Em đi rồi

Em đi rồi con đường cũ thênh thang
Từng bước chân lẻ loi theo dấu nắng
Nghe nỗi đau khẽ rơi trong thầm lặng
Giữa bộn bề phố xá vẫn đông người

Em đi rồi thương nhớ chẳng nên lời
Cơn mưa chiều bỗng chợt buồn ngơ ngác
Gió vụt qua lá vàng rơi lác đác
Còn mình em tìm lại dấu chân anh…

Em đi rồi lá chẳng còn màu xanh
Úa vàng rơi trên đường xưa lặng lẽ
Nỗi cô đơn trải trong chiều vắng vẻ
Thiếu một người nên lá cũng bơ vơ…

Em đi rồi hàng phượng vĩ ngẩn ngơ
Con ve sầu ca điệu buồn khắc khoải
Cái buốt lạnh của buổi chiều tê tái
Thấm vào hồn trong biển nhớ mênh mông!

SUU TAM


->Doc them

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét