ĐOẢN KHÚCTHƠ

I
Chuyện đời nhẹ nhàng trôi vô vọng
Vô tình cây hỏi: lá buồn không?
Sao mãi vấn vương trời ảo ảnh?
Đâu mấy xuân tình ai mãi mong!

II
Lẳng lặng nhìn nhau chẳng nên lời
Nỗi buồn ai rót vào sương rơi
Nghe khuya chợt đến chừng len lén
Và ngỡ ai về dáng thảnh thơi...
III
Chuyện đời như một khúc nhạc thôi
Trầm, bổng không do ai chọn lời
Đắm đuối bao lần chưa thể hiểu
Giọt lệ như rằng đã nhẹ rơi...
IV
Đôi phút suy tư những nỗi buồn
Nương chiều dệt lại những niềm thương
Bỗng như cõi hồn đang rạn vỡ
Ngày tháng xa dần theo tiếng chuông...
V
Con đường tình ái mãi chia hai
Kẻ bước bâng quơ giữa tháng ngày
Để nhận chút gì xuân bỏ lại
Để sưởi dịu hồn lúc lá bay!!!
VI
Tháng ngày dửng dưng như làn gió
Thi ca đã chết tự bao giờ
Người vẫn đi vào nơi lốc xoáy
Đâu thấy chữ Tình trong ước mơ !
VII
Tháng ngày dửng dưng như làn gió
Thi ca đã chết tự bao giờ
Người vẫn đi vào nơi lốc xoáy
Đâu thấy chữ Tình trong ước mơ !
VIII
Minh mông biển khổ chắc là đây !
Yêu thương réo gọi suốt bao ngày
Tình đời mong manh như làn khói
Ai khóc ai cười chuyện thuở mai...
IX
Biển về lộng gió chiều hoàng hôn
Dắt tay nhè nhẹ thả linh hồn
Ngày sau rong ruổi tình đươm nở
Chớ để lòng mình câu lãng quên!
X
Mây mờ gió lộng chốn dương gian
Kẻ đến người đi mộng chữa tan
Mới hay cuộc thế lưng chừng cả
Khua động linh hồn hỏi ai mang?
XI
Có giấc mộng yêu kiều chưa đoạn kết
Dẫu chia lì, cách biệt chẳng hề nguôi
Phút bừng tỉnh, nghẹn lời, bâng khuâng mãi
Thương làm sao, người ấy vẫn hoài trông !!!
XII
Lẩn mẩn tìm trong vực thẳm sâu
Nơi đây chỉ gợi những niềm đau
Lẩn lút cố tìm hơi ấm nọ
Vô tình - hữu ý, được gì đâu !!!
XIII
Lặng lẽ cho lòng thêm giá băng
Đêm tan ngờ ngợ giữa trời trăng
Anh mơ giữa một rừng sao sáng
Có nàng sao nào là em chăng?
XIV
Đêm đến đưa cùng khói thuốc bay
Sầu dâng ngập kín mảnh hồn say
Nhớ để tan tành sương gió lạnh
Em ở nơi nào, em có hay?
XV
Con đường kỷ niệm hãy còn xa
Đôi phút chơ vơ giữa nắng tà
Hoàng hôn ghì kéo bao chuyện cũ
Để hình bóng nào chiếm hồn ta
XVI
Ta vắng nhau thôi cuối nẻo đường
Mây trời sẽ tách chuyện yêu đương
Bước đi em chớ quay nhìn lại
Tia mắt trông nhau thoáng ngập ngưng...
XVII
Ngủ đi, để cho lòng dậy sóng
Biển cuộc đời hòa bóng kẻ phương xa
Đường phía trước ngập tràn bao biến động
Ngủ đi, xây Nhân Thế ngàn hoa...
XVIII
Nắng thu sắp tàn chờ đông tới
Mơ màng chi nữa cuộc tình trôi
Thả mắt xuôi dòng thời thế vậy
Muôn kiếp lặng thinh giữa sóng đời...
XVIII
Dù chỉ có lần như thế đó
Giấc mơ chưa vẹn ở hai người
Con đường xưa cũ mờ trong gió
Rãi bước ai đi dáng lững lờ...
XIX
Ta đón em về trong giấc mộng
Giấc mộng ngọt ngào giữa mông lung
Và mùa thu cũ thênh thang lắm
Rơi rớt lá vàng trên tay không!
XX
Khi nỗi buồn dài theo năm tháng
Men rượu sầu thành bạn đời ta
Bao nhiêu tình cũ vời xa
Bao nhiêu giây phút còn là hư vô...
XXI
Lặng lẽ bên em chẳng nói gì
Tơ chiều có dệt ước mơ chi?
Ngày sau chuyện tình len trong gió
Em chớ để buồn loang ướt mi...
XXII
Vắng xa em,
Cả trơì đêm dày đặc,
Trăng không còn,
Trong sáng bơỉ nhớ thương ,
Thu mang theo,
Tơi tả lá bên đường,
Cơn gió lạnh,
Thêm đoạn trường, buốt giá . ->Doc them

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét