khac nhau giua nguoi nhat va nguoi viet nam

. Giao thông
Người Việt: Mạnh ai nấy đi, ưu tiên theo mức độ tăng dần: đi bộ -> xe đạp -> xe máy -> ôtô
Người Nhật: Ngược lại: ôtô -> xe đạp -> người đi bộ
Chẳng là mấy lần qua đường, đến chỗ giao nhau cứ thấy mấy ôtô...chờ mình đi qua. Ở nhà thì đừng hòng, họ cứ phóng, chẳng may...suýt đâm vào mình thì ..."mắt mù à !!!"...

Người Việt: Đi tàu là cực hình (nóng nực, lên xuống vất vả, thường xuyên trễ giờ...)
Người Nhật: Giờ tàu chính xác từng giây. Cứ khoảng 3 phút có 1 chuyến, rất nhàn hạ.
Nghe đâu trong lịch sử ngành đường sắt Nhật, có vụ tai nạn mà nguyên nhân do người lái tàu tăng tốc vì muốn lấy lại thời gian bị trễ để đến ga sau cho đúng giờ. Thời gian trễ là...90 giây

2. ăn mặc
Người Việt: Phần lớn là ăn ít món nhưng mỗi món...đều ăn nhiều.
Người Nhật: ăn nhiều nhiều món và mỗi món ăn rất ít.
Mấy lần đi cùng khách hàng, họ gọi rất nhiều món, nhưng có món chỉ to bằng nửa...cái bát con mà chia cho...4 người.

Người Việt: Phong cách bia ôm chai, hay kiểu...tự phục vụ (thế mới uống được nhiều )
Người Nhật: Phải đợi người khác rót cho. Câu "muốn ăn thì gắp cho người" mới thực sự đúng ở đây.

Người Việt: Trời mưa thì...mặc áo mưa.
Người Nhật: Hoàn toàn là ô. Cũng do phần lớn người Nhật đi bộ và tàu điện.

Người Việt: Rác vứt không phân loại.
Người Nhật: Phân loại rác rất cụ thể, loại cháy được, loại kô cháy, loại chai nhựa, loại lon bia...
Đợt vào công ty, cậu bạn dắt đến chỗ để rác, có đâu đến...12 thùng, phức tạp quá đành mang về phòng (ở phòng chỉ cần phân ra làm 4 loại).

Người Việt: Nhiều người ăn mặc có style giống nhau.
Người Nhật: Mỗi người 1 vẻ (trừ những người đi làm phải mặc comple). Con trai rất chú ý đến đầu tóc (như tổ quạ, nhuộm xanh đỏ nữa chứ). Con gái thì...90% nhuộm tóc vàng hoe.

Người Việt: Ai đó ăn mặc kiểu hơi lạ đời thì dứt khoát đi từ đầu phố đến cuối phố đều bị...chửi.
Người Nhật: ăn mặc thoải mái (ngoài công sở), nhiều khi thấy hơi...kinh dị, mà chẳng ma nào bàn tán chỉ trỏ cả.

3. Giao tiếp, xã hội
Người Việt: Nhìn cúi đầu chào nhau thì bảo...nịnh bợ.
Người Nhật: Không cúi mới là lạ.
Nhớ lại hôm chào bác khách hàng ở ga, 2 người thi nhau...bổ củi

Người Việt: Nói to giữa đám đông được coi là sôi nổi.
Người Nhật: Rất hạn chế làm ồn. Lên tàu điện còn nghe thấy thằng bên cạnh nó...thở.

Người Việt: Ở công ty thì rất hạn chế ho, hắt hơi, xổ mũi. Khi có điện thoại thường ra chỗ riêng vắng vẻ nói chuyện.
Người Nhật: Hắt hơi, xổ mũi cứ gọi là...mái thoải. Điện thoại đến nói vô tư...cho cả phòng nghe.

Người Việt: Có em nào xinh thì thôi roài, cả bọn cứ super soi.
Người Nhật: Đố dám nhìn đểu, bị bắt như chơi (sexual harassment). Người nước ngoài (như mình chẳng hạn ) có thể nhìn, nhưng khi bị bắt thì phải...giả vờ kô biết luật, hoặc cứ ú ớ bặp bẹ mấy câu tiếng Nhật là được (để họ thấy mình...chẳng hiểu gì).

Người Việt: Gặp em nào mới quen, "em sinh năm bao nhiêu?" (để tiến bước tiếp theo )
Người Nhật: Đừng có dại mà hỏi tuổi nhé.
Người Việt: Chơi với nhau thân thì gần như thân với cả gia đình
Người Nhật: Làm với nhau mấy năm còn không biết có vợ hay chưa, bao nhiêu tuổi, nhà ở đâu...

4. Giải trí
Người Việt: Cùng nhau đi nhậu thì có ca 2, 3; nhưng mỗi ca một khác.
Người Nhật: Cả 3 ca toàn nhậu, chán

5. Khác
Người Việt: Toilet đâu chỉ 2 loại.
Người Nhật: Không những nhiều loại còn...nhiều tư thế.

Người Việt: Một năm có vài ngày nghỉ
Người Nhật: Tuần làm có 5 ngày mà có nhiều ngày nghỉ ->Doc them

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét