thời liền nhớ lại vị khách hàng cuối cùng năm ngoái.

- Có thể… cho tôi một… bát mì được không?

- Đương nhiên… đương nhiên, mời ngồi!

Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai như năm ngoái, vừa nói vọng vào bếp:

- Cho một bát mì.

Ông chủ nghe xong liền nhanh tay cho thêm củi vào bếp trả lời:

- Vâng, một bát mì!

Bà chủ vào trong nói nhỏ với chồng:

- Này ông, mình nấu cho họ ba bát mì được không?

- Không được đâu, nếu mình làm thế chắc họ sẽ không vừa ý.

Ông chủ trả lời thế nhưng lại bỏ nhiều mì vào nồi nước lèo, ông ta cười cười nhìn vợ và thầm nghĩ: “Trông bà bề ngoài khô khan nhưng lòng dạ cũng không đến nỗi nào!”.

Ông làm một tô mì to thơm phức đưa cho bà vợ bưng ra. Ba mẹ con ngồi quanh bát mì vừa ăn vừa thảo luận. Những lời nói của họ đều lọt vào tai hai vợ chồng ông chủ quán.

- Thơm quá! - Năm nay vẫn được đến Bắc Hải Đình ăn mì thật là may mắn quá! - Sang năm nếu được đến đây nữa thì tốt biết mấy!

Ăn xong, trả một trăm năm mươi đồng, ba mẹ con ra khỏi tiệm Bắc Hải Đình.

- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ!

Nhìn theo bóng dáng ba mẹ con, hai vợ chồng chủ quán thảo luận với nhau một lúc lâu. Đến ngày 31-12 lần thứ ba, công việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn rất tốt, vợ chồng ông chủ quán bận rộn đến nỗi không có thời gian nói chuyện.

Đến 9g30 tối, cả hai người đều cảm thấy trong lòng có một cảm giác gì đó khó tả. Đến 10 giờ, nhân viên trong tiệm đều đã nhận bao lì xì và ra về. Ông chủ vội vã tháo các tấm bảng trên tường ghi giá tiền của năm nay là “200đ/bát mì” và thay vào đó giá của năm ngoái “150đ/bát mì”. Trên bàn số hai, ba mươi phút trước bà chủ đã đặt một tờ giấy “Đã đặt chỗ”.

Đúng 10g30, ba mẹ con xuất hiện, hình như họ cố chờ khách ra về hết rồi mới đến. Đứa con trai lớn mặc bộ quần áo đồng phục cấp hai, đứa em mặc bộ quần áo của anh, nó hơi rộng một chút, cả hai đứa đều đã lớn rất nhiều.

- Mời vào! Mời vào! - bà chủ nhiệt tình chào đón.

Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của bà chủ, người mẹ chậm rãi nói:

- Làm ơn nấu cho chúng tôi… hai bát mì được không?

- Được chứ, mời ngồi bên này!

Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai, nhanh tay cất tờ giấy “Đã đặt chỗ” đi, sau đó quay vào trong la to: "Hai bát mì”.

- Vâng, hai bát mì. Có ngay.

Ông chủ vừa nói vừa bỏ ba phần mì vào nồi. Ba mẹ con vừa ăn vừa trò chuyện, dáng vẻ rất phấn khởi. Đứng sau bếp, vợ chồng ông chủ cũng cảm nhận được sự vui mừng của ba mẹ con, trong lòng họ cũng cảm thấy vui lây.

- Tiểu Thuần và anh lớn này, hôm nay mẹ muốn cảm ơn các con!

- Cảm ơn chúng con? Tại sao ạ?

- Chuyện là thế này: vụ tai nạn xe hơi của bố các con đã làm cho tám người bị thương, công ty bảo hiểm chỉ bồi thường một phần, phần còn lại chúng ta phải chịu, vì vậy mấy năm nay mỗi tháng chúng ta đều phải nộp năm mươi ngàn đồng.

- Chuyện đó thì chúng con biết rồi - đứa con lớn trả lời.

Bà chủ đứng bên trong không dám động đậy để lắng nghe.

- Lẽ ra phải đến tháng ba năm sau chúng ta mới nộp hết nhưng năm nay mẹ đã nộp xong cả rồi!

- Hả, mẹ nói thật đấy chứ?

- Ừ, mẹ nói thật. Bởi vì anh lớn nhận trách nhiệm đi đưa báo, còn Tiểu Thuần giúp mẹ đi chợ nấu cơm làm mẹ có thể yên tâm làm việc, công ty đã phát cho mẹ một tháng lương đặc biệt, vì vậy số tiền chúng ta còn thiếu mẹ đã nộp hết rồi.

- Mẹ ơi! Anh ơi! Thật là tốt quá, nhưng sau này mẹ cứ để con tiếp tục nấu cơm nhé.

- Con cũng tiếp tục đi đưa báo. Tiểu Thuần, chúng ta phải cố gắng lên!

- Mẹ cám ơn hai anh em con nhiều!

- Tiểu Thuần và con có một bí mật chưa nói cho mẹ biết. Đó là vào một ngày chủ nhật của tháng mười một, trường của Tiểu Thuần gửi thư mời phụ huynh đến dự một tiết học. Thầy giáo của Tiểu Thuần còn gửi một bức thư đặc biệt cho biết bài văn của Tiểu Thuần đã được chọn làm đại diện cho Bắc Hải đảo đi dự thi văn toàn quốc. Con nghe bạn của Tiểu Thuần nói mới biết nên hôm đó con đã thay mẹ đến dự.

- Có thật thế không? Sau đó ra sao?

- Thầy giáo ra đề bài: “Chí hướng và nguyện vọng của em là gì?”, Tiểu Thuần đã lấy đề tài bát mì để viết và được đọc trước tập thể nữa chứ. Bài văn được viết như sau: “Ba bị tai nạn xe mất đi để lại nhiều gánh nặng. Để gánh vác trách nhiệm này, mẹ phải thức khuya dậy sớm để làm việc”. Đến cả việc hàng ngày con phải đi đưa báo, em cũng viết vào bài nữa. Lại còn: “Vào tối 31-12, ba mẹ con cùng ăn một bát mì rất ngon. Ba người chỉ gọi một tô mì, nhưng hai vợ chồng bác chủ tiệm vẫn cám ơn và còn chúc chúng tôi năm mới vui vẻ nữa. Lời chúc đó đã giúp chúng tôi có dũng khí để sống, khiến cho gánh nặng của ba để lại nhẹ nhàng hơn”. Vì vậy Tiểu Thuần viết rằng nguyện vọng của nó là sau này mở một tiệm mì, trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất ở Nhật Bản, cũng sẽ nói với khách hàng của mình những câu như: “Cố gắng lên! Chúc hạnh phúc! Cám ơn!”.

Đứng sau bếp, hai vợ chồng chủ quán lặng người lắng nghe ba mẹ con nói chuyện mà nước mắt lăn dài.

- Bài văn đọc xong, thầy giáo nói: anh của Tiểu Thuần hôm nay thay mẹ đến dự, mời em lên phát biểu vài lời.

- Thật thế à? Thế lúc đó con nói sao?

- Bởi vì quá bất ngờ nên lúc đầu con không biết phải nói gì cả, con nói: “Cám ơn sự quan tâm và thương yêu của thầy cô đối với Tiểu Thuần. Hàng ngày em con phải đi chợ nấu cơm nên mỗi khi tham gian hoạt động đoàn thể gì đó nó đều phải vội vã về nhà, điều này gây không ít phiền toái cho mọi người. Vừa rồi khi em con đọc bài văn thì trong lòng con cảm thấy sự xấu hổ nhưng đó là sự xấu hổ chân chính. Mấy năm nay mẹ chỉ gọi một bát mì, đó là cả một sự dũng cảm. Anh em chúng con không bao giờ quên được… Anh em con tự hứa sẽ cố gắng hơn nữa, quan tâm chăm sóc mẹ nhiều hơn. Cuối cùng con nhờ các thầy cô quan tâm giúp đỡ cho em con”.

Ba mẹ con nắm tay nhau, vỗ vai động viên nhau, vui vẻ cùng nhau ăn hết tô mì đón năm mới rồi trả 300 đồng, nói câu cám ơn vợ chồng chủ quán, cúi chào và ra về. Nhìn theo ba mẹ con, vợ chồng ông chủ quán nói với theo:

- Cám ơn! Chúc mừng năm mới!

Lại một năm nữa trôi qua. Bắc Hải Đình vào lúc 9g tối, bàn số hai được đặt một tấm giấy “Đã đặt chỗ” nhưng ba mẹ con vẫn không thấy xuất hiện. Năm thứ hai rồi thứ ba, bàn số hai vẫn không có người ngồi. Ba mẹ con vẫn không thấy trở lại. Việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn như mọi năm, toàn bộ đồ đạc trong tiệm được thay đổi, bàn ghế được thay mới nhưng bàn số hai thì được giữ lại y như cũ.

“Việc này có ý nghĩa như thế nào?”. Nhiều người khách cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này nên đã hỏi. Ông bà chủ liền kể lại câu chuyện bát mì cho mọi người nghe. Cái bàn cũ kia được đặt ngay chính giữa, đó cũng là một sự hy vọng một ngày nào đó ba vị khách kia sẽ quay trở lại, cái bàn này sẽ dùng để tiếp đón họ.

Bàn số hai “cũ” trở thành “cái bàn hạnh phúc”, mọi người đều muốn thử ngồi vào cái bàn này. Rồi rất nhiều lần 31-12 đã đi qua. Lại một ngày 31-12 đến. Các chủ tiệm lân cận Bắc Hải Đình sau khi đóng cửa đều dắt người nhà đến Bắc Hải Đình ăn mì. Họ vừa ăn vừa chờ tiếng chuông giao thừa vang lên. Sau đó, mọi người đi bái thần, đây là thói quen năm, sáu năm nay.

Hơn 9g30 tối, trước tiên vợ chồng ông chủ tiệm cá đem đến một chậu cá còn sống. Tiếp đó, những người khác đem đến nào là rượu, thức ăn, chẳng mấy chốc đã có khoảng ba, bốn chục người. Mọi người rất vui vẻ. Ai cũng biết lai lịch của bàn số hai.

Không ai nói ra nhưng thâm tâm họ đang mong chờ giây phút đón mừng năm mới. Người thì ăn mì, người thì uống rượu, người bận rộn chuẩn bị thức ăn… Mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện, từ chuyện trên trời dưới đất đến chuyện nhà bên có thêm một chú nhóc nữa. Chuyện gì cũng tạo thành một chuỗi câu chuyện vui vẻ. Ở đây ai cũng coi nhau như người nhà.

Đến 10g30, cửa tiệm bỗng nhiên mở ra nhè nhẹ, mọi người trong tiệm liền im bặt và nhìn ra cửa. Hai thanh niên mặc veston, tay cầm áo khoác bước vào, mọi người trong quán thở phào và không khí ồn ào náo nhiệt trở lại.

Bà chủ định ra nói lời xin lỗi khách vì quán đã hết chỗ thì đúng lúc đó một người phụ nữ ăn mặc hợp thời trang bước vào, đứng giữa hai thanh niên. Mọi người trong tiệm dường như nín thở khi nghe người phụ nữ ấy nói chầm chậm:

- Làm ơn… làm ơn cho chúng tôi ba bát mì được không?

Gương mặt bà chủ chợt biến sắc. Đã mười mấy năm rồi, hình ảnh bà mẹ trẻ cùng hai đứa con trai chợt hiện về và bây giờ họ đang đứng trước mặt bà đây. Đứng sau bếp, ông chủ như mụ người đi, giơ tay chỉ vào ba người khách, lắp bắp nói:

- Các vị… các vị là…

Một trong hai thanh niên tiếp lời:

- Vâng! Vào ngày cuối năm của mười bốn năm trước đây, ba mẹ con cháu đã gọi một bát mì, nhận được sự khích lệ của bát mì đó, ba mẹ con cháu như có thêm nghị lức để sống. Sau đó, ba mẹ con cháu đã chuyển đến sống ở nhà ông bà ngoại ở Tư Hạ. Năm nay cháu thi đỗ vào trường y, hiện đang thực tập tại khoa nhi của bệnh viện Kinh Đô. Tháng tư năm sau cháu sẽ đến phục vụ tại bệnh viện tổng hợp của Trát Hoảng. Hôm nay, chúng cháu trước là đến chào hỏi bệnh viện, thuận đường ghé thăm mộ của ba chúng cháu. Còn em cháu mơ ước trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất Nhật Bản không thành, hiện đang là nhân viên của Ngân hàng Kinh Đô. Cuối cùng, ý định nung nấy từ bao lâu nay của chúng cháu là hôm nay, ba mẹ con cháu muốn đến chào hỏi hai bác và ăn mì ở Bắc Hải Đình này.

Ông bà chủ quán vừa nghe vừa gật đầu mà nước mắt ướt đẫm mặt. Ông chủ tiệm rau ngồi gần cửa ra vào đang ăn đầy miệng mì, vội vã nhả ra, đứng dậy nói:

- Này, ông bà chủ, sao lại thế này? Không phải là ông bà đã chuẩn bị cả mười năm nay để có ngày gặp mặt này đó sao? Mau tiếp khách đi chứ! Mau lên!

Bà chủ như bừng tỉnh giấc, đập vào vai ông hàng rau, cười nói:

- Ồ phải… Xin mời! Xin mời! Nào bàn số hai cho ba bát mì.

Ông chủ vội vàng lau nước mắt trả lời:

- Có ngay. Ba bát mì. ->Doc them

tho tinh toan hoc

Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em
Qua những lang thang trăm nghìn toạ độ
Em số ảo ẩn mình sau số mũ
Phép khai căn em biến hoá khôn lường

Ôi cuộc đời đâu như dạng toàn phương
Bao kỳ vọng cho khát khao tiến tới
Bao biến số cho một đời nông nổi
Phép nội suy từ chối mọi lối mòn


Có lúc gần còn chút Epsilon
Em bỗng xa như một hàm gián đoạn
Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn
Lại chìm vơi cạn mãi giữa phương trình

Tình yêu là định lý khó chứng minh
Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ
Bao lô gic như giận hờn dập xoá
Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng


Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng
phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng
Lời giải đẹp đôi luc do lầm tưởng
Ôi khó thay khi cuộc sống đa chiều


Bao chu kỳ, bao đợt sóng tình yêu
Anh khắc khoải cơn thuỷ triều cực đại
Em vẫn đó bờ nguyên hàm khờ dại
Nơi trái tim anh,
em mãi mãi là hằng số vô biên
--------------------------------------------------------------------------------

"Phương trình" nào đưa ta về chung lối
"Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đôi
"Biến số" yêu nên tình mãi hai nơi
Điểm "vô cực" làm sao ta gặp được


"Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước
Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ
"Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ
"Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ


Nhưng em ơi! "Góc độ" yêu quá nhỏ !
Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta
Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa
"Giới hạn" chi cho tình yêu đóng khép

"Lục lăng" kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp
Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong
Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng vòng
Điểm " hội tụ" vẫn hoài không với tới

Em cũng biết "tung, hoành" chia hai lối
Để tình là những đường thẳng "song song"
Điểm gặp nhau "vô cực" chỉ hoài công
Đường "nghịch số" thôi đành chia hai ngả


--------------------------------------------------------------------------------

Ta gặp nhau qua phương trình thể tích
Ánh mắt buồn những chẳng kém thiết tha
Góc độ nào mà tính mãi không ra
Hay "nghịch biến " cho lòng hoài xa cách

Đời "nghịch số " nên em không oán trách
"Giới hạn " lòng cho sầu khổ vơi đi
"Định lý" nào mà ngăn được bờ mi
Không rơi rớt hạt châu buồn hận tủi

"Tâm điểm " kia chứa chút tình ngắn ngủi
Nên đau buồn là "hệ luận "trần gian
Tình yêu em dù chứa đựng ngút ngàn
Nhưng "vô cực" là niềm đau "Bất biến"

Ân tình anh dù luôn luôn "biễu hiện"
Nhưng đường đời mình hai kẻ "song song"
Yêu thuơng chi chỉ là những hoài công
Nên "ẩn số " tình yêu không "tụ điểm"


--------------------------------------------------------------------------------

Tình đâu là căn thức bậc hai
Ðế có thể ngồi yên mà xét dấu
Em phải nhớ tình yêu là góc số
Mà hai ta là những kẻ chứng minh
Ðừng bao giờ đảo vế một phương trình
Cứ thong thả mà vui trên đồ thị
Tìm đạo hàm rồi ngồi yên suy nghĩ
Sẽ thấy dần hệ số góc tình yêu
Ðừng vội vàng định hướng một hai chiều
Rồi một buổi ta đồng qui tại góc
Em mĩm cười như tiếp tuyến bên tôi
Tôi vội vàng phân tích nét hoa tươi
Và nhận thấy em xinh xinh cực đại
Em khó hiểu thì tôi đành vô giải
Bài toán giải bằng phương pháp tương giao
Nhìn em cười tôi định nghĩa tình yêu
Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm
Chưa hẹn hò mà lòng như bất biến
Chưa thân nhau mà đã thấy so le
Trót yêu rồi công thức có cần chi
Vì hệ luận ái tình không ẩn số
Em không nói tôi càng tăng tốc độ
Ðể mình tôi trên quãng đường đơn điệu.
Yêu là chết là triệt tiêu tất cả
Tình tiệm cận riêng mình tôi buồn quá
Nỗi cô đơn không giới hạn ngày mai
Tôi mang em đặt điều kiện tương lai
Cho tôi sống với nỗi niềm đơn giản


--------------------------------------------------------------------------------

Tôi và em tính tình hơi đồng dạng
Sống bên nhau chắc tĩ số cân bằng
Tôi xin thề không biện luận cao xa
Mà chỉ lấy định đề ra áp dụng
Tôi có thể chứng minh là rất đúng
Vì tình tôi như hàng điểm điều hòa
Nếu bình phương tôi lại rút căn ra
Cũng chẳng khác điều năm trong quĩ tích
Tôi yêu em với một tình yêu cố định
Tìm chu kỳ cho hàm số tuần hoàn
Dùng định lý thay ngàn câu ước hẹn
Xuống lũy thừa thay vạn lá thư duyên
Giải đạo hàm mong tiếp xúc cùng em
Tìm toạ độ trong tình yêu toán học
Ðời tổng hợp bởi muôn ngàn mặt
Mà tình em là quĩ tích không gian
Kiếp nhân sinh những hàm số tuần hoàn
Quanh quẩn chỉ trong vòng tròn lượng giác
Anh không muốn cuộc đời đầy Sin Cos
Sống khép tròn trong cộng trừ nhân chia
Cạnh góc đối! Ôi phức tạp vô cùng
Mà hạnh phúc chính là đường biểu diễn

Sống yên bình vào vòng đời tịnh tiến
Ðâu phải là nghiệm số của lòng trai
Anh muốn lên tận cực của thiên tài
Ðể đo lấy bán kính trần gian vũ trụ
Nếu dòng đời toàn là thông số
Bài toán tình là căn thức bậc hai
--------------------------------------------------------------------------------

Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,
Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.
Bao mơ ưóc, phải chi là nghịch đảo,
Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,
Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.
Anh chờ đợi một lời em giải thích,
Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương.
Hệ số đo cường độ của tình thương,
Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.
Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,
Tính không ra phương chính của cấp thang.
Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,
Em trọn vẹn thành phương trình vô nghiệm.


--------------------------------------------------------------------------------

Anh đau đớn nhìn em qua quỹ tích
Tình em nào cố định ở nơi đâu
Anh tìm em khắp diện tích địa cầu
Nhưng căn số đời anh đành cô độc


Để anh về vô cực dệt duyên mơ
Cho không gian trọn kiếp sống hững hờ
Chiều biến thiên là những cơn mơ.
Đường biễu diễn là chuỗi ngày chán nản


Em sung sướng trên đường tròn duyên dáng
Anh u sầu trên hệ thống x-y
Biết bao giờ đôi ta được phụ kề
Anh đành chết trên đường tiếp cận

Ôi anh chết cũng vì hệ số
Định đời anh trong biểu thức khổ đau
Như cạnh góc vuông , với cạnh huyền
Gần nhau đấy nhưng không trùng hợp


Qua những điều trên ta quy ước
Tình yêu là 1 cái compa
Vòng tròn nào dù nhỏ dù to
Cũng đều có tâm và bán kính
Tâm ở đây là tâm hồn cố định
Bán kính là nỗi nhớ niềm thương


--------------------------------------------------------------------------------

Là giao điểm hai tâm hồn đối xứng
Là tương giao hay đồ thị hai chiều,
Ai là người định nghĩa nổi tình yêu,
Đầy tạp số tôi học hoài không hiểu

Tôi cố định trong sân trường đơn điệu,
Lặng nhìn trên hình chiếu của giai nhân,
Thả hồn theo một tiếp tuyến thật gần,
Theo em mãi suốt đời về vô cực

Tình tôi đó chẳng cần dùng công thức,
Tan trường về tôi cố sức song song,
Tới ngã tư liền bày tỏ nỗi lòng,
Em ngoe nguẩy từ từ tăng tốc độ.

Tôi vẫn cố giử tình yêu đồng bộ,
Hai năm dài đáp số giải không xong,
Tin hành lang em sắp sửa lấy chồng,
Lòng điên đảo trước định đề đen bạc

Tôi xoay mắt theo vòng tròn lượng giác,
Có thấy gì ngoài quỹ tích tình yêu,
Tình đơn phương trong tam giác ba chiều,
Lay hoay mãi trên chuyến đò vĩ tuyện

Tìm lối thoát đồng quy hay tịnh tiến,
Hệ luận nào thuyết phục nổi em tôi,
Đành đi theo phân giác tận chân trời,
Tìm ẩn số của phương trình vô nghiệm


--------------------------------------------------------------------------------

Em gái ơi đừng ghét môn toán
Hãy lại đây ta cùng nhau học toán
Lại gần đây hai ta ngồi xích lại
Bài toán nào ta giải mà chả ra

Tay trái cầm chiếc compa
Tay phải cầm thước đi ra đi vào
Lấy hơi em nói thì thào
Rằng học như thế không vào đúng thôi

Đạo hàm ai lại nhân đôi
Tích phân trở lai nó dôi ra liền
Giới hạn thí nhớ lấy biên
Tích phân xác định trong miền không gian

Đồ thị trục dọc trục ngang
Không cần nhớ hết mà hoang mang mình
Đến khi gặp phải phương trình
Không khai căn được thì bình phương lên
Với bất phương trình không nên
Cần xem xét dấu mới nên nhân vào

Em giống như một đao hàm chưa giải
Để cho anh phải mò mẫm tích phân
Thân hình em một hàm số bình phương
Những uốn cong vô cùng kỳ diệu ->Doc them

Tinh ke toan

Yêu em, anh chấp nhận đầu tư dài hạn
Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai
Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay
Chỉ mong được có em trong vòng tay duyên Nợ

Ta quen nhau cũng gần hai niên độ
Biết bao nhiêu nghiệp vụ đã phát sinh
Tình yêu đâu là tài sản hữu hình
Mà sao cứ hao mòn theo năm tháng
Ta gặp nhau trong mỗi kỳ kế toán
Cứ ngỡ tình mình lãng mạn quá đi
Gặp thường xuyên, anh sợ khoản phải chi
Mà định kỳ em lại không đồng ý
Em đâu hiểu cùng tình yêu còn song hành tình phí
Anh phải hạch toán làm sao cho hợp lý cả hai bên
Xa em rồi anh mới lại hiểu thêm
Đường đến tim em phải dự phòng đau khổ
Để có tình yêu đôi khi đành chịu lỗ
Nhưng tình yêu đâu phân bổ được nhiều lần
Đến bây giờ anh vẫn mãi phân vân
Không hiểu tình yêu có cần tìm nguyên giá
Nỗi đau kia có thành Nợ mà anh phải trả
Xin để anh kết chuyển hết vào tim
Em có về xem lại nhật ký chung
Kỷ niệm một thời ta cùng nhau ghi sổ
Anh dự toán tình ta không dang dở
Em thì thầm: “Đừng ghi đỏ nhé anh!”
Thư tình anh bản báo cáo mong manh
Anh trao vội không thuyết trình gì cả
Bởi anh nghĩ ta không còn gì xa lạ
Chế độ hiện hành đã nói hộ lòng anh
Những lời yêu thực tế đích danh
Những tâm sự bình quân anh nói được
Những ước mơ nhập sau mà xuất trước
Em mỉm cười ghi nhận hết lòng anh
Còn nhớ không em những buổi chiều
Những chiều mưa chứng từ nào tả xiết
Lời nồng nàn anh trao em chi tiết
Thật dịu dàng em tổng hợp hết tình anh
Em trở về nhận lại vốn liên doanh
Kiểm kê lại những lần anh sơ ý
Kỷ niệm dẫu thừa xin em đừng xử lý

Để anh mãi coi là chi phí dở dang... ->Doc them

MỘT

(Trần Hòa Bình)


Một... nỗi buồn vô cớ
Một... nỗi nhớ vô hình
Một... mối tình thầm lặng
Một... hy vọng mong chờ

Một... phép màu cổ tích
Một... gặp gỡ tình cờ
Một... nét mặt thờ ơ
Một... nỗi mừng cố nén

Một... sẽ đi đến đâu
Một... cũng không không biết nữa ->Doc them

ĐÚNG NGHĨA TÌNH YÊU

Phạm Mạnh Hà


Anh sợ rằng tình yêu ấy mong manh.
Và biết đâu chừng một ngày kia lại trở thành cổ tích.
Dẫu không muốn ở hai đầu khoảng cách.
Anh:"Vạnlý trường thành ...xa mãi bến bờ em "
Chẳng thể nào em hiểu được cho anh.
Những nhớ nhung đợi chờ mòn mỏi.
Cả nỗi hoài nghi và niềm tin oà vỡ.
Chuyện của một người ... Muôn thủa phải không em?
Anh muốn được yêu! Đơn giản chân thành.
Bằng mắt, bằng môi, bằng nồng nàn tay siết.
Đời sống tận cùng nào phải anh không biết.
Nhưng anh muốn chúng mình đúng nghĩa với tình yêu. ->Doc them

thu that photoshop

hom qua may dua ban trong nha tro cu doi minh chi no photoshop..hic .minh toan tu hoc ko ha nen khogn biet nhieu..nhung chi tui no cat ghep anh no thich lam...minh cung thich cat ghep hinh cua tieu thu nho lam..nhung co may tam ha,,,cang nhin hinh lai cang nho em..cang nho em lai cang phai nhin hinh cho do nho....troi oi .keu nay chac tiu luon....
http://zensoft.vn/ShowArticle.aspx?ID=4048
http://vnexpress.net/GL/Vi-tinh/Kinh-nghiem/2008/06/3BA03B36/
http://zensoft.vn/ShowArticle.aspx?ID=2199
http://zensoft.vn/ShowArticle.aspx?ID=2189
http://www.vn-zoom.com/f59/photoshop-bien-doi-va-chinh-sua-anh-6522.html
sach day photoshop
http://www.3c.com.vn/Story/vn/hotrokhachhang/ebooks/ebksachcnttkhac/2007/9/25106.html
http://www.vietphotoshop.com/html/html_chapter_1.htm ->Doc them

Laptop được trang bị chip 'tủ lạnh'

Thay vì dùng quạt để máy tính xách tay bớt nóng, hệ thống làm mát mới với kích cỡ nhỏ như một bộ vi xử lý sẽ giúp nhà sản xuất không chỉ giảm nhiệt độ mà còn tạo ra những PC nhỏ gọn hơn.

Các nhà nghiên tại Đại học Purdue (Mỹ) đã sử dụng những bộ nén siêu nhỏ và hệ thống ống tương tự như trong tủ lạnh để thổi chất làm mát vào bên trong chip. Nhờ đó, laptop và desktop, nhất là của game thủ, sẽ tiêu tốn ít năng lượng hơn, đồng thời tạo điều kiện cho các hãng máy tính thu nhỏ kích cỡ sản phẩm.

Theo Dan Olds, chuyên gia phân tích của hãng tư vấn Gabriel Consulting, đây là bước đột phá của thị trường laptop do chip hiệu suất cao được sản xuất theo công nghệ 65 nm hay 45 nm thường sản sinh nhiều nhiệt, thậm chí có thể nóng chảy nếu không có chế độ làm mát phù hợp.

Nghiên cứu của Purdue nhận được sự hỗ trợ từ nhiều hãng công nghệ như Apple, Honeywell, Intel, Sony, Sun Microsystems và sẽ có mặt trên thị trường trong vòng 1-2 năm tới.

Lê Nguyên (theo TechWorld ->Doc them

em lai benh nua roi


luc nay em goi dien lai..giong em yeu siu nghe thuong de so...em lai benh nua rui huhu..
co len em nha ..chac lo lang nhieu nen nhuc dau la phai rui...phai giu gin suc khoe nha em,,,hom rui em nhan anh dung wan tam em nua,,,anh dau long lam ,,va cung khong lam duoc...co doi luc anh suy nghi thong suot ..nhung cung co luc cung nhu truoc..khong the .nao tap trung chuyen khac ma hoan toan khong nghi toi em..co le em la 1 phan trong cuoc song cua anh rui khong dut ra duoc..a xin loi vi nhieu luc lam phien em..chang nhung khong giup duoc gi cho em ma con lam em buon long...anh se co gang .vuot qua tat ca chi mong em luon vui ve .

.yeu em nhieu lam em biet ko..nhung luc gan em anh rat vui va nhieu khi ko lam chu duoc ban than ..dieu nay cung phai vi anh chua tung gan gui ai .nhu em .khong yeu ai nhu em..nen doi khi sai lam la khong tranh khoi ,co le anh se tu trach ban than trong suot thoi gian dai..

anh cung khong biet cach lam cho em vui .khong tao cho em cam giac an toan..khong gi ca....nhung chi can co co hoi anh se co gan mang lai niem vui va hanh phuc cho em...

..

nghe em noi ve hoan canh gd..anh lo lang lam .du biet minh co lo cung thua thoi,,,...may bua nay buon vi nhieu chuyen lam..thu nhat la chang nghe duoc giong noi cua em..cam giac that kho chiu .chi muon nghe em noi hoai thui,,,du khi dien cho em a chang biet noi gi het..chi toan nghe em noi thoi nhung anh vui lam..du luc do em noi ve ai kia chu ko phai anh, anh cung tham vui....thu 2,me em dang benh anh cung buon lam...ai cung chi co 1 cha me duy nhat thoi ma...ko thu gi co the danh doi bang tinh cam cua nguoi than trong gia dinh het.nen em biet thoi gian nay em rat buon ..thu 3 em gap hoan canh vay anh khong cach nao lam cho em bot buon phien hay co the giup do em phan nao du ve tinh than di chang nua..thu 4,,anh that su lo so mat em ..du khong biet dung hay khong,,,nhung anh van so em lay chong truoc khi anh ra truong..chua bao gio cam giac mat em lai ro rang nhu the...du em khong yeu anh...hay em dang thuong nguoi khac di chang nua,thi chi can em chua lay chong thi anh vvan con co hi vong du hi vong mong manh do minh tu dat ra cho ban than..nhung co le .....thu 5 ..an hlo so em lay chong ma nguoi chong do khong thuong em..hoac em khong thuong nguoi do,,,deu nay doi voi 1 so nguoi la binh thuong nhung doi voi anh thi that la bi kich...deu nay anh huong ca cuoc doi em ma ..co le a huong ca cuoc doi anh nua vi ngoai em ra anh biet lay ai day,,,,,,

ve phan anh, anh biet minh con tre con lam chua truong thanh ve mat nhan thuc nhu em noi, khong biet viec nao wan trong viec nao khong wan trong...co le anh cung tu tu hoc cach song thoi,,phai biet nhung chuyen can lam truoc tien .gat wa nhung tinh cam. nhung y nghi khong dung..tu lo cho ban than rui moi noi toi lo lang cho nguoi khac,,,,nhung a chi xin em mot dieu ,dung bat anh tu nhien khong wan tam em...ko thuong em..chuyen nay ngan lan a lam ko duoc,,,

chuc em mau het benh ..dac biet dat diem cao trong ki thi tot ngghiep nay nha..

..god bless you.. ->Doc them

100 chu

KHÔNG BỎ CUỘC

Có sáu con ếch đang đi trong rừng. Bỗng nhiên có hai con bị rơi xuống một cái hố sâu. Những con còn lại thấy cái hố quá sâu và nghĩ rằng lần này chắc chắn hai bạn của chúng sẽ chết. Chúng khuyên hai con ếch dưới hố hãy chấp nhận cái chểt nhưng cả hai vẫn đang cố nhảy lên miệng hố.


Cuối cùng, một trong số hai con ếch đã nghe lời những con ở trên và chấp nhận cái chết. Còn con kia vẫn tiếp tục cố hết sức nhảy lên khỏi miệng hố mặc cho những con còn lại nói nó đừng phí công vô ích. Rồi nó cũng nhảy được lên khỏi hố.


Lúc đó những con kia mới hỏi tại sao lại không nghe lời của chúng. Con ếch mới giải thích là do nó bị điếc và nó nghĩ là những đồng loại của nó đang khuyên nó cố hết sức để thoát ra.

Qùa Sinh Nhật

Trong năm đứa con của má, chị nghèo nhất. Chồng mất sớm, con đang tuổi ăn học. Gần tới lễ mừng thọ 70 tuổi của má, cả nhà họp bàn xem nên chọn nhà hàng nào, bao nhiêu bàn, mời bao nhiêu người. Chị lặng lẽ đến bên má: “Má ơi, má thèm gì, để con nấu má ăn?”
Chưa tan tiệc, Má xin phép về sớm vì mệt. Ai cũng chặc lưỡi: “Sao má chẳng ăn gì?” Về nhà, mọi người tìm má. Dưới bếp, má đang ăn cơm với tô canh chua lá me và dĩa cá bống kho tiêu chị mang đến…

Trương Hoa ->Doc them

TRUYEN 99 CHU

Giá mà
tác giả: Lê Di


Hễ nhà có dịp dự đám, nó thường vòi vĩnh xin theo. Thấy nhà bạn có giỗ vui vầy, nó thắc mắc với bà: “Sao nhà mình không có giỗ như nhà người ta hả nội?”. Nội mỉm cười rồi cốc vào đầu nó: “Khi nào bà mất thì cháu sẽ được ăn giỗ, cháu có vui không?”. Nó giật mình, thàng thốt .

Bây giờ nhà nó cũng có giỗ. Mọi người xúm xít quây quần. Riêng nó thấy buồn, ray rứt. Giá mà nó được gặp lại bà, dù chỉ một lần, bà ơi!
Một buổi sáng
tác giả: unknown


Thằng bé mặc bộ quần áo rách phong phanh bước chân sáo trên đường mặc gió lạnh. Nó ghé vào một hàng phở nhỏ, nghèo nàn bên góc phố, đường hoàng nói lớn:
- Dì bán cho con tô phở ba ngàn đem về.
Bà hàng phở nhìn nó, nhưng rồi lại cụp đầu xuống.
Tưởng bà không nghe, nó nói càng to hơn. Nào ngờ, bà mắng xối xả:
- Tao không bán. Mới sáng mà mày đã tới ám tao hả thằng ăn mày! Mua ít vậy sao tao bán?
Nó cúi gằm mặt, nắm chặt mấy tờ bạc lẻ nhàu nát trong tay rồi lầm lũi bước đi. Nó chỉ muốn mua cho mẹ một tô phở nóng, nên để dành mãi từ số tiền ít ỏi bán vé số hàng ngày. Mẹ nó đau.
Nghỉ lễ
tác giả: Nguyễn Tuấn Kiệt

Cha nó xuôi ngược buôn bán trên chiếc ghe nhỏ để lo cho nó ăn học. Xong đại học, nó ở lại thành phố làm việc.
Tết vừa rồi, tiễn nó đi, ông dặn:
- Con đi làm, ít về. Cha mẹ nhớ lắm. Ráng đến dịp lễ rảnh con về thăm cha mẹ.
Nó hứa.
Lễ đến, ông hớn hở chờ nó về. Nó điện thoại bảo không về được vì sinh nhật bạn gái. Nghe xong, ông trầm ngâm, lát sau nói với mẹ nó:
- Vậy là tết thằng nhỏ mới về được...
Khoảng cách
Chi Chi

Anh lớn hơn nàng già con giáp. Sợ cảnh chồng già vợ trẻ sau này, anh dằn lòng nói lời chia tay. Nàng nước mắt lưng tròng.

Ba năm sau, nàng cũng lên xe hoa. Chồng nàng bằng tuổi anh.

- Sao ngày xưa em không giữ anh lại? Giọng anh đầy tiếc nuối và trách móc.

Nàng nhìn anh trân trối:

- Cứ nghĩ anh không muốn cưới em...
Lãi
Tuỳ Nghi

Quán rất nghèo, lèo tèo dăm chai nước. Hiếm hoi mới có vài người khách.

Con trai càu nhàu:

- Chín muời năm rồi, chẳng thấy lời lãi gì cả, chỉ tổ nhọc thân. Đã bảo u dẹp quách đi cho rồi. Rõ khổ.

Bà mất vì lao phổi. Con trai dỡ quán bỏ, thấy một cuộn giấy cất kỹ trên hốc kèo. Mở ra, một dòng chữ nghuệch ngoạc: "Lãi của quán, dành cho con". Gần ba triệu. Tờ giấy run bần bật.
Quà Của Ngọai
Nguyễn Việt Hậu


Từ quê, ngọai mang thùng mì lên thăm tôi. Tôi cười nói: "Mì ở đâu mà không có, ngọai mang lên đây làm gì ?"
Mắt ngọai đỏ, Ngọai nghèo, lòng ngọai chỉ có bấy nhiêu. Cuối tháng, tiền đến muộn, mượn bạn bè không có ... Bụng cồn cào, trong đầu cứ nghĩ miên man: không biết ìm đâu ra tiền để sống, chắc đành tạm biệt cái quần mới mua hôm Tết ... Bất chợt, 1 tia sáng trong đầu lóe lên: Vẫn còn quà của Ngọai!
Bố
Phùng Thành Chủng

Bố nghiện rượu. Nhà nghèo, mẹ vẫn lo cho bố đủ ngày ba bữa. Được cái, chưa bao giờ thấy bố say. Ngược lại, rượu vào, hình như bố tỉnh ra ...

Không hiểu bố,một lần tôi bảo: "Bố uống ít thôi!". Bố nhìn tôi, mặt bệch ra. Mẹ chạy vào: "Ai cho phép con được nói với bố như thế ?!"

... Tôi đi làm xa. Bố mất. Ngày giỗ đầu, tôi mua một chai rượu tây trị giá tương đương hai chỉ vàng. Hết tuần nhang, mẹ bảo hạ mâm. Nhìn chén rượu rót cho bố vẫn còn nguyên, tôi khóc.
Con Gái
Nguyên Lữ

Ngoại hấp hối, cà nhà dắt díu nhau về quê thăm ngoại. Ngoại mất. Từ thành phố, anh Ba đang dở mùa thi cũng vội về chịu tang.
Chị Hai lấy chồng quê ngoại, nhà cách có vài quãng đồng mà lại không về được. Bố chép miệng xót xa: "Con gái là con người ta".
Mẹ gục đầu vào vai anh nức nở. Hơn hai mươi năm theo chồng xa xứ, đây mới là lần đầu tiên mẹ được về với ngoại… Mẹ cũng là con gái…

Thành phố
- Cỏ May -

Năm thứ nhất, nàng từ dưới quê lên thành phố trọ học. Cả khu nhà trọ sinh viên chẳng ai có xe máy, nàng vui vẻ đi xe đạp, quần áo giản dị và chơi với đám bạn đồng hội đồng thuyền.

Năm thứ hai, nàng là người đầu tiên có xe máy, ăn bận thật mode, nhưng dẫu chưa tốt nghiệp, nàng đã không còn là sinh viên, cũng không còn là nàng nữa. Đám bạn sinh viên giờ nàng chẳng chơi với ai, cũng chẳng ai chơi với nàng.

Nàng đã bị thành phố làm cho thay đổi.


Bữa cơm trưa
Nguyễn Thị Nga

Hôm nay, khi đang ăn trưa ở một quán bình dân, tôi thấy một bác bán đồng hồ treo tường dạo., khoảng gần sáu mươi tuổi cũng ghé vào. Nhưng bác ấy chỉ gọi một ly trà đá, rồi lấy ra một bịch bốn năm củ khoai lang nhỏ ngồi ăn. Nhìn vẻ mặt khắc khổ và mệt nhọc của bác, tôi thấy nao lòng.

Bất giác, tôi nghĩ đến ba tôi nay cũng đã gần sáu mươi tuổi. Vẫn với túi đồ nghề thợ hồ, ba lặn lội khắp nơi, chắt mót từng đồng gửi về cho tôi ăn học. Đã bao giờ tôi chợt hỏi đến bữa cơm trưa của ba ...

Ca Dao Thương Mẹ
Trung Dung

Ba bị tai nạn mất khi mẹ chưa bước vào tuổi bốn mươi. Mẹ ở vậy nuôi con.
Con lêu lổng chơi bời, mẹ khóc. Con ngoan học giỏi, mẹ cũng khóc khi đốt nhang cho ba.
Hồi đó, con đâu hiểu sao ít thấy mẹ cười. Lớn lên nghe câu hát:
- Mẹ đi lấy chồng con ở với ai.
Con lại khóc vì thương mẹ.

Cần Thiết
Mai Nhung

Ngày cô theo gia đình định cư nước ngoài. Thấy buồn nhiều vì cảm thấy trống vắng, cô đơn. Nhiều năm trôi qua, Thầy vẫn ngày hai buổi ăn cơm tiệm, một mình một bóng đi về. Đã bao lần cô gợi ý đón Thầy sang, nhưng Thầy nhất quyết từ chối. Cuộc đời Thầy gắn bó với trường lớp đã bao năm, làm sao nỡ dứt bỏ.
Một lần điện thoại về thăm, cô dè dặt hỏi: " Anh có cần gì cứ nói, em sẽ gởi về liền ". Cười buồn, Thầy ôn tồn đáp: " Anh chỉ cần em ".

Chị Và Em
Kim Ngân

Em đậu đại học. Một cuộc sống mới bắt đầu ở thành thị. Chị tiếp tục quãng đời “buôn quang bán gánh”.
Mỗi lần về quê thăm, chị luôn trầm trồ khen em ngày một “trắng da dài tóc”. Còn em xót xa nhìn chị gầy và đen hơn. Nhưng sao nụ cười của chị vẫn hồn nhiên, rạng rỡ… Khi đi, chị dúi vào tay em mỗi lần một nhiều hơn. Em bâng khuâng, nước mắt lưng tròng…
Cuộc sống mới lại cuốn em vào vòng xoáy. Em có những niềm vui mới, những cuộc chơi mới. Nỗi bâng khuâng thoáng chốc vụt tan ra…
Vô tâm
Tác giả: Nguyễn Lưu Huỳnh

Ngày còn nhỏ, tôi thường nghe dì dượng kể về chuyện tình của họ. Một tình yêu thật đẹp được tô điểm bằng những tình khúc của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn mà cả hai người đều rất thích.
Hôm vào nhà sách, thấy tuyển tập nhạc Trịnh Công Sơn, tôi mua ngay gởi tặng dì dượng. Người bạn gái đi cùng bỗng hỏi:
- Ba mẹ anh thích gì? Sao anh không mua tặng họ?
Tôi chợt giật mình. Tôi có vô tâm lắm không khi tôi cũng chẳng biết ba mẹ tôi thích điều gì nhất.

Điều không đơn giản

Tác giả: Chi Chi

Chị lấy chồng. Anh là người thành đạt và giàu có. Thời gian rảnh, chị chỉ lo giữ gìn vóc dáng và săn sóc sắc đẹp. Bạn bè ai cũng ganh tị với anh.
Cơm tối. Anh cười: " Lâu quá rồi thấy thèm món bó xôi xào của em ".
Chị nhìn anh, giật mình. Món bó xôi hồi xưa chị xào, mềm mụp. Lâu rồi chị chưa vào bếp

Đành thôi
Tác giả: Ngô Thị Thu Vân

Ngày đó, yêu em mà không dám nói. Cứ chiều chiều tan lớp, ngồi đợi em về trong một góc quán cà phê đầu ngõ. Em thôi không học nữa. Tôi quyết định viết thư tỏ tình. Thư viết chưa xong, em theo chồng xa xứ. Lá thư tình viết dở dang tôi còn giữ đến tận bây giờ.

Sáng qua, ngồi trên ghế xử ly hôn, ngỡ ngàng thấy em ôm con ngồi bên dưới, mắt đỏ hoe. Tối về, lục lại trang thư cũ định viết tiếp. Tìm mãi, không có cây bút nào trùng với màu mực cũ…

Xa xứ
tác giả: Bùi Phương Mai

Em tôi học đến kiệt sức để có một suất du học.

Thư đầu viết: "ở đây, đường phó sạch đẹp, văn minh bỏ xa lắc nước mình..."

Cuối năm viết: "mùa đông bên này tĩnh lặng, tinh khiết như tranh, thích lắm..."

Mùa đông sau viết: "em thèm một chút nắng ấm quê nhà, muốn được đi giữa phố xá bụi bặm, ồn ào, nhớ chợ bến xôn xao lầy lội... Biết bao lần trên phố, em đuổi theo một người châu Á, để hỏi coi có phải người Việt không..."

Viết cho cha
tác giả: Minh Tú

Con xin tiền đóng học phí học thêm Anh văn. Cha nói để cha tính. Mấy ngày sau cha mới có tiền đưa con.
Một lần trốn học, lũ bạn rủ con đi uống nước.
Ngồi trong quán, con giật mình khi thấy dáng một người rất quen: cha của con. Cha chạy xe ôm sau giờ làm việc. Con trách mình sao quá vô tâm
Tuổi thơ
Tác giả: Ngọc Chi

Thằng Nhân vừa về đến nhà, chưa kịp rửa mặt mũi tay chân liền sà vào lòng bà nội.
- Con đi thăm chị có vui không? Bà hỏi.

Thằng bé mặt buồn xo, phụng phịu:
- Chị Hiếu nói thương con, nhớ con. Vậy mà xin một cái áo mới để "tụ" trường mặc đi học chỉ cũng hổng cho. Nhà chỉ ở treo áo nhiều ơi là nhiều, đủ màu xanh đỏ tím vàng, đẹp ơi là đẹp...

Bà ái ngại nhìn cháu mà nước mắt ứa ra. Tội nghiệp con bé Hiếu của bà... Mười mấy tuổi đầu đã phải đi làm thuê cho người ta, mấy tháng rồi không dám về thăm nhà vì sợ hụt tiền đóng học phí cho em.
Trước... sau
Tác giả: Mây Xanh

Trước, ở nhà tập thể, căn phòng hẹp tí chỉ đủ kê chiếc gường, cái bàn. Ba chạy xe đạp ôm. Mẹ ở nhà chăm sóc con. Con còn nhỏ hay khóc đòi quà. Ba mẹ vỗ về, con nín. Cả nhà cùng cười.

Sau, ba nghĩ chạy, vào làm trong một xí nghiệp. Mẹ phụ việc cho nhà người bà con. Rồi ba mẹ xây nhà mới khang trang hơn. Cả ba và mẹ đều bị cuốn mình vào công việc. Con lớn không còn khóc vòi vĩnh và thường được ba mẹ mua quà cho. Nhưng cả nhà ít khi cười cùng nhau.
Luật lệ
Tác giả: Hoài Như

Bé Vi 3 tuổi. Bé đã nói được rất sõi và rất thích tìm hiểu mọi sự việc xung quanh mình. Ngày ngày đưa đón con đi học, người mẹ thường giải thích cho con về luật lệ giao thông khi qua ngã tư. Một hôm, bé thắc mắc:
- Sao chú kia không dừng lại khi đèn đỏ hả me?
- ...
Có khi bé góp ý:
- Đèn đỏ mà. Sao mẹ chạy luôn vậy? Mấy chú công an phạt mẹ thì sao?
- ...
Một hôm, mẹ dừng lại ngay ngã tư đèn đỏ. Bé giục:
- Không có các chú công an. Chạy luôn đi mẹ.

Lễ tốt nghiệp
Tác giả: Nguyễn Thị Cẩm Nhung
Cô sinh viên sắp nhận bằng cử nhân giãy nảy lên hỏi người mẹ quê mùa còm cõi: - Má! Má lên đây làm gì? - Má nghỉ bán một bữa lên coi con lãnh bằng tốt nghiệp. - Không được đâu. Bữa nay bạn con đông lắm, mà má lại ăn mặc thế này. - Thì má còn bộ nào khác đâu. Thôi cho má vào. Má... - Thôi, thôi, má về đi. Con thì thế này, má thì thế kia. Tụi bạn con nó cười. Nói rồi, cô sinh viên xinh đẹp chạy ào vào trong hội trường. Vừa lúc người xướng tên giới thiệu: - Sinh viên Phạm Thị X là một trong những sinh viên xuất sắc của trường ->Doc them


hom wa nho em chiu khong noi nhan cho em vai dong ....bat ngo lon la em nhan sau hon 1 tieng thi phai .khong biet em nghi sao lai nhan lai nua huhu,,,,
phai chi khong nhan lai con hon:
"thanks you very much..i know...but...please ..you don't worry about me"
minh thuong em nhieu nen moi wan tam em..vay ma em no long nao...minh co lam phien gi nhieu dau,,co gang lam 1 ngay moi nhan em mot tin...du da hua voi em la toi 10 /7 moi goi..luc do em da thi xong rui,,,,vay moi biet:
" Moi luc em dam tham...
Anh giau len rat nhieu..
Mot phuc em hung ho ..
Anh ngheo len bao nhieu.."
NHUNG ANH KHONG TRACH EM DAU...ANH BIET EM CON NHIEU CHUYEN PHAI LAM ..KHONG THE DANH THOI GIA CHO ANH..XIN LOI EM..TAI ANH NHO WA.KHONG BIET LAM SAO.. ->Doc them

chuyện ngắn 100

Bàn Tay
Võ Thành An

Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em... mềm mại.

Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em... chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai.

Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.

Câu Hỏi
Nguyễn Hoài Thanh

Ngày đầu tiên cô phụ trách một lớp học tình thương đa phần là những trẻ lang thang không nhà cửa.
Cuối buổi học.
- Cô ơi. Dạy tụi con hát đi cô.
- Hát đi cô.
Còn mười phút. Nhìn những cái miệng tròn vo và những đôi mắt chờ đợi, cô dạy cho tụi trẻ bài "Đi học về".
- Hát theo cô nè... Đi học về là đi học về. Con vào nhà con chào ba mẹ. Ba mẹ khen...
Phía cuối lớp có tiếng xì xào:
- Tao không có ba mẹ thì chào ai?
- ...
Cô chợt rùng mình, nghe mắt cay cay.

Ba Và Mẹ

Lê Mai

Mẹ xuất thân gia đình trí thức nghèo, yêu thích thơ, văn. Ba tuy cũng được học nhưng là con nhưng là con nông “chánh hiệu”.
Mẹ sâu sắc, tinh tế. Ba chất phác, hiền hòa.
Mỗi khi ba mẹ đấu lý, chị em nó thường ủng hộ mẹ, phản đối ba. Mẹ luôn đúng và thắng.
Hôm ba bệnh nặng, cả nhà lo lắng vào ra bệnh viện.
Tối ba nói sảng điều gì đó không ai hiểu. Nhưng lần đầu tiên nó nghe mẹ nói “Đúng! Ông nói đúng…” Quay đi, mẹ sụt sùi. Nó thút thít khóc.
Đánh Đổi - Song Vũ

Chị yêu anh vì vẻ lãng mạn và coi thường vật chật. Chị xa anh cũng vì lẽ đó. Nhân chứng của cuộc tình là chiếc xe đạp, nó chở đầy kỷ niệm của một thời yêu nhau.

Mười năm xa cách, anh lao vào cuộc mưu sinh và có một gia sản ít ai bằng.

Tình cờ anh gặp chị tại nhà, nhìn thấy chiếc xe đạp ngày xưa, chị hỏi: anh còn giữ nó? Anh nghẹn ngào: anh làm ra những thứ này mong đánh đổi những gì anh có trên chiếc xe đạp ngày xưa.

Ngày Thi Trượt

Đàm Thị Nhung

Giọng bố run run khi báo tin anh trượt đại học. Mẹ thở dài não nuột, em chết lặng trong góc bàn, anh cổ nghẹn đắng giả vờ điềm nhiên đọc báo. Không ai khóc, cũng chẳng ai nói. Im lặng bủa vây tất cả, nhấn chìm mọi suy nghĩ vào hư không.
Em vẫn ngồi, mắt không rời trang sách, đầu óc trống rỗng. Em thấy sợ khi nghe tiếng thở dài của mẹ, sợ cái điềm nhiên của anh, sợ nhìn vào ánh mắt của bố.
Giá như ai đó khóc.
Bức tranh
Tăng khắc Hiển


Đêm. Dưới trời sương. Hai mẹ con nhìn trăng tròn treo trên những ngọn dừa và mái ngói ngủ yên. Người mẹ mơ có một mái ấm. Đứa con ước với được vầng trăng.

Mười năm.
Đứa con đã chạm tới đỉnh cao và nghĩ về tổ ấm.
Người mẹ một mình nhìn trăng qua lỗ hổng mái nhà.

Vầng trăng khuyết đi một nửa…
Cua rang muối
ĐT

Khi xưa nhà còn nghèo, mẹ hay mua cua đồng giả làm cua rang muối. Cua đồng cứng nhưng mẹ khéo tay chiên giòn, đủ gia vị nên thật ngon. Thấy các con tranh nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: răng yếu. Giờ, các con đã lớn, nhà khá hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang muối mời mẹ. Các con nói vui:

- Cua rang muối thật đó mẹ.

Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp. Các con hỏi, mẹ cười móm mém:

- Còn răng đâu mà ăn?!
Vòng cẩm thạch
Jang My

Cha kể, cha chỉ ao ước tặng mẹ chiếc vòng cẩm thạch. Tay mẹ trắng nõn nà đeo vòng cẩm thạch rất đẹp. Mỗi khi cha định mua, mẹ cứ tìm cách từ chối, lúc mua sữa, lúc sách vở, lúc tiền trường... Đến khi tay mẹ đen sạm, mẹ vẫn chưa một lần được đeo.

Chị em hùn tiền mua tặng mẹ một chiếc thật đẹp. Mẹ cất kỹ, thỉnh thoảng lại ngắm nghía, cười:

-Mẹ già rồi, tay run lắm, chỉ nhìn thôi cũng thấy vui.

Chị em không ai bảo ai, nước mắt rưng rưng.

Vợ chồng
Tuỳ Nghi

Mỗi lần du lịch, anh vẫn bật cười vì tính nhát gan của chị. Xe qua đèo: sợ. Lên núi cao: sợ. Biển sóng lớn: sợ. Những lúc ấy, anh lại ôm lấy chị, vỗ về:
- Đừng sợ, có anh đây. Em hãy can đảm lên nào !
Công ty phá sản. Từ cương vị gián đốc, anh quay về với hai bàn tay trắng. Anh hốc hác, suy sụp. Chị dịu dàng ôm anh vào lòng, xoa xoa mái tóc:
- Đừng tuyệt vọng, anh còn có em mà. Hãy can đảm nhé anh !
Lòng tin
Thanh Vân

Xe ngừng…

- Mận ngọt đây!...
- Bao nhiêu tiền bịch mận đó?
- Dạ 2000.
- Hổng có tiền lẻ!
- Để con đổi cho!

Cái bóng nhỏ lao đi. Năm phút, mười phút…

- Trời! đồ ranh! Nó cầm 5000 của tui đi luôn rồi!
- Ai mà tin cái lũ đó chứ!
- Bà tin người quá!...

Xe sắp lăn bánh… Cái bóng nhỏ hớt hải:

- Dì ơi! Con gửi ba ngàn. Đợi hoài người ta mới đổi cho!
Tình Cha
Đường khuya, trời giá lạnh, người đàn ông dáng người khăc khổ với đứa trẻ trên lưng, bước từng bước như chạy trên quãng đường hàng chục cây số .Những chiếc gai nhọn đang cào rách da , nhưng ông vẫn cố gắng vừa cõng đứa bé vừa cố leo qua cõng sắt bệnh viện.
- Ông đang làm gì đó. Người bảo vệ tiến lại gần.
- Con tôi đang ốm nặng, tôi gọi nhiều lần nhưng không ai mở cõng.
Tiền cứu trợ

Lũ. Ba nhắn lên "... Nhà ngập, con đừng về!"
Mỗi tối, con cùng những người bạn trong đội công tác xã hội của trường cầm thùng lạc quyên vào các giảng đường, lớp học nhận tiền cứu trợ đồng bào miền Tây.
Truyền hình vẫn tiếp tục đưa tin và hình ảnh lũ lụt ở các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long, trong đó có quê mình. Con số người và của cải mất mát cứ tăng dần. Con sốt ruột, nôn nóng.
Hôm qua, cả nhà bác Ba kéo nhau lên ở tạm nhà chị Hai. Con sang hỏi thăm. Ra về, bác gái gởi cho con một gói mỏng và bảo:"Tiền cứu trợ, ba con gởi lên cho con đó!"... ->Doc them

tho it tiep

Trái tim anh, em Select bằng Mouse
Chốn hẹn hò: Forum - Internet
Lời yêu thương truyền bằng phương thức Get
Nhận dáng hình qua địa chỉ IP

Nếu một mai em vĩnh viễn ra đi
Anh sẽ chết giữa muôn ngàn biển Search
Lời tỏ tình không dễ gì Convert
Lưu ngàn đời vào biến Constant

Anh nghèo khó mang dòng máu Sun
Em quyền quý với họ Microsoft
Hai dòng Code không thể nào hoà hợp
Dẫu ngàn lần Debug em ơi

Sao không có một thế giới xa xôi
Linux cũng thế mà Windows cũng thế
Hai chúng ta chẳng thể nào chia rẽ
Run suốt đời trên mọi Platform.
--------------------------------

Trong cơn say thấy em ở trên cao
PageUp anh lên và Undo cuộc sống
Anh vui mừng thấy lòng mình Numlock
Em bật cười: "Capslock chứ anh!"
Em thầm thì: "Em mãi là của anh
Đừng tưởng em tham @ và Esc
Đối với em tình anh là trên hết
Trái tim em mở rồi anh có thể Enter"
Chuyện tình mình đẹp như một giấc mơ
Đừng bao giờ gõ phím End em nhé!
->Doc them

tương tư chiều

xuân diệu
Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm,
Anh nhớ em, em hỡi! anh nhớ em.
Không gì buồn bằng những buổi chiều êm
Mà ánh sáng đều hòa cùng bóng tối.
Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối;
Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành.
Mây theo chim về dãy núi xa xanh
Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ.
Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ.

Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em!
Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm,
Với sương lá rụng trên đầu gần gũi,
Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi,
(Được giận hờn nhau! sung sướng biết bao nhiêu).
Anh một mình nghe tất cả buổi chiều
Và chầm chậm ở trong hồn hiu quạnh.
Anh nhớ tiếng, anh nhớ hình, anh nhớ ảnh.
Anh nhớ em, anh nhớ lắm! em ơi!
Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi,
Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời,
Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đam đắm. ->Doc them

từ điển tình yêu

Accept - Chấp nhận
Ai cũng có ưu và khuyết điểm của mình. Nếu thật lòng yêu một người, thì phải chấp nhận, kể cả những thiếu sót của người ấy.

Believe - Tin tưởng
Yêu là tin tưởng lẫn nhau, nếu lúc nào cũng nghi ngờ tình cảm của đối phương, thì quan hệ tình cảm khó mà bền vững.

Care - Quan tâm
Hãy cố gắng quan tâm đến người yêu nhiều hơn, bạn không cần nghĩ những cách làm người yêu vui bằng quà cáp bất ngờ, chỉ cần một cú điện thoại hỏi thăm, một dòng tin nhắn với lời lẽ yêu thương, cũng đủ khiến người ấy của bạn cảm thấy ấm lòng.

Digest - Nhẫn nhịn
Con người có lúc này lúc khác, người yêu của bạn cũng sẽ có những lúc không vui, có thể nổi cáu với bạn. Hãy bao dung, nhẫn nhịn, đừng để xảy ra xung đột làm ảnh hưởng đến tình cảm.

Enjoy - Tận hưởng
Khi yêu, chớ nên chỉ biết “vạch lá tìm sâu” những khuyết điểm để phê phán nhau, mà nên góp ý chân thành, dành cho người mình yêu những lời khen để đối phương phát huy ưu điểm.

Freedom - Tự do
Quản thúc quá chặt sẽ khiến cho người ấy cảm thấy ngột ngạt, giữ một chút không gian riêng tư cho nhau cũng là một nghệ thuật thắt chặt quan hệ tình cảm.

Give - Cho
Tình yêu không bao giờ có sự ngang bằng “giá cả”, nghĩa là không phải cho bao nhiêu sẽ nhận lại bấy nhiêu, những ai yêu mà biết hy sinh cho nhau đó mới là tình yêu đích thật.

Heart - Trái tim
Vật liệu quan trọng nhất xây dựng nên hạnh phúc tình yêu là lòng chân thành, khi yêu không những phải biết lắng nghe lời trái tim muốn nói, mà phải dùng lý trí để cảm nhận tình yêu mà đối phương dành cho mình.

Independence - Độc lập
Hai người đến với nhau không có nghĩa là phải sống dựa dẫm vào nhau, bởi vì cách nghĩ như thế sẽ làm tăng thêm gánh nặng cho người mình yêu, có thể khiến tình yêu rạn nứt.

Jealousy - Ghen tuông
Ghen tuông đúng mức sẽ biểu thị tầm quan trọng của người ấy trong lòng bạn, nhưng vô duyên vô cớ nổi ghen sẽ làm người yêu chán ngán bạn.

Kiss - Nụ hôn
Trăm ngàn lời nói cũng không bằng một nụ hôn, một nụ hôn nhẹ trên má cũng đủ thể hiện sự dịu dàng của bạn dành cho người yêu.

Love - Yêu thương
Tình yêu chỉ sâu đậm là khi đối phương vui, bạn cũng sẽ vui theo, lúc đối phương buồn, bạn sẽ nghĩ cách làm cho người ấy vui trở lại.

Mature - Chững chạc
Tình đầu rất đẹp nhưng thường không có kết cục hoàn mỹ, chỉ khi trưởng thành, tư tưởng chín chắn, tình yêu của bạn mới đơm hoa kết trái.

Natural - Tự nhiên
Càng yêu một người thì càng phải cho người ấy thấy con người thật của mình. Nếu yêu bạn chân thành, anh ấy (cô ấy) sẽ chấp nhận những khuyết điểm của bạn.

Observe - Quan sát
Thường xuyên quan sát sở thích của nhau, vì điều đó không chỉ giúp bạn hiểu anh ấy (cô ấy) hơn, mà thỉnh thoảng bạn có thể làm cho người ấy bất ngờ qua sự ăn ý với nhau.
Protect - Bảo vệ
Bạn trai bảo vệ bạn gái là lẽ đương nhiên, nhưng bạn gái cũng nên có trách nhiệm bảo vệ sự tôn nghiêm của bạn trai, vì lòng tự trọng của đàn ông rất cao.

Quarter - Khoan dung
Biết khoan dung, độ lượng là điều kiện cơ bản để vun đắp tình yêu, chỉ cần lỗi lầm đó không làm tổn hại đến tình cảm của đôi bên, nếu tha thứ được thì nên thứ tha cho nhau, bởi vì người yêu anh ấy (cô ấy) chính là bạn.

Receive - Đón nhận
Phải biết dùng tấm lòng đón nhận mọi thứ mà đối phương dành cho bạn, có như thế người yêu sẽ quan tâm đến bạn nhiều hơn.

Share - Chia sẻ
Có thể chia sẻ niềm vui, nỗi buồn cùng với người yêu cũng là một cách thụ hưởng hạnh phúc trong tình yêu.

Tender - Dịu dàng
Yêu một người là phải luôn dành cho người ấy những cử chỉ dịu dàng, vì sự dịu dàng sẽ khiến bạn trở nên đáng yêu hơn trong mắt người yêu.

Understand - Thấu hiểu
Hãy thử đứng trên lập trường của người ấy mà suy nghĩ, bạn sẽ cảm nhận và thấu hiểu được người yêu nhiều hơn.
Veracity - Thành thực
Tình yêu không chấp nhận sự lừa dối, vì dối trá là ngọn đuốc thiêu rụi tình yêu. Tuy nhiên, có những sự thật quá phũ phàng thì nên cất giữ lại làm bí mật của riêng mình, vì đó cũng có thể là thuốc độc của tình yêu.

Wait - Chờ đợi
Hai người yêu nhau luôn cần có sự đồng cảm, chia sẻ, có thể cùng tiến cùng lui mới là tình yêu cao đẹp.

X - Dấu nhân
Mỗi ngày, giả sử tình cảm được nhân đôi lên, tình yêu tự khắc sẽ thiên trường địa cửu. Hãy cố gắng cùng người yêu vun vén tình cảm cho hạnh phúc tương lai lâu dài.

Yearn - Nhớ nhung
Mỗi khi nhớ đến người yêu, đừng ngại gọi điện thoại, hay nhắn tin nói rằng: “Miss you”, đây là tiểu xảo làm cho người yêu dù ở nơi nào cũng luôn nhớ về bạn.

Zest - Nhiệt tình
Trong tình yêu cũng cần có sự nhiệt tình, vì tình cảm cũng như chậu hoa kiểng, nếu không tưới nước hằng ngày thì sẽ héo úa. ->Doc them

Suy luan logic

Nếu tôi có 10 triệu, tôi sẽ mua một ngôi nhà. Tôi có 10 triệu không – không có, tức là tôi vẫn chưa có nhà. Nếu tôi có cánh, tôi sẽ bay được. Tôi có cánh không – không có. Cho nên tôi cũng chẳng có cách gì bay lên. Nếu đổ hết nước của Thái Bình Dương ra cũng sẽ không dập tắt được ngọn lửa tình yêu tôi dành cho em. Có thể đổ hết nước của Thái Bình Dương không – không thể. Tức là tôi không hề yêu em ->Doc them

Hãy để anh yêu em

"Ngày xưa, có một chàng trai yêu tha thiết một người con gái. Chàng trai lãng mạn gấp 1000 con hạc giấy làm quà tặng người yêu. Lúc ấy, anh chỉ là một nhân viên quèn, tương lai không quá sáng sủa, nhưng anh và cô gái ấy, họ đã rất hạnh phúc. Cho tới một ngày…

Người con gái nói với anh rằng cô sẽ đi Paris. Không bao giờ trở lại. Cô còn nói không thể tưởng tượng được một tương lai nào cho cả hai người. Vì vậy, hãy đường ai nấy đi, ngay lúc này… Trái tim tan nát, anh đồng ý.

Khi đã lấy lại được tự tin, anh làm việc hăng say ngày đêm, không quản mệt nhọc cả thể xác lẫn tinh thần chỉ để làm một điều gì đó cho bản thân. Cuối cùng với những nỗ lực phi thường và sự giúp đỡ của bạn bè, anh thành lập được công ty của riêng mình.

“Tôi phải thành công trong cuộc sống” - Anh luôn tự nói với bản thân - “Và sẽ không bao giờ thất bại trừ phi không còn cố gắng”.

Một ngày mưa, khi đang lái xe, anh nhìn thấy đôi vợ chồng già đang đi dưới mưa cùng chia sẻ với nhau một chiếc ô mà vẫn ướt sũng. Chẳng mất nhiều thời gian để anh nhận ra đó là bố mẹ bạn gái cũ của mình.

Trái tim khao khát trả thù mách bảo anh lái xe chầm chậm bên cạnh đôi vợ chồng để họ nhìn thấy mình trong chiếc ô tô mui kín sang trọng. Anh muốn họ biết rằng anh không còn như trước, anh đã có công ty riêng, ôtô riêng, nhà riêng… Anh đã thành đạt!

Trước khi anh có thể nhận ra, đôi vợ chồng già đang bước tới một nghĩa trang. Anh bước ra khỏi xe và đi theo họ… Và anh nhìn thấy người bạn gái cũ của mình, một tấm hình cô đang mỉm cười ngọt ngào như đã từng cười với anh, từ trên tấm bia mộ.

Bố mẹ cô nhìn anh. Anh bước tới và hỏi họ tại sao lại xảy ra chuyện này. Họ giải thích rằng cô chẳng tới Pháp làm gì cả. Cô bị ốm nặng vì ung thư. Trong trái tim, cô đã tin rằng một ngày nào đó anh sẽ thành đạt, nhưng cô không muốn bệnh tật của mình cản trở anh…Vì vậy cô chọn cách chia tay.

Cô đã muốn bố mẹ đặt những con hạc giấy anh tặng bên cạnh cô, bởi nếu một ngày số phận mang anh về, cô muốn anh có thể lấy lại một vài con hạc giấy. Anh khóc…

Cách tồi tệ nhất để nhớ một ai đó là ngồi ngay bên cạnh họ nhưng biết rằng bạn không thể nào có được họ và sẽ không bao giờ được nhìn thấy họ nữa.

Tiền là tiền còn tình yêu thì thiêng liêng. Trong cuộc tìm kiếm sự giàu có vật chất, chúng ta hãy dành thời gian để tìm kiếm khoảnh khắc bên những người yêu thương. Bởi biết đâu, một ngày nào đó, tất cả chỉ còn là hoài niệm."

đây là câu truyện tôi vô tình đọc được..thật cảm động,.,,nhưng thật lòng mà nói ..nếu tôi là người đó tôi thà biết tin em bị bệnh..được ở bên cạnh em vào những phut cuối cùng,,chứ không cần thành đạt,,,,và có lẽ vì như vậy ,tôi sẽ không bao giờ thành đạt và tôi vẫn sẽ không có ai yêu như người con gái đó vì con gái chỉ thích người con trai có hoài bảo có tương lai,,,dù không thật sự quan tâm tới bản thân cô ấy cũng không sao,, chỉ cần tạo cho cô ấ một niềm tin có thể là chỗ vựa vững chắc là cô ấy sẽ yêu bất chấp ,,,ôi con gái thật đáng thương,,,,luôn yêu người không đem hạnh phúc thực tế cho mình mà chỉ cần đem lại thứ hạnh phúc ảo tưởng,,,,,nhớ lại câu nói..con trai không hư con gái không thương..nhiều khi cũng đúng,,..hình như càng lạnh lùng,nóng tính..mạnh bạo thì người ta càng chú ý,,,càng xem đó là biểu tượng,bản lĩnh nam tính.... ->Doc them

TÌNH

Nếu tình yêu ta như người xa lạ
Để tình buồn trao trả lại cho nhau
Dòng thời gian mong hàn gắn nỗi sầu
Trang nhật ký chỉ buồn thêm kỷ niệm

Nước mắt nào cho tim lòng tắt lịm
Lửa tình nào hâm lại trái tim khô
Tình trao anh mang chi giọt hững hờ
Cho mưa hạ rơi buồn trên phố nhỏ

Nắng vẫn rọi soi tình qua lối ngỏ
Đông lại về phũ kín màu tang thương
Nhìn tuyết rơi lòng se thắt nỗi buồn
Hồn lạnh giá anh mơ làn nắng ấm

Nếu tình yêu, như bờ sâu vực thẳm
Để tim lòng nặng trĩu phút xa nhau
Giọt lệ kia sao ngăn suối lệ sầu
Dư âm cũ buồn vương chiều nắng hạ

Dòng nước trôi vẫn hoài trôi êm ả
Nhưng tình mình tan vỡ bởi vì đâu
Còn không em, sao ngoảnh mặt cúi đầu
Hay định mệnh chia ta thành đôi ngả ->Doc them

biển


Thôi đã hết biển xưa không còn sóng
Trời nhạt nhòa lạnh lẽo giọt mưa qua
Một lần đã nhìn theo ai lần cuối
Để biết rằng từ ấy nghìn trùng xa.

Nước mắt thấm vào tận lòng biển cả
Biển bây giờ có hiểu hết ta không?
Ta muốn gửi cho ai lời thương nhớ
Hỏi biển rằng người có đợi có mong? ->Doc them
trời ơi kiểu này chắc ta điên đầu lên mất...hôm nay không biết nhắn cho em bao nhiêu tin nhắn rùi ,bỏ đó mà không gởi,,,
ta muốn tặng em một bài thơ,.mỗi lần nhớ em chịu không siết lại viết 1 chữ,,,hình như là đã đủ 3 bài thơ rồi,,,không biết lúc em biết ta cứ tối ngày nhớ em hoài ,thì em nghĩ sao nhỉ,,,chửi ta 1 trận ..bảo ta tối ngày không lo cho bản thân gia đình lai lo cho người dưng..vậy thì được gì,,không có cơ hội mà cứ nếu kéo ,trong khi em sảy ra biết bao nhiêu chuyện,,,phải lo đủ thứ...ôi ,ta thật khờ dại biết bao...nhưng em đâu có biết rằng:
Có đôi lần tôi đã tự hỏi
Trên đời này đẹp nhất là chi
Chỉ thiên nhiên chắc là đẹp nhất
Bởi bao nhiêu điểm xuyết tâm tình
Thế rồi tôi giật mình nghĩ lại
Phải chăng tôi đã hiểu rằng sai
Khi nhìn em là một cô gái
Tuổi còn xuân như trái đương thì
Vậy trên đời chắc là đẹp nhất
Chính là em cô gái hôm nao
Gió lao xao và tôi khẽ nấc
Thốt nên lời hai tiếng yêu em ->Doc them

tho it

Nếu một ngày Windows em báo lỗi
Anh nguyện làm các Soft test đơn phương
Từng Sector anh đi khắp nẻo đường
Fix hết nhé những Error trêu tức.


AVI kia những đêm dài thao thức
Lỗi mất rồi thiếu Codec em ơi!
Ngó Display lòng thấy quá chơi vơi
Anh DIVX nhìn em cười từ tốn.

Em lướt Web bao Trojan săn đón
Anh xin làm chàng NAV đứng ngóng trông
Cố sức mình Scan hết băng thông
Che chở em trước muôn ngàn Virus.

Bao Spyware ngồi nhìn em hóng hớt
NAV đơn côi thấp thoáng phía kia đường
Khi Hacker giẫm đạp chẳng xót thương
Co mình lại giương Firewall chống đỡ
.

Nếu một mai Admin em có lỡ...
Delete rồi File chứa những yêu thương
Đôi mắt biếc Paint đầy nỗi vấn vương
Đừng khóc nữa anh Restore trở lại.

Em giận hờn cưỡi IE chạy mãi
Anh hoảng hồn lấy Firefox đuổi theo
Đằng xa kia Netscape đá lông nheo
Cancel luôn vì em là trên hết.

Em RAM ít nên Run nhiều sẽ mệt
Anh sẽ làm Physics Memory
Search cùng em trên khắp nẻo đường đi
Anh mạnh mẽ nhờ hai RAM cùng Bus.

Accept nhé lời tỏ tình bất chợt
Hai trái tim sẽ Connect dài lâu
Dẫu Phishing có lừa dối đến đâu
Tin anh nhé vì tình anh còn mãi...


Một vài từ viết tắt:

*AVI : một định dạng của file Video
*DIVX: phần mềm xem file *.avi
*NAV: Norton Anti Virus
*IE : trình duyệt web Internet Explorer
*BUS: băng thông bộ nhớ

Nguồn: vnexpress.net ->Doc them

cuoi chut cho bot buon

Thằng bé lên 5 bị mẹ mắng cho nên giận dỗi đi vào phòng riêng lấy nhanh tất cả các đồ mà nó cho là quý giá nhất của nó . Sau đó thằng bé đi ra ngoài đứng ì ở đó nhìn mẹ .
Bà mẹ thấy vậy bèn hỏi :
- Con định làm gì đó ?
- Con bỏ nhà đi bụi đây! - Thằng bé vùng vằng trả lời
- Được con cứ đi đi! Tạm biệt con , chúc con may mắn! - Người mẹ nói
- Con đi mà, nhưng mà mẹ không chở con đi thì làm sao đi được ?
*********************************************************************************

Một người hỏi bạn mình

- Tại sao vợ chồng ông hạnh phúc thế, không bao giờ cãi nhau

- Cách đây 60 năm.... khi vừa cưới cô ta xong, có một lần 2 vợ chồng tôi cưỡi 1 con lừa đi công chuyện. Trên đường đi con lừa bị vấp một cục đá và té xuống. Cô ta nhìn con lừa và nói "Một". Lát sau con lừa lại vấp té lần nữa. Cô ta lại nhìn con lừa và nói "Hai". Đi được một chút thì con lừa lại vấp té lần thứ 3. Cô ta liền móc súng ra và bắn chết con lừa.

- Thì sao? Có liên quan gì đến hạnh phúc gia đình ông đâu???

- Lúc đó tôi giận quá bèn mắng cô ta tại sao lại đối xử với thú vật như thế. Cô ta nhìn tôi và nói "Một"
.... ->Doc them

alibaba


Cháu cua Alibaba kô đươc thông minh và tài giỏi nên ông nội Alibaba rất lo cho anh ta. Trươc khi chết, Alibaba đã bảo cháu mình sau này nếu co khó khăn về tiền bạc thi hãy đến khe núi ma nói câu " Vừng ơi, mở ra". Sau đó vào hang mà lấy của cải châu báu để sống.

Anh chàng ok rồi, nhẩm đi nhẩm lại cho thật thuộc. Anh ta đến hang đá va đọc" Vừng ơi, mở ra" Cánh cửa mở ra thật. Anh ta vao đem rất nhiều châu baú. Nhưng khi trở ra thì có lẽ vàng bạc đã làm anh ta lóa mắt, anh ta wên mất cai câu thần chú. Anh ta cứ đọc " Gạo ơi! Mở ra" " Lúa ơi! mở ra" " cà chua ơi! mở ra" ...... đủ tất cả các loaị gia vị, thức ăn. Nhưng ma lại kô có câu" Vừng Ơi, mở ra". Sau khi mệt mỏi vì đọc nhiều wá. Anh ta ngồi nghỉ thi thấy trên khe đá xuất hiện một dòng chữ. Đố các bạn đó là dòng chữ gì?
--->>>incorrect password ,please try again ->Doc them

tan man

"Hận đời vô địch không đối thủ
Đường về âm phủ quá xa xôi "
"Phận làm trai gõ phím bình thiên hạ.
Chí anh hùng click chuột định giang sơn".
"Pin có thể cạn, phím có thể mòn,
nhưng số máy, số SIM không bao giờ thay đổi".
"Không có sinh viên IT dốt,
mà chỉ có sinh viên IT không biết... học giỏi"
****************
Trăm năm bia đá cũng mòn
Ngàn năm tuổi trẻ vẫn còn cười vang
**************************** ->Doc them






->Doc them