Con trai và con gái

Con trai
(Thơ của Phương Tuấn Linh)



Người ta nói con trai hay lạnh lùng
Bởi họ có trái tim sắt đá
Chẳng rung động khi mùa thu thay lá
Mây cứ trôi, và họ cứ tỉnh bơ.

Con trai chẳng bao giờ biết mộng mơ
Chẳng biết buồn khi hè tắt nắng
Hoa phượng cứ rơi, rơi trong thầm lặng
Rơi mãi, rơi hoài, và chỉ thế mà thôi

Con gái nếm mùa hè bằng vị ngọt đôi môi
Của chiếc lá me rơi hay bông phượng ngoài kia đang cháy
Còn con trai nếm.... trên chân bằng cú đá mạnh
Quả bóng lăn tròn, quần cộc, áo may ô

Bằng lăng rơi chiều xuống hững hờ
Con trai đâu hiểu được cái buồn biêng biếc ấy
Hè đã hết và thu sang cũng vậy
Con trai bảo: Quy luật của tự nhiên (?)

Nhưng mà này hãy nhìn kĩ mà xem
Con trai cũng có tim đấy chứ?
Họ chẳng bao giờ rơi nước mắt trước phái nữ
Nhưng lại thèm khóc vô cùng khi trở về thế giới riêng

Con trai thường hay suy nghĩ liên miên
Nhưng họ chẳng nói cho ai bởi có ai hiểu họ?
Con gái coi lời con trai như là gió
Thì họ nói làm gì, thà im lặng còn hơn...

Con trai rất ít khi dỗi hờn
Bởi con trai đã nhường con gái cả
Nhưng con gái chẳng biết điều gì cả
Lúc nào cũng muốn họ xin lỗi trước cơ

Nhiều lúc buồn con trai thích làm thơ
Thơ họ viết đơn sơ nhưng rất thật
Con trai vẫn thường nghĩ nhiều hơn nói
Nên con gái chẳng bao giờ hiểu đâu...

Mỗi người đều có lòng thầm kín trong nhau
Nhưng con gái làm sao hiểu nổi
Cánh me rơi hay nắng hè tắt vội
Con trai phải tự mình hiểu lấy mà thôi

Con trai chỉ muốn một tình bạn giản đơn thôi
Nhưng con gái cứ đồn lên này nọ
Con gái vô tình làm con trai buồn đó
Con gái ơi, bạn có biết thế không???


---------------------------------------------------------------

Con gái gửi con trai
(Thơ của Nguyễn Bích Liên)


” Người ta nói con trai hay lạnh lùng
Bởi họ có trái tim sắt đá”
Con trai ơi sao mà kì quá
Lạnh lùng với cỏ hoa, với cả đất trời
Mùa hạ về tội nghiệp cánh phượng rơi
Cứ đốt cháy lặng thầm, con trai đâu có hiểu
Họ cứ mải mê với trái bóng tròn "thần diệu"
Thật hững hờ khi con gái nhìn hoa... thơ thẩn những ước ao

Chùm phượng đỏ thắp lửa tít trên cao
Nên con gái làm sao hái được?
Con trai quá vô tình nên con trai.... đáng ghét!
Con gái giận rồi, còn trách họ điều chi?
Rõ ràng con trai phải xin lỗi trước đi
Vì con gái cũng muốn "kiêu kì" một chút

Con trai rất lặng thầm nên mang nhiều bí mật
Vừa "lạnh lùng", vừa "suy nghĩ liên miên"
Lại "thèm khóc vô cùng khi trở về thế giới riêng"
Họ còn "làm thơ'' mỗi khi buồn! Kì lạ thật!!!

Con trai ơi, có cần gì bí mật?
"Thổ lộ" đi cho con gái hiểu cùng
Con trai sẽ không chỉ một mình
Khi "cánh me rơi hay nắng hè tắt vội"
Con gái đâu muốn xem lời con trai như gió thổi?
Chỉ tại con trai khó hiểu quá đó thôi....

Con gái cũng muốn tình bạn giản đơn thôi
Nhưng bạn bè cứ đồn lên này nọ
Con gái biết con trai buồn lắm đó
Nhưng con gái cũng buồn, bạn có hiểu thế không???(st)
->Doc them

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét