Khi em giận



Khi em giận gió ngừng không thổi nữa
Hoa đang tươi bỗng rũ héo bên vườn
Đêm canh dài thao thức nhớ nhiều hơn
Lòng chợt thấy thèm ơi những vòng tay ấm

Khi em giận trời xanh mờ sắc nắng
Con đường về hụt hẫng bước chân đi
Giữa tấp nập dòng đời mà trống vắng
Đêm vỡ tan không nghe tiếng thầm thì

Khi em giận anh thấy mình bé bỏng
Mắt cay nồng hoài vọng chút khoan dung
Trong im lặng ấp ủ tình dậy sóng
Nỗi đam mê khát vọng đến vô cùng

Đời trầm bổng bao niềm thương nỗi nhớ
Chút tơ vương sương khói quyện trong hồn
Thời gian đi biết bao giờ trở lại
Anh dỗ dành em nũng nịu nhiều hơn…
..................Dương Xuân Linh
->Doc them

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét