Khong de

Không có nghĩa mỗi lần sóng vỗ
Là nồng nàn hôn cát đâu em!
Và anh hiểu ngoài khơi vừa ngập gió
Đưa sóng vào rồi đẩy sóng xa thêm...

Không có nghĩa những con tàu đêm đêm
Chưa ngủ bởi hải đăng còn thao thức
Thăm thẳm giữa đại dương màu mực
Biết về đâu khi chỉ một thân tàu?
Cuối chân trời sao và biển hôn nhau
Bờ lặng lẽ cúi đầu không dám khóc.
Mai sóng lại về thôi, mặn mòi ,nặng nhọc
Thở cạnh bờ trong giấc ngủ vô tâm
.
Hoàng hôn ơi! Sao mắt bờ quầng thâm?
Xưa biển hứa ngàn năm yêu cát trắng!
Phiêu du mãi để con thuyền khô đắng
Sóng có bao giờ yên lặng đâu, bờ yêu!

Đại dương xa, gió rủ rỉ rất nhiều
Sao thì thầm từ ban chiều mời gọi?
Không có nghĩa mỗi lần nghe sóng nói
Yêu rất nhiều là cho cả bờ đâu !
"Em không muốn,Biển ơi! Tình lừa dối
Bao đêm tàn biển ngắm ánh trăng rơi
Cay đằng lòng trong từng lời biển nói
Đừng yêu ai! Yêu một mình em thôi!"

Lẽ nào biển không mặn bằng nước mắt
Sóng cồn cào ôi sóng thắt bờ dương
Phút nông nổi vạn cánh buồm nghiêng ngả
Bỗng dị hình một vết đau thương
Làm sao biết bão giông từ đâu đến
Khi bình yên mặt biển quá tinh khôi
Khao khát bỏng cả một trời cát trắng
Mát dịu nửa chừng con sóng lặng về khơi
Nước mắt lạc giữa ngập tràn biển cả
Có một thời đã biết hóa ngọc châu
Anh sẽ nhặt cho mình dù không hiểu
Chuỗi ngọc này dạt đến từ đâu! ->Doc them

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét