trời ơi kiểu này chắc ta điên đầu lên mất...hôm nay không biết nhắn cho em bao nhiêu tin nhắn rùi ,bỏ đó mà không gởi,,,
ta muốn tặng em một bài thơ,.mỗi lần nhớ em chịu không siết lại viết 1 chữ,,,hình như là đã đủ 3 bài thơ rồi,,,không biết lúc em biết ta cứ tối ngày nhớ em hoài ,thì em nghĩ sao nhỉ,,,chửi ta 1 trận ..bảo ta tối ngày không lo cho bản thân gia đình lai lo cho người dưng..vậy thì được gì,,không có cơ hội mà cứ nếu kéo ,trong khi em sảy ra biết bao nhiêu chuyện,,,phải lo đủ thứ...ôi ,ta thật khờ dại biết bao...nhưng em đâu có biết rằng:
Có đôi lần tôi đã tự hỏi
Trên đời này đẹp nhất là chi
Chỉ thiên nhiên chắc là đẹp nhất
Bởi bao nhiêu điểm xuyết tâm tình
Thế rồi tôi giật mình nghĩ lại
Phải chăng tôi đã hiểu rằng sai
Khi nhìn em là một cô gái
Tuổi còn xuân như trái đương thì
Vậy trên đời chắc là đẹp nhất
Chính là em cô gái hôm nao
Gió lao xao và tôi khẽ nấc
Thốt nên lời hai tiếng yêu em ->Doc them

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét