Bóng em qua đường

Khổ đau đã bước qua
Hạnh phúc mon men lại
Xua tan bao sợ hãi
Chờ đợi câu yêu thương.

Thoáng bóng em qua đường
Tôi ngoái nhìn lặng lẽ
Biết là mình không thể
Được nhận câu yêu thương.

Cay mắt vì bụi đường
Ngại ngùng không dụi nhẹ
Cứ để nhoà như thế
Cho đời bớt vấn vương.

Em khuất cuối nẻo đường
Chỉ mình tôi đứng lại
Nụ cười em đọng mãi
Thoáng vọng quanh đâu đây. ->Doc them

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét